Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

VIẾT LẠI CUỘC ĐỜI - CHƯƠNG 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:10:13

10

Con bé nhỏ nhắn im vai lời nào.

"Huyên Huyên, đừng sợ, đây là hiện tượng sinh lý bình thường, bệnh gì lạ , cô gái nhỏ nào cũng sẽ trải qua chuyện ."

Huyên Huyên giọng nghèn nghẹn: "Con sợ cái ."

như cảm nhận điều gì: "Con sợ thầy giáo ?"

Con bé im lặng một lúc thút thít.

"Con thích thầy sờ mó con, nhưng thầy nếu con cho sờ, thầy sẽ với bố là con hư."

Lòng chấn động, nhận sự nghiêm trọng của vấn đề.

Huyên Huyên ở trường chịu sự sỉ nhục bẩn thỉu như .

nhẹ giọng an ủi: "Huyên Huyên, con sự thật với , con dũng cảm, nhất định sẽ giúp con!"

Con bé lắc đầu: " thầy Vương đó là bạn của bố."

Hóa Huyên Huyên chuyện với Chu Tri Hành là vì sợ phá hỏng tình bạn của họ ?

Ai Huyên Huyên nhà hung dữ?

Con bé rõ ràng là một cô bé lương thiện.

lòng của con bé kẻ lớn vô liêm sỉ lợi dụng.

nghiêm túc với con bé: "Huyên Huyên, con nhớ kỹ. Dù ông là bạn của bố con, ông cũng quyền hại con. Ông , căn bản xứng bạn của bố con!"

11

Sau khi Chu Tri Hành về, đề nghị mời thầy Vương đến nhà ăn cơm.

Thầy Vương đó trong mắt Chu Tri Hành là tiền bối đức cao vọng trọng, nếu để tận mắt chứng kiến sự thật, e rằng khó mà tin .

Trên bàn ăn, thầy Vương vui vẻ với Chu Tri Hành, hài hước nho nhã, là kẻ cầm thú đội lốt .

Ăn cơm xong, Huyên Huyên phòng trong bài tập Toán.

Thầy Vương chủ động đến kèm.

"Chu Tri Hành, thấy thầy Vương sát Huyên Huyên ?"

Chu Tri Hành để ý: "Thầy Vương là bậc tiền bối hiền từ. Ông nặng tai, chắc là rõ Huyên Huyên gì nên mới gần, ."

Anh xong liền bếp dọn bát đũa.

nấp ở cửa chằm chằm thầy Vương và Huyên Huyên.

Thấy thầy Vương sắp đưa tay về phía áo Huyên Huyên, lặng lẽ kéo tay Chu Tri Hành .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/viet-lai-cuoc-doi/chuong-6.html.]

Tiếng hét của Huyên Huyên và tiếng quát của Chu Tri Hành vang lên cùng lúc.

và Huyên Huyên bàn , nếu xâm phạm, nhất định dũng cảm lên tiếng vạch trần ông .

Chu Tri Hành nhanh chân bước tới, gạt bàn tay định bậy của thầy Vương , ôm Huyên Huyên lòng bảo vệ.

"Vương Sùng Đạo, thật ngờ ông là loại cầm thú mặt thú!"

Vương Sùng Đạo còn cãi, cầm thẳng cây chổi đuổi .

"Vương Sùng Đạo, ông sẽ trả giá cho việc !"

Chu Tri Hành báo cáo thẳng lên trường về Vương Sùng Đạo.

Qua điều tra, phát hiện nhiều đứa trẻ trong lớp Vương Sùng Đạo dùng đủ lý do dụ dỗ, dâm ô.

Nhiều phụ cùng tố cáo, báo án lên công an.

Mấy tháng , Vương Sùng Đạo kết án ba năm tù vì tội lưu manh.

Nhà trường cũng coi trọng những vụ việc tương tự, thành lập tổ giám sát ánh dương, sẽ định kỳ tìm hiểu tình hình giáo viên từ học sinh, nghiêm trị những kẻ bại hoại đạo đức nhà giáo, đảm bảo an cho học sinh.

12

Chu Tri Hành vô cùng áy náy vì sự sơ suất của , nấu một bàn đầy thức ăn, trịnh trọng xin Huyên Huyên và bày tỏ lòng cảm ơn với .

Qua chuyện , Huyên Huyên càng tin tưởng kế là hơn.

Lúc tham dự tiệc trăm ngày của con Lý Phương Hoa, Huyên Huyên cũng chủ động nắm tay , cùng dự tiệc.

Lý Phương Hoa ôm con gái ruột giường, sai Chiêu Đệ bưng nước đường đỏ trứng gà cho .

"Em gái, em cưới gần một năm , bụng vẫn động tĩnh gì thế?"

liếc Chu Tri Hành đầy chế giễu.

"Chẳng lẽ, thầy Chu bệnh khó nào ?"

Chu Tri Hành mặt giận, thấy buồn .

" giống chị, coi việc sinh con là chuyện quan trọng nhất đời. Hiện tại sinh, Tri Hành cũng tôn trọng ý của . Ngược là chị kìa, chồng và chồng cưng chiều chị lắm ? Sao ở cữ mà ai ở bên chăm sóc thế ?"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Rõ ràng, sinh con gái, chồng và chồng trọng nam khinh nữ vui .

Bị trúng tim đen, sắc mặt cô lập tức tối sầm, chỉ thể trút giận lên Chiêu Đệ: "Con ranh , nước nóng quá! Mày bỏng c.h.ế.t tao ? Mày ý đồ gì?"

Chiêu Đệ run rẩy nhặt chiếc bát hất đổ đất lên, lí nhí : "Mẹ, con sai , con đổi bát khác ngay!"

lườm Chiêu Đệ một cái, làu bàu: "Ai là mày! Xui xẻo!"

 

Loading...