Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Vợ Chồng Phản Diện Dựa Vào Vô Dụng Để Bảo Mệnh - C3

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:15:26

Vết thương nghiêm trọng.

Nhìn vẻ nhẹ nhõm của Chu Tùng Cẩn, đầu óc nhanh chóng vận hành, suy nghĩ để giữ .

Ánh mắt liếc thấy bảng chỉ dẫn tầng bên cạnh, liền hạ quyết tâm: "Chu Tùng Cẩn, hình như em..."

Chưa đợi xong, tài xế của Chu Tùng Cẩn lao nhanh về phía .

Trên tay còn cầm chiếc điện thoại nhét khe ghế: "Tổng giám đốc Chu, điện thoại của quên trong xe , liên tục cuộc gọi."

cứng , trơ mắt điện thoại đưa tay Chu Tùng Cẩn.

Điện thoại của Trình Dương đúng lúc gọi đến.

Chu Tùng Cẩn máy.

Chưa đợi rõ bên gì, bay đến, kêu đau chân lung tung tắt điện thoại.

Chu Tùng Cẩn quả nhiên còn tâm trí quan tâm Trình Dương gì nữa, định kéo phòng khám .

kéo : "Không , chỉ là nãy chạm một chút thôi, đưa em về nhà ."

Bước chân Chu Tùng Cẩn dừng .

Có lẽ hình tượng vô dụng của ăn sâu lòng .

Anh nghĩ sợ phiền bác sĩ, an ủi : "Không , đau thì gặp bác sĩ là chuyện bình thường, em cần sợ."

"Lát nữa sẽ chuyện với bác sĩ, em cứ phối hợp kiểm tra là ."

Anh càng như , càng dám để về.

đồng thời, cũng dám chậm trễ công việc của bác sĩ.

Đành kéo tay , cam đoan hết đến khác: "Thật sự chỉ là chạm nhẹ một chút thôi, . Em về nhà nghỉ, ở bên em."

Chu Tùng Cẩn chằm chằm, cuối cùng vẫn thỏa hiệp đỡ ngoài bệnh viện.

Không hiện trường xảy chuyện lớn gì.

Mãi đến khi chúng lên xe, điện thoại của Trình Dương vẫn reo ngừng.

mới cài dây an xong, Chu Tùng Cẩn nhấc máy.

Giọng bên nhỏ, rõ lắm.

Chỉ thể thấy sắc mặt Chu Tùng Cẩn càng lúc càng khó coi.

Cuối cùng, lạnh lùng một câu: "Biết , đưa Thời Dạng về nhà ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vo-chong-phan-dien-dua-vao-vo-dung-de-bao-menh/c3.html.]

lo lắng nắm lấy tay áo : "Anh gì?"

Chu Tùng Cẩn trả lời, chỉ đan ngón tay kẽ tay , mười ngón tay đan chặt: "Không , đưa em về , sẽ nhanh thôi."

Anh quyết tâm , hỏi xảy chuyện gì, cũng chỉ một mực đánh trống lảng.

Thấy chiếc xe thực sự sắp lái đường về nhà.

đầu : "Em cùng ."

Chu Tùng Cẩn khẽ cau mày: "Tại ? Trước đây em bao giờ chịu ngoài cùng ."

Lời giải thích của dành cho luôn là sợ giao tiếp với khác.

lý do thật sự là bình thường quá nhiều tiểu thuyết.

Luôn lo lắng một ngày nào đó sẽ cốt truyện và thiết lập nhân vật khống chế, chạy gây khó dễ cho nữ chính, đắc tội với khác.

Cuối cùng vẫn thoát khỏi kết cục của nữ phụ pháo hôi.

mấy năm nay, mỗi đều giả vờ vô dụng, dám .

Đương nhiên ban đầu Chu Tùng Cẩn cho phép.

quá kiên quyết, cũng ép buộc.

Càng như , sự chủ động của hôm nay càng trở nên đáng ngờ.

vốn định đau chân, sợ kéo về gặp bác sĩ.

Nghĩ một vòng tìm lý do thích hợp, đành thật: "Nhìn vẻ như sắp đánh với nên em trông chừng ."

Chu Tùng Cẩn bật : " còn cần đánh ư?"

Cũng .

Anh chỉ cần mở miệng thôi cũng đủ để đắc tội với nam chính .

Anan

lười cãi với , chỉ siết chặt cánh tay : "Hoặc là cùng , hoặc là cùng về nhà, lựa chọn nào khác."

chắc đổi gì.

thể tùy cơ ứng biến, cùng lắm thì lúc Chu Tùng Cẩn nhục nam chính, sẽ tát một cái.

Nếu tính sổ với ...

Chắc khả năng.

Nói chừng còn sướng chứ.

 

Loading...