Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Vớ Nhầm Sói Đói - Chương 2: Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:27:33

kịp định thần thì ôm lòng.

"Em thấy ?"

"Thấy… thấy ."

đầy tò mò. Cái tên Văn Thanh Trúc thì nhẹ nhàng nho nhã, nhưng thật thì— trai sắc sảo, lạnh như băng.

Gương mặt lạnh lùng khiến lo lắng, vô thức lùi , nhưng cúi xuống đặt một nụ hôn lạnh nhẹ lên môi .

bế ngang lên, đặt lên bàn, chống hai tay ở hai bên , nhốt giữa vòng tay .

Chỉ đến khi môi sưng lên, mắt ươn ướt, mới chịu dừng .

"Tại khỏi mắt rời xa ?"

"Không… mà…"

Ánh mắt Văn Thanh Trúc như thể cuốn một cơn lốc xoáy.

vội nắm lấy vạt áo , dịu giọng:

"A Trúc, đừng giận nha… Em cố tình tránh , chỉ là mới sáng mắt , thứ em còn quen."

"Vậy hôn một cái."

rụt rè vòng tay qua cổ , đặt môi khẽ chạm môi một cái thật nhanh như chuồn chuồn lướt nước.

Ánh mắt sáng bừng như sạc đầy năng lượng.

"Sao quen chứ? Lúc em thấy gì, là chồng sắp cưới. Em thấy , vẫn là chồng sắp cưới. Có gì đổi ?"

Ngay đó, cổ bỗng thấy nhột… đau điếng!

"A! Đau quá! A Trúc, là chó ?!"

lúc đó—bụng réo lên một tràng.

hổ vùi mặt n.g.ự.c .

Anh bật khẽ:

"Xem bà xã của đói bụng , về nhà nào."

Từ khi sáng mắt, vẫn nằng nặc đút ăn như .

kiên quyết phản đối.

Anh bằng ánh mắt cún con bỏ rơi.

cố tình nghiêng đầu sang chỗ khác, dám , sợ mềm lòng.

Tối đó, co ro ghế sofa, ôm gối xem phim. Đang đến đoạn thì—cạch—cửa mở.

Anh bước .

Không mặc áo.

còn kịp kêu lên thì ôm gọn như gà con bắt về chuồng.

Mặt đỏ bừng, mắt chẳng .

Vô tình cúi đầu… thấy rõ mồn một mấy múi cơ bụng săn chắc lấp lánh.

(Một múi, hai múi, ba múi…

Chồng sắp cưới , sờ một cái chắc bắt nhỉ?)

còn đang miên man thì—

"Thấy ?"

"Đẹp lắm…"

Trời đất, lỡ miệng suy nghĩ mất .

Ánh mắt sắc bén như con sói đói thấy thỏ trắng.

Trên màn hình đúng lúc chiếu cảnh nam nữ chính hôn .

"Hay tụi cũng thử xem?"

ngay “thử” đó là thử cái gì.

Phim kết thúc từ đời nào.

Chỉ còn tiếng thở dốc vang vọng trong căn phòng yên tĩnh.

Anh siết chặt lòng.

Chúng im lặng ôm , lắng tiếng tim đối phương đang đập.

"A Trúc, đây… tụi yêu thế nào ?"

Anh nắm tay , khẽ vuốt:

"Sau khi đính hôn, em em thích , còn chủ động hôn , đòi ở bên cả đời."

"Tự em chủ động hả?!"

Thấy mặt đỏ như quả cà chua chín, khẽ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vo-nham-soi-doi/chuong-2-chuong-2.html.]

"Đùa đấy. Là theo đuổi em ."

"Anh thích em lắm. Si mê luôn . Sau đó em đồng ý, còn hứa sẽ chỉ yêu thôi."

lưỡng lự:

"Thật á?"

"Thật chứ. Mất trí thì mất, nhưng lời hứa thì vẫn còn hiệu lực."

"Ừm… Em sẽ quên ."

Trong đêm tối, khẽ thì thầm bên tai :

"Vợ yêu, sẽ mãi mãi ở bên , nhé?"

________________________________________

Sáng hôm , còn mở mắt lôi dậy.

Anh thuần thục giúp rửa mặt, chải tóc, còn búi lên một quả đầu nhỏ xinh.

"A Trúc… dậy sớm thế?"

Anh nhéo má một cái:

"Vợ quên ? Hôm nay đăng ký kết hôn."

"Aaaaa!!!"

"Sao đột ngột ?!"

"Em quên hả? Em bảo, khi mắt khỏi là sẽ cưới ."

"Lúc nào cơ?!"

giật nhớ —hình như đúng là hôm thì thầm bên tai lúc nửa đêm… và , lúc đó còn mơ màng gật đầu?!

liliii

Xe dừng ngay cửa Cục Dân chính.

vẫn còn bối rối kịp hiểu gì.

"Em tính đổi ý hả?"

"Không… …"

Thế là, mới gật đầu một cái, hai quyển sổ đỏ chót trong tay .

Còn kịp kỹ thì cất mất.

Trợ lý Trương chờ bên ngoài.

Anh , cố ý hỏi:

"Làm kết hôn ?"

phì:

(Trẻ con hết sức.)

________________________________________

Tối đó vẫn về, chắc bận việc.

Đến nửa đêm, xuống bên cạnh.

Một bàn tay mát lạnh khẽ nắm lấy tay .

giật định co thì thấy—

Ngón áp út thêm một chiếc nhẫn sáng lấp lánh.

Trên tay cũng một chiếc y hệt.

"Khi nào em tổ chức đám cưới?"

Anh dụi đầu cổ , thở ấm nóng phả bên tai.

"Hôm nay… thấy vui."

"Tại ?"

"Vì hôm nay là vợ chồng thật sự , bà xã ."

"Ừm…"

chẳng hiểu , tim vẫn thấy gì đó trống trải… như thiếu mất một mảnh ghép nào đó .

"Chiếc nhẫn chọn kỹ lắm, nhưng vẫn thấy thật sự hảo. Chờ đến ngày cưới, chọn nhé."

đưa tay lên, viên kim cương to bằng hạt nhãn lấp lánh ánh đèn…

Vầy mà còn ưng nữa?

"Nhìn nè…"

Giọng trầm thấp vang lên.

Văn Thanh Trúc ôm lòng, môi mát lạnh áp lên môi , như dán chặt rời.

"Thanh Thanh … bà xã của ."

đó… là một đêm thể đầu.

Loading...