Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Vọng Dư Tuyết - Chương 27: Sự việc phát tác

Cập nhật lúc: 2025-08-31 15:05:21

Chuyển ngữ: Naomi.

Bầu khí lúc quả thật vô cùng gượng gạo.

Trước khi cuộc săn b.ắ.n bắt đầu, Lệnh Hòa Đế hùng hồn phát biểu: săn b.ắ.n tháng ba mùa xuân, vạn vật đều linh tính, hại thú mang thai. Các vị đại thần cũng quỳ lạy, lớn tiếng tán dương Hoàng đế nhân từ. Chiếc mũ cao đội lên mấy canh giờ, chính tay Nhị hoàng tử Kỳ Húc tháo xuống.

Nghe lời thị tùng , sắc mặt Lệnh Hòa Đế liền sa sầm, Kỳ Húc quỳ xuống chắp tay: "Phụ hoàng, nhi thần tham gia săn b.ắ.n mùa xuân ba năm, thể phạm lầm như , xin phụ hoàng minh xét!"

Hoàng đế vẫn lạnh mặt, vẫy tay cho thị tùng kiểm tra một nữa, đó xem xét xong bẩm báo: "Bẩm Bệ hạ, quả thật là một con hươu cái đang mang thai, thần phụ trách kiểm đếm và nhận dạng chiến lợi phẩm nhiều năm, thể sai . Phù hiệu mũi tên ở chân của con hươu cũng là của Nhị hoàng tử."

Lần chứng cứ rành rành, mặt đông đảo quan viên và gia quyến cùng, nếu Lệnh Hòa Đế trừng phạt nặng, chọc giận sơn linh thì .

Trước tiên ngài sai ngự y tùy tùng đến cứu chữa cho con hươu , đó lệnh cho Nhị hoàng tử khi hồi cung đến Đình úy phủ nhận mười roi, coi như một lời giải thích.

Bây giờ xảy chuyện , đáng lẽ buổi tối sẽ đốt lửa trại nướng thịt, lúc đều chẳng còn tâm trí nữa. Lệnh Hòa Đế bèn cho các nhà chỉnh đốn hành trang, nhổ trại về kinh.

khi các nhà thế gia quý tộc thu dọn xong, con trai của Quang Lộc Tự Thiếu khanh là Cao Thiên Túng vẫn tìm thấy. Hỏi Nhị hoàng tử và những khác, họ chỉ tối qua khi chia tay gặp nữa.

Lệnh Hòa Đế phái vệ rừng lục soát ráo riết, nửa canh giờ mới khiêng phủ vải trắng từ trong rừng rậm .

Cao Thiếu khanh run rẩy bước lên vén tấm vải trắng, một cái suýt ngất, gục xuống t.h.i t.h.ể lóc gào thét thảm thiết.

Lệnh Hòa Đế định tiến lên xem, Tịch Thị lang vội vàng can ngăn, thấp giọng : "Lúc tìm thấy Cao công tử, thú dữ moi r.u.ộ.t xé xác, cắn đến mức nhận mặt mũi nữa , Bệ hạ nhất nên xem."

Hoàng đế lộ vẻ đành, an ủi Cao Thiếu khanh vài câu, nghĩ ngợi một lát, lạnh giọng quát: "Tiền phong Tham lĩnh! Cút đây cho Trẫm!"

Hoắc Ngọc Sơn bước khỏi hàng, vững vàng quỳ một gối: "Thần mặt."

"Chuyến săn , việc hộ vệ cảnh giới đều do ngươi phụ trách, bây giờ để xảy sơ suất lớn như , ngươi đáng tội gì!"

Hoắc Ngọc Sơn vẫn cúi đầu, cung kính đáp: "Thần tội đáng muôn chết."

Hoắc Triều trốn trong hàng ngũ đám con em thế gia, lén quan sát cha ruột đang gánh tội .

Cha , vì cha dặn con đến bạn học của Điện hạ thì hết mực trung thành, việc đều lấy ngài đầu, thì cái nồi đen , cha đành nhận lấy hộ con nhé.

Xảy chuyện như thế, ai cách nào, Lệnh Hòa Đế chỉ thể lệnh cho đưa t.h.i t.h.ể về kinh thành an táng tử tế, phạt Hoắc Ngọc Sơn nửa năm bổng lộc.

lúc , đích tử của Cao gia là Cao Thiên Chu mắt đỏ hoe, thẳng quỳ mặt Hoàng đế, lớn tiếng : "Bệ hạ, Thiên Túng từ tối qua thấy tung tích, tuyệt đối thể một khu rừng rậm , trong chuyện nhất định điều khuất tất!"

Lời dứt, dập đầu thật mạnh, đầu va xuống đất phát tiếng "Cốp" giòn tan, đủ thấy dùng sức lớn đến nhường nào.

Hắn thẳng dậy, trong mắt mang theo vài phần dò xét sắc bén, thẳng về phía Kỳ Hựu: "Thiên Túng là bạn học của Tứ hoàng tử, nay nó c.h.ế.t thảm trong rừng, Tứ hoàng tử nên chịu trách nhiệm về việc !"

Nếu chuyện xảy mấy ngày , Lệnh Hòa Đế lẽ thật sự sẽ nghi ngờ Kỳ Hựu.

hôm nay lúc săn, Thôi Cẩm Chi mới nhắc đến việc Cao Thiên Túng thường xuyên qua với Nhị hoàng tử và những khác, mà Cao Thiên Chu còn nhảy đòi Kỳ Hựu một lời giải thích. Giờ đây Hoàng đế thậm chí còn thấy nghi ngờ liệu của phe Nhị hoàng tử tự biên tự diễn .

Trong đầu suy nghĩ miên man, Thôi Cẩm Chi thu tay áo đó, khẽ một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-du-tuyet/chuong-27-su-viec-phat-tac.html.]

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng, Thừa tướng vẫn giữ vẻ ngoài thanh tao ôn hòa như cũ, chỉ là lờ mờ toát một luồng khí thế sắc bén: "Đình úy kiểm tra, lệnh quả thật thú dữ hại, Cao công tử cứ lớn tiếng đòi Tứ điện hạ chịu trách nhiệm?"

Cao Thiên Chu tức giận nghiến răng: "Đương nhiên là vì Tứ điện hạ bất mãn với thần !"

"Ồ?" Thôi Cẩm Chi ôn hòa mỉm , dường như hài lòng với câu trả lời của : "Thần dạy dỗ Tứ điện hạ nhiều ngày, ngày thường thấy ngài hòa hợp với hai bạn học khác, bất mãn với lệnh chứ?"

Thừa tướng mỉm : "Cũng thật kỳ lạ. Mấy hôm Cẩm Chi bận rộn công vụ, đành giao việc dạy dỗ Tứ điện hạ cho Thái phó. Thái phó mỗi nhắc đến, cũng lệnh thường xuyên qua chơi đùa với Nhị hoàng tử."

"Xem , lệnh ít khi giao du với Tứ điện hạ... thế mà Cao công tử cứ luôn miệng điều khuất tất, giống như…"

Mọi mặt đều ý hết…

Giống như bố trí một cái bẫy chờ sẵn.

Cao Thiên Chu trong lòng kinh hãi, đầu tiên chứng kiến tài ăn tuyệt đỉnh của Thôi tướng, xung quanh, các vị đại nhân đều lộ vẻ trầm tư, hoặc là đánh giá từ xuống , ghé tai thì thầm to nhỏ. Hắn thầm than , vội vàng mở miệng: "Trong yến tiệc tối qua, Tứ hoàng tử xuất hiện! Tứ điện hạ giải thích một chút chứ?"

Trần Nguyên Tư bước lên, tiên cung kính hành lễ với Lệnh Hòa Đế, mới điềm tĩnh : "Bệ hạ thứ tội, tối qua thần và Hoắc Triều trốn việc lười biếng, kéo Điện hạ trong lều đánh bài, vì mới đến dự tiệc, các vị công tử thế gia gần đó đều thể chứng ạ."

Mấy tên công tử thế gia bất ngờ gọi tên đều ngơ ngác hiểu , tối qua trốn dự tiệc vốn đúng, họ ở trong lều uống đến say khướt, nhớ gặp ai, chỉ thể ậm ừ phụ họa theo lời Trần Nguyên Tư.

Nguyên Tư sang Cao Thiên Chu: "Sau đó Thừa tướng say rượu, Tứ điện hạ đến chăm sóc, sáng nay mới bước khỏi lều của Thừa tướng. Một tấm lòng kính yêu lão sư Cao công tử nghi ngờ!"

Cao Thiên Chu ấp a ấp úng nên lời, Nhị hoàng tử vội đỡ dậy, trong mắt thoáng ánh lệ: "Thiên Chu chẳng qua là vì đau buồn cho ấu , thương tâm kìm chế , xin Thừa tướng tha thứ cho ."

Đồ ngu, trong lòng Kỳ Hựu lạnh lùng nhổ toẹt hai chữ.

Cao Thiên Chu kéo Nhị hoàng tử xuống nước, Kỳ Húc còn cố bảo vệ , đúng là do dự quyết đoán.

Kỳ Hựu cũng quỳ xuống, mặt mang vẻ đau thương: "Cao Thiên Túng là bạn học của nhi thần, nay xảy chuyện như , lòng nhi thần đành."

"Cho dù thường xuyên qua với Nhị hoàng , ít khi giao du với nhi thần, nhưng nhi thần tuyệt đối là kẻ ỷ thế hại , khinh khác. Hậu sự của , nhi thần nguyện tự lo liệu, xin phụ hoàng ân chuẩn!"

"Thôi đủ ." Lệnh Hòa Đế trầm giọng, với Cao Thiên Chu: "Trẫm niệm tình ngươi mất ấu , chuyện vu oan hoàng thất Trẫm truy cứu thêm."

Lại Kỳ Hựu: "Vậy chuyện giao cho ngươi lo liệu, điều tuổi ngươi còn nhỏ, để Lễ bộ Thị lang ở bên cạnh dạy bảo hỗ trợ ngươi."

Thiếu niên vững vàng quỳ lạy: "Cẩn tuân giáo huấn của phụ hoàng."

Lệnh Hòa Đế nhức đầu nhắm mắt, mấy đứa con trai của ngài, Đại hoàng tử mẫu phi xuất cung nữ nuôi nấng thành kẻ ngu ngơ nhút nhát, Tam hoàng tử thì tính tình kiêu căng, nóng nảy ngu ngốc.

Người trong lòng ngài thấy ưng ý nhất là Kỳ Húc, mặc dù vẻ quần thần ủng hộ, cũng bình dị gần gũi, hòa đồng với , nhưng cái mà Đại Yến thực sự cần, là một vị quân chủ thể nhanh nhạy quyết đoán.

Còn Tứ hoàng tử...

Lệnh Hòa Đế nhớ đến mẫu phi phát điên của Kỳ Hựu, nhớ năm đó đầu tiên thấy nàng lúc hòa : mũi ngọc mắt phượng, môi son răng ngọc, cứ thế lặng lẽ giữa đoàn đón dâu, khí chất thoát tục, như hoa lan trong thung lũng sâu, như tiên nữ trong tranh hạ phàm. Rõ ràng là dung mạo tuyệt sắc thể khuynh đảo quốc gia, nhưng ánh mắt trong trẻo thanh khiết, chỉ cần một khiến say đắm.

Bây giờ Kỳ Hựu, tóc búi gọn gàng, dung mạo tuấn tú, giữa mày mắt thần thái của mẫu phi năm nào. Chuyện hôm đó y rơi xuống nước khiến Hoàng đế chú ý đến đứa con trai ngài lơ là nhiều năm.

Hoàng đế kín đáo liếc Kỳ Hựu, nhớ biểu hiện trấn định tự nhiên của y, khẽ thở dài.

Thôi bỏ , vẫn đến lúc bàn chuyện lập căn cơ của quốc gia.

Loading...