Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Vòng Lặp Trọng Sinh - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:42:14

Thanh Vân Châu quả nhiên như tin đồn truyền về kinh, ba ngày mất nước mất lương thực, bách tính trốn trong hầm trú ẩn tự đào, sẵn sàng chuẩn cho việc thành phá.

Ta vệ năm xưa của đường phát hiện, khi đưa đến mặt mẫu , giận tức, nhưng nỡ trách mắng .

Trên đường đến đây cẩn thận, chỉ mang đủ lương thực ăn vài ngày.

"Tống Sinh Sinh, con tình hình Thanh Vân Châu tệ đến mức nào ? Nếu con đường vòng, lẽ bây giờ con triều Kim bắt , tại con đến Thanh Vân Châu, con gái bất hiếu ." Bàn tay của mẫu giơ cao, nhẹ nhàng hạ xuống.

Người vẫn mặc áo giáp, đó vết máu, trông bẩn.

Thế nhưng cảm thấy thật hạnh phúc.

Ở bên gia đình, mới cảm thấy là linh hồn lang thang.

Phụ từ tường thành vội vã chạy đến, râu dài thế , lòa xòa.

"Sinh Sinh." Người gọi nhỏ, chúng lâu gặp mặt, khi phụ còn đặc biệt cạo râu, giờ đây giống một hoang dã.

như cũng , chính là con gái của hoang dã.

Ba nhà chúng đoàn tụ, mặt mang ý , trong mắt ngấn lệ.

Vừa an bài xong cho , tiếng tù và vang lên gấp gáp. Phụ , mẫu nhanh chóng đội mũ giáp, khi quên dặn dò .

"Đừng chạy loạn."

Phụ , mẫu vội, trong căn nhà nhỏ . Căn nhà nhỏ, đó treo kiếm của cha , toát một luồng khí lạnh lẽo đầy sát khí.

Còn một cây thương, đầu thương lau sạch sẽ, đây là của đường .

Uyên Ương còn lén lút đến biên giới, cho nàng uống chút an thần, đêm hôm đó lập tức lên đường, nếu Uyên Ương lén lút mạo hiểm, chắc chắn sẽ đuổi theo , nhưng cha Uyên Ương đều mất , thể để nàng cùng đơn độc đến đây.

Ta mong Uyên Ương bình an vô sự mà sống.

Ngồi một lúc cũng yên , lên tường thành xem thử.

Người vệ của đường giữ để bảo vệ , thấy lên tường thành, lộ vẻ khó xử.

"Ta sợ, là con gái Tống gia." Ta đang lo lắng điều gì, nhưng thể sợ, là Tống Sinh Sinh nuôi dưỡng trong khuê phòng sâu thẳm, nhưng cũng là Tống Sinh Sinh chảy trong dòng m.á.u Tống gia.

"Vậy tiểu thư theo ." Thân vệ lộ vẻ tán thưởng, dẫn lên tường thành.

Trên đường phố chỉ những binh lính tuần tra, thỉnh thoảng một hai cửa hàng còn mở cửa. Bách tính Thanh Vân Châu tinh thần , sự tan rã lòng dân mà nghĩ, bên đường còn thể thấy những lều cháo dựng lên.

"Lều cháo là do Tướng quân cho dựng, nhiều bách tính là từ Nam Châu và Lương Châu chạy nạn đến, nơi nào để , gì để ăn. Tướng quân chúng hãy chịu khổ một chút, để bách tính ăn no." Nói đến đây, vệ kìm mà dừng , "Thế nhưng bách tính ăn, họ để binh lính ăn no mới thể bảo vệ quốc gia, họ đói một chút cũng . Tiểu thư, xin thứ cho sự thất lễ của , kể từ khi Thiếu Tướng quân mất, vẫn luôn ở Thanh Vân Châu, thực sự mong chiến tranh nhanh chóng chấm dứt, bao nhiêu bách tính , bao nhiêu bách tính vô tội chết..."

Ta , những lời hết là gì.

Mặc kệ chứng kiến bao nhiêu cuộc chiến tranh, nhưng vẫn sẽ rơi lệ vì mỗi mất sinh mạng.

Không liên quan đến điều gì, đây là sự kính trọng đối với sinh mệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-lap-trong-sinh/chuong-11.html.]

Chúng ban cho sinh mệnh, giáng sinh đến thế giới . Có thể sống như phù du, thể chỉ một con đường để . chúng vẫn sống, khác tước đoạt quyền sống, mà là sống tự do.

Sống thế giới , ngắm mặt trời ngày mai mọc, ngắm mặt trăng đêm nay lặn.

Triều Kim đến hung hăng, thế công mỗi lúc một mạnh hơn. Ta thể thấy phụ cưỡi ngựa c.h.é.m g.i.ế.c giữa quân địch, rõ mặt , nhưng thể thấy thanh bội kiếm của . Mỗi kiếm vung lên hạ gục một Kim đang cưỡi ngựa.

Phụ từng tướng gương, đầu cho binh lính.

Gia gia như , đường như , Tống gia đời đời kiếp kiếp đều như .

Ta lá cờ, chiến trường đẫm m.á.u , nhưng một chút sợ hãi.

Ta sẽ sợ, nên sợ ?

Ta Thanh Vân Châu.

Giang Trạm thấy suýt nữa cầm vững kiếm.

"Sinh Sinh??!!"

"Là ." Ta mỉm , điềm nhiên như .

"Sao chạy đến đây!" Hắn tức giận, Giang Trạm mà từng thấy đều ôn hòa, thậm chí khác là yếu đuối. hiện tại trông dũng oai phong, da rám nắng, vẻ ở Thanh Vân Châu rèn luyện .

Cũng dám lớn tiếng chuyện với .

Ta cẩm y trâm váy, bằng một bộ vải thô, chuẩn giúp phát cháo. Ta đoán bây giờ hẳn là trông khí sắc hơn so với bộ dạng ốm yếu ở kinh thành, vì trong mắt Giang Trạm ngoài tức giận, còn chút kinh ngạc.

"Ta thì đó." Ta trả lời.

Giang Trạm nghẹn họng.

"Ở đây nguy hiểm, mau về ." Nói đoạn tìm phụ và mẫu , còn tưởng là lén chạy đến.

Ta đúng là lén chạy đến, nhưng cha .

"Ngài cần , cha đến ."

"Ta lập tức bảo Tống tướng quân đưa về, Thanh Vân Châu nguy hiểm nơi ở, vốn dĩ cần dưỡng sức, chạy đến đây là sống nữa , cho họ !"

"Ngài định gì? Họ !"

Giang Trạm ngắt lời, ngọn lửa đầu dường như dập tắt.

Bất ngờ, khiến ngờ.

Thiên Thanh

"Hồ đồ." Hắn nụ của , giọng càng lúc càng nhỏ.

"Ở đây sẽ vui hơn một chút ?"

Ta vô cùng nghiêm túc và khẳng định Giang Trạm, "Ừ."

Loading...