Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

VỌNG TÂY CHÂU - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:46:16

thi điểm tối đa, sẽ đưa bài thi điểm liệt của an ủi:

“Em , còn rớt đây ! Em thi 99 điểm cơ mà, siêu hơn nhiều !”

Sáng hôm , tỉnh dậy trong mơ màng.

Mở điện thoại xem tin nhắn, thấy khung chat của Hạ Tây Châu nhảy đến mười mấy tin.

giật , cứ tưởng bắt vì lái xe khi cồn.

Vội vàng bấm xem thử.

Hạ Tây Châu:

【Anh về nhà .】

【Ngủ ngon.】

Nửa tiếng :

【Ngủ ?】

Ba giờ sáng:

【Tốt nhất là đừng để phát hiện em cố tình trả lời tin nhắn.】

Tám giờ sáng:

【Bé con, chào buổi sáng nhé~】

Mười giờ sáng:

【Vẫn dậy?】

Mười một giờ sáng:

【( mỉm)Thẩm Vọng Thư, em đừng hối hận đấy nhé.】

【Nếu tỉnh dậy mà giả vờ như gì, sẽ xách đồ sang gặp ông nội em xin cưới luôn đấy!】

sợ quá liền vội vàng nhắn :

:

【Tỉnh ! Tỉnh đây!】

【Anh dính thật đấy, giữ cách tạo nét ?】

Chưa đến một giây, tin nhắn nhảy :

Hạ Tây Châu:

【Anh chứ. cách càng âm… thì sẽ càng hơn.】

tin nhắn, thầm mắng trong lòng một trận:

Lưu manh!

Tháng Chín khai giảng, chớp mắt lên năm hai.

, Hạ Tây Châu và Cố Từ Niên đều học cùng một trường đại học.

Trước đây tin Hạ Tây Châu thi đậu Đại học Kinh Đô, còn thấy bất ngờ.

hồi nhỏ chẳng hứng thú học hành gì.

từng nghĩ chắc bố quyên tặng cho trường mấy tòa nhà, nên mới suất học.

Không ngờ, tên tự thi đậu thật.

Tan học xong, mở điện thoại thấy tin nhắn của Hạ Tây Châu.

Hôm nay trường tổ chức giải bóng rổ nội bộ.

Tên từ tối qua dặn tới xem thi đấu.

Nếu thấy khán đài, thì đừng hòng yên .

Quả nhiên, còn đến giờ bắt đầu nhắn tin giục giã.

thở hổn hển chạy đến sân bóng, thấy chật kín .

nhón chân ngó tìm mãi chẳng thấy ai.

Đang định tìm chỗ tạm.

Không ngờ thì nắm lấy tay .

Hơn nữa còn là kiểu mười ngón đan xen ... ngang nhiên.

ngại ngùng, khẽ rút tay về.

Hạ Tây Châu bèn bóp nhẹ một cái:

“Nắm chặt , lát lạc mất đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-tay-chau/chuong-3.html.]

Anh kéo tới hàng ghế đầu xuống.

Trước mặt , thản nhiên cởi áo thun , sang áo bóng rổ màu đen.

Ngay tức thì, phía vang lên một tràng hét chói tai.

Hạ Tây Châu tiện tay ném áo thun lòng , cúi , đắc ý:

“Thấy , bạn trai em hâm mộ lắm đó, nhớ mà quý trọng đấy!”

nhăn mặt đẩy .

Anh sảng khoái hơn.

Cầm lấy mặt , xoay về phía sân bóng.

Vừa đầu thấy bạn gái của Cố Từ Niên hôn chụt lên má .

Anh còn dịu dàng xoa đầu cô gái.

Hạ Tây Châu , tủm tỉm:

“Bé cưng , cái gì, cũng .”

nghiêng đầu vẻ hiểu.

Cậu bèn siết mạnh má một chút, bất ngờ hôn một cái.

Giọng trầm trầm mang theo ý lệnh:

“Lát nữa nữa, em chỉ thôi, ?”

bật gật đầu.

“Nếu để phát hiện em dán mắt , miệng em sẽ hôn đến nứt luôn đấy.”

“Biết ! Lắm lời thật!”

“Rồi, ngẩng đầu lên, cho hôn thêm cái nữa nào.”

Không hôm nay Hạ Tây Châu đánh bóng cứ như lên đồng, cứ nhằm Cố Từ Niên mà chơi.

giờ cũng chẳng ưa gì Cố Từ Niên, nhưng hôm nay chính là công khai vùi dập.

Cả trận, ép đến mức ngóc đầu nổi.

đầu thấy vẻ lúng túng mặt Cố Từ Niên.

Còn Hạ Tây Châu thì như con công trống đang mùa khoe đuôi, phơi phới như giành giải quán quân quốc tế.

Lại thêm một cú ném ba điểm mắt nữa từ tay Hạ Tây Châu.

Tiếng reo hò phía vang đến mức thủng màng nhĩ.

Kết quả trận đấu gần như cần đoán.

Mái tóc trán của Hạ Tây Châu mồ hôi ướt, luồn tay vuốt ngược , để lộ gương mặt sắc sảo che chắn, thoạt ... thật sự chút mê .

Hết hiệp một, Hạ Tây Châu xuống sân, phịch xuống cạnh .

Cậu cầm chai nước lên tu ừng ực.

Uống vội quá, nước theo khóe môi trượt dọc xuống cổ họng, mất hút trong cổ áo.

cau mày, lấy khăn giấy lau giúp.

Cậu khựng , tay chộp lấy cổ tay , nghiêng đầu đầy tinh quái:

“Yết hầu của đàn ông để đụng linh tinh nha~”

lạnh, bực véo mạnh eo :

“Bớt dở .”

Cậu tựa ghế ha ha, nắm lấy tay , đan tay thật thuần thục.

Bàn tay nóng, lòng bàn tay càng lúc càng ẩm ướt.

thoải mái, định rút tay , nhưng cách nào rút nổi.

Còn lườm thêm cái nữa.

Giờ nghỉ giữa hiệp kết thúc, các cầu thủ hai đội chuẩn lên sân.

Hạ Tây Châu vẫn yên cạnh nhúc nhích.

nghi hoặc chọc :

“Không lên nữa ?”

Cậu nghiêng đầu , nhướng mày, chỉ về bảng điểm bên :

“Anh mà lên nữa, tụi nó sẽ thua thảm hơn đấy. Khi đó Từ Niên của em còn mặt mũi nào nữa!”

Bộ dạng thật sự thể vênh váo hơn.

thở dài ngao ngán:

“Anh ghét dữ ?”

Loading...