VỌNG TÂY CHÂU - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:46:18
“Bây giờ em hôn là chứ gì? Thào nào cúi đầu xuống .”
Hạ Tây Châu gật đầu, cúi .
nhón chân hôn một cái lên môi .
Cậu thở dài:
“Nghe … hôn là thè lưỡ…”
, hít sâu một , bá đạo vòng tay qua cổ , hôn xuống thật mạnh.
Khóe môi Hạ Tây Châu nhẹ cong.
Chẳng mấy chốc, chiếm thế chủ động là .
môi lưỡi quấn quýt đến tê dại.
Vừa định rút thở một chút, thì gáy giữ chặt .
Giọng khàn khàn:
“Anh vẫn hôn đủ.”
“Em… nghỉ một…”
Chưa xong, ôm chặt, kéo về , tiếp tục hôn.
Ánh đèn vàng ấm trong hẻm nhỏ kéo dài hai cái bóng đang dính rời.
Cả con hẻm dường như chỉ còn thấy tiếng hôn quá đà.
hôn đến đỏ mặt tía tai, đôi môi mềm giờ sưng đỏ vì cọ xát quá nhiều.
mặt đầy bất lực:
“Đỏ cả môi ! Không cho hôn nữa!”
Hạ Tây Châu rúc đầu hõm cổ khẽ .
Trong nửa mê nửa tỉnh, cứ cảm giác gì đó đúng, nhưng chẳng nghĩ là chỗ nào.
Cho đến khi dạo xong về đến nhà, lăn giường, chẳng việc gì , mở điện thoại lướt video.
Lúc đang xem một clip, bất ngờ phát hiện biểu tượng “đề xuất” phía góc cái tên quen thuộc Hạ Tây Châu.
Mà nội dung video là:
【Làm để bạn gái yêu bạn nhiều hơn?】
【1. Học cách tỏ yếu đuối, khơi dậy bản năng che chở của con gái.】
【2. Nhớ chăm sóc bản , siêng năng tập gym, giữ vững thời kỳ đỉnh cao nhan sắc.】
…
Cuối cùng cũng hiểu vì gần đây cứ thấy là lạ.
là một “ xanh” chính hiệu.
tức giận mở khung chat với Hạ Tây Châu, gửi một tin:
【Đang gì đấy?( mỉm)】
Hạ Tây Châu:
【Đang tập thể dục đó, bé cưng( mỉm)】
lạnh mặt nhắn tiếp:
【Chắc lát nữa còn đắp mặt nạ chứ gì~】
Hạ Tây Châu:
【Bé cưng hiểu ghê~】
khẩy trong bụng.
Hiểu cái đầu . Người còn hiểu hơn .
gửi luôn ảnh chụp màn hình video, còn cẩn thận khoanh tròn dấu đề xuất màu đỏ ngay chỗ tên .
Chỉ một giây ...
Hạ Tây Châu:
【……】
thể tưởng tượng vẻ mặt nghẹn họng của lúc .
Tâm trạng cũng dịu đôi chút.
Vừa định đặt điện thoại xuống ngủ thì…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-tay-chau/chuong-5.html.]
“Đinh đoong đinh đoong” mấy tiếng liên tiếp vang lên.
Mở điện thoại xem, bộ đều là tin nhắn từ Hạ Tây Châu.
【Bé cưng , cảm thấy cơ bụng của rõ như nữa , đây...】
ảnh gửi kèm là từng múi cơ bụng rõ nét đến mức ... phun m.á.u mũi.
Làn da trắng nhợt ánh đèn, vài giọt mồ hôi lăn từ lồng n.g.ự.c xuống, men theo rãnh bụng trượt thẳng đến thắt lưng quần thể thao màu xám.
Ngay đó là một bức ảnh cởi trần chụp gương.
【Anh thấy cơ bắp dạo còn như nữa .】
kìm , nuốt nước bọt cái ực.
Lấy hết can đảm, nhắn :
【Tấm kế là... định cởi luôn đấy hả?】
Ngay đó, điện thoại đổ chuông video call.
hoảng hốt cúp ngay nghĩ ngợi.
Kết quả bên gửi tới một tin ghi âm giọng .
mặt đỏ như gấc, run run tay nhấn mở.
Trong tai vang lên một giọng trầm thấp lười biếng, còn mang theo tiếng trêu chọc:
“Không xem ? Sao giờ sợ ?”
nhanh chóng gõ trả lời:
【Em xem!】
【Em ngủ đây! Đừng phiền em!!!】
Trái tim đập thình thịch như nhảy khỏi lồng ngực.
ôm chăn lăn một vòng, thêm một vòng giường, ôm lấy gương mặt đang đỏ rực của mà đập đập:
Tỉnh ! Mau gạt hết mấy hình ảnh lành mạnh đó khỏi đầu!
Trước kỳ nghỉ Quốc Khánh, Hạ Tây Châu năn nỉ ỉ ôi, bắt du lịch cùng .
Ban đầu thấy đông , định nhà bảy ngày cho khỏe.
thật sự chịu nổi một tên con trai cao to mà cứ nũng nịu vòi vĩnh.
Cuối cùng cũng gật đầu.
Ban đầu đặt hai phòng riêng hẳn hoi.
Ai ngờ lúc thủ tục check-in, gặp một ông bà cụ tóc bạc vì đặt nên khu du lịch mà chỗ ở.
bỗng nổi lòng , kéo áo Hạ Tây Châu khẽ : “Hay là... tụi nhường một phòng cho ông bà cụ ?”
Hạ Tây Châu ngẩng đầu thoáng qua, cúi xuống, khẽ :
“Được thôi.”
khi cùng chung một phòng, lập tức hối hận.
Không gì lạ lùng cả, trái còn huýt sáo vui vẻ sắp xếp đồ đạc như mùa xuân.
do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn mở miệng:
“Cái đó… tối nay tụi ngủ đây?”
Hạ Tây Châu ngẩng đầu , khóe môi cong lên:
“Có mỗi một cái giường, em nghĩ ?”
giường, căng thẳng nuốt nước bọt:
“Em thấy… một chuyện, nên để khi kết hôn hẵng thì hơn.”
Hạ Tây Châu sững , hiểu ám chỉ gì, liền cúi đầu khẽ:
“Thế thì . Anh còn sợ em ý đồ với cơ.”
Nụ mặt bỗng chốc đông cứng:
“Anh nghĩ nhiều thật đấy.”
Tối hôm đó, khi tắm rửa xong, đặt cái gối ngay chính giữa giường, nghiêm túc tuyên bố:
“Không ai vượt ranh giới nhé!”
Hạ Tây Châu liếc một cái, uể oải gật đầu.
Lúc lim dim sắp ngủ, bên ngoài bỗng vang lên tiếng sói tru chói tai.
giật run cầm cập.