VỌNG TÂY CHÂU - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:46:21
“Bé cưng mà mềm yếu đáng yêu thế chứ~”
hổ buồn , mặt đỏ lựng, đẩy khỏi phòng tắm.
Sau khi rửa mặt đồ xong, chúng thu dọn đồ đạc lái xe thẳng tới hồ Sayram.
Từ khách sạn đến hồ Sayram mất gần hai tiếng lái xe.
Hạ Tây Châu cầm lái, giọng trầm dịu của lúc thì khe khẽ ngân nga theo giai điệu, thì im lặng ngắm đường.
Trên đường , tụi cùng ngắm mặt trời từ từ ló lên nơi cuối con đường.
Ánh nắng ấm áp lan tỏa cả bầu khí, khiến lòng cũng mềm một cách kỳ lạ.
Khóe môi bất giác cong lên, tim vui đến mức nhảy tưng.
Hạ Tây Châu mở cửa kính xe, gió mát lạnh lập tức ùa .
phấn khích hét thật to tên con đường vắng .
Hạ Tây Châu đáp từng tiếng một.
Cảm giác hạnh phúc... chắc cũng chỉ đến thế mà thôi.
Tới nơi, chụp cho vô ảnh bên hồ Sayram.
Trên đường về, hí hoáy chỉnh sửa, sắp xếp ảnh để đăng lên WeChat.
Trong loạt chín bức ảnh, chọn tấm chụp chung áp má với Hạ Tây Châu để đặt ngay ở giữa.
Caption:
【Sau cùng Hạ Tây Châu thật nhiều, thật nhiều nơi!!!】
Vừa đăng xong, thấy tin nhắn chúc mừng rộn ràng hiện lên, cả ông nội cũng ngừng gửi icon hoa hồng đỏ rực.
thể hình dung ông cụ đang đeo kính lão, chăm chú chọc từng cái màn hình điện thoại nhỏ xíu mà tít mắt.
Tâm trạng vui tả nổi.
dài, chán chán gọi tên Hạ Tây Châu mấy .
Cứ gọi một tiếng, “ừ” một cái.
“Ê Hạ Tây Châu, em trẻ con lắm ?”
Ánh nắng rọi lên gương mặt nghiêng của , khiến đường nét càng thêm dịu dàng rạng rỡ.
Cậu đột ngột dừng xe bên lề đường.
Rồi sang, một tay ôm lấy , kéo , giữ gáy mà hôn xuống thật sâu.
hôn đến choáng váng, mở to mắt .
Hạ Tây Châu khẽ , hôn thêm một cái.
“Thẩm Vọng Thư, hy vọng em mãi mãi ngốc nghếch như . Vì điều đó chứng tỏ em còn yêu , còn dựa dẫm .”
“Và thích điều đó.”
Trái tim như từng đợt sóng dịu dàng gõ nhè nhẹ.
“Hạ Tây Châu, ... thích em lắm ~”
Dù câu trả lời, vẫn chính miệng .
Hạ Tây Châu bực nhéo má :
“Thẩm Vọng Thư, Chúa gắn cho em cái đầu là để dùng, để cảnh!”
kéo kéo tay áo , giọng nũng:
“Thì em chỉ miệng mà~”
Cậu thở dài bất lực, vươn tay khẽ véo tai .
“Nghe kỹ đây.”
gật đầu lia lịa.
“Anh – Hạ Tây Châu – chỉ yêu một Thẩm Vọng Thư. Bây giờ, , mãi mãi. Không đúng, là… càng ngày càng yêu em hơn.”
cảm động đến .
“Vậy... bắt đầu thích em từ bao giờ?”
Hạ Tây Châu nghĩ ngợi một lúc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-tay-chau/chuong-7.html.]
“Anh chẳng nhớ nổi nữa. Vì với , yêu em là chuyện dễ hơn cả việc thở.”
nghẹn ngào.
“Thế nên từ nhỏ đến lớn cứ nhằm Cố Từ Niên là vì… ghen ?”
Hạ Tây Châu hừ một tiếng:
“Đồ đầu gỗ. Cuối cùng em cũng nhận .”
—
Khi tụi khách sạn, Hạ Tây Châu thấy bài đăng của liền sướng rơn.
Ôm lấy hôn tới tấp:
“Bé cưng~ Em tỏ tình với đấy hả?”
bật , hôn lên má một cái:
“ đó.”
“Bé cưng ~ Anh hạnh phúc c.h.ế.t mất!”
hổ đẩy mặt :
“Dễ thỏa mãn quá !”
Ngày Hạ Tây Châu cầu hôn là đêm Giao thừa.
Khi đó mới tròn hai mươi tuổi một tháng.
Tính , quen Hạ Tây Châu mười bốn năm.
Năm sáu tuổi, đầu gặp ở tứ hợp viện nhà ông nội.
Cậu toe toét, mang theo con ve sầu mà ông nội nuôi đến cho xem.
thấy côn trùng sống liền òa, chạy về mách ông:
“Có lấy con sâu dọa con!”
Lúc đó Hạ Tây Châu còn đang đó gãi đầu bối rối, đến cả ve sầu bay mất cũng .
Chiều hôm , cúi bới tung bồn hoa nhà để tìm con ve mất tích, mà vẫn tìm , cuối cùng còn ông nội đánh cho một trận.
Ông thì vui khép miệng, bế ở cửa hông, khoe khoang rộn ràng:
“Ông Hạ ~ cháu gái nhà đáng yêu ghê , váy xinh kìa, tươi như hoa!”
Rồi còn chọc Hạ Tây Châu:
“Nào Tây Châu~ gào lên mấy tiếng, góp vui cho ông nội con !”
…
Lúc đang bồi hồi nhớ mấy chuyện xưa , Hạ Tây Châu lặng lẽ đeo nhẫn cầu hôn tay .
ngẩn :
“Khoan! Em còn đồng ý mà! Ai cho đeo hả!”
Hạ Tây Châu lười biếng liếc :
“Dù cũng đeo , em mà tháo là . Hôm nay ông nội của em uống rượu xong tuyên bố: đời ông chỉ nhận cháu rể.”
trợn mắt:
“Anh đúng là chẳng tí cảm giác nghi thức nào cả!”
Hạ Tây Châu xa, rút từ túi chiếc nhẫn khác:
“Muốn nghi thức đúng ? Được , em cầu hôn cho , cho em cơ hội đó~”
cái vẻ mặt hổ của cho tức đến bật , lao đánh.
Cậu ôm bụng chạy , hầm hầm đuổi theo .
Thỉnh thoảng còn la to:
“Ông ơi~ Thẩm Tiểu Thư nhà ông đánh cháu rể của ông kìa~”
Ông lập tức bê điều khiển từ xa chạy , hóng chuyện gọi nhà:
“Bà nó ơi~ Con bé nhà đang đánh rể quý nhà kìa!”
…
【Toàn văn 】