Vọng Thư - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:41:58
Tỷ tỷ say mê một kép hát, vì bỏ trốn cùng mà phóng hỏa giả chết.
Nhìn cảnh m.á.u thịt cháy đen đến mơ hồ, Trúc mã của – Lục Minh Hựu – sắc mặt lạnh nhạt, chỉ thản nhiên :
“Là nàng mệnh bạc.”
Thế nhưng, bàn tay giấu tay áo siết chặt đến mức run rẩy.
Về , dốc lòng trợ giúp Lục Minh Hựu, từng bước vạch sẵn con đường để lên vị trí Thái phó.
Thế mà cuối cùng, chỉ tùy tiện an cho một tội danh, sai thiêu sống .
Thì từ đầu đến cuối, vẫn luôn hoài nghi trận hỏa hoạn năm đó là do gây .
Hắn :
“Cảnh Vọng Thư, ngươi Luyến Nhi khi c.h.ế.t đau đớn đến nhường nào ?”
Lần nữa mở mắt, trở về đêm tỷ tỷ cố tình phóng hỏa.
Nếu Lục Minh Hựu kẻ si tình, thì cứ để cho trọn .
01
Lửa l.i.ế.m lên da thịt, cảm giác bỏng rát lan tràn đến tận xương tủy.
Mà phu quân của – yêu thương suốt bao năm – chỉ bên cạnh, lạnh lùng thiêu đốt.
Ta dốc lòng vì , vì mà bày mưu tính kế, từng bước đưa lên ngôi vị Thái phó.
Thế mà đổi , c.h.ế.t thây.
Ta hiểu, cũng cam lòng, liều mạng hỏi :
“Vì ?”
Trước khi ngọn lửa nhấn chìm , cất giọng hờ hững:
“Cảnh Vọng Thư, ngươi Luyến Nhi khi c.h.ế.t cũng thống khổ đến nhường nào ?”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Cảnh Luyến Nhi...
Trong đầu hiện lên bóng dáng yếu ớt như liễu gió của nàng .
Thì bao nhiêu năm qua, từng tin .
Mặc cho hết đến khác giải thích rằng Cảnh Luyến Nhi bỏ trốn cùng kép hát, vẫn giống hệt những kẻ khác, đều nghi ngờ chính là phóng hỏa.
Sau khi chết, bá tánh vỗ tay hả hê, rằng độc ác tàn nhẫn, c.h.ế.t cũng đáng đời.
Lục Minh Hựu vì Cảnh Luyến Nhi mà dựng miếu thờ, ngày ngày cúng bái, mà nỡ đặt cho một tấm bia mộ.
Cuối cùng, chỉ dùng một tấm chiếu rách bọc lấy t.h.i t.h.ể , ném thẳng bãi tha ma hoang vu.
Cả một đời thê thảm tột cùng, ngay cả khi c.h.ế.t cũng thể an lành, xác lũ chó hoang cắn xé đến chẳng còn nguyên vẹn.
Lần nữa mở mắt, trở về khoảnh khắc tỷ tỷ cố tình phóng hỏa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-thu/1.html.]
Khói đặc cuồn cuộn, lửa lớn ngút trời.
Vừa thoát khỏi căn nhà sụp đổ, vẫn còn sợ hãi đến tim đập dồn dập.
Lúc tỷ tỷ phóng hỏa, vẫn đang chợp mắt trong phòng.
Viện của và viện của nàng sát vách, nàng phóng hỏa chút do dự, ngay cả phòng cũng thiêu rụi theo.
Lục Minh Hựu vội vàng chạy đến, ngừng căn phòng cháy thành tro, giọng gấp gáp hỏi:
“Luyến Nhi ? Sao nàng chạy ?”
Thoát c.h.ế.t trong gang tấc, vô lực bệt xuống đất.
Đừng một câu quan tâm, thậm chí chẳng buồn liếc mắt lấy một cái.
Giờ nghĩ , tất cả đều dấu hiệu từ .
Phụ quỳ sụp đất, bi thương gào lên:
“Mau cứu ! Nữ nhi của còn ở bên trong!”
Mẫu thì nhào lòng ông, đến thắt ruột thắt gan.
Kiếp , khi tỷ tỷ chết, tội đều đổ lên đầu .
Họ :
“Vì kẻ sống sót là ngươi? Vì kẻ thiêu c.h.ế.t là ngươi?”
Họ oán trách cứu tỷ tỷ, nhưng cố gắng cứu nàng.
Dù hận nàng đến tận xương tủy, vẫn lao đến viện của nàng, kéo nàng thoát .
Thế nhưng ở đó, chỉ còn một t.h.i t.h.ể cháy đen sắp xếp ngay ngắn.
Mọi đều khẳng định đố kỵ mà cố ý phóng hỏa g.i.ế.c tỷ tỷ.
Ta dù trăm miệng cũng thể biện bạch, bọn họ vẫn tin chắc như đinh đóng cột.
Lúc , mẫu gào tai :
“Đồ trời đánh! Sao ngươi cứu tỷ tỷ ngươi?”
Phụ nghiến chặt hàm, giọng lạnh như băng:
“Nếu Luyến Nhi mệnh hệ gì, ngươi liền xuống bồi nàng .”
Kiếp , nỗi oan khuất khắc sâu , kiếp nhất định rửa sạch từng chút một.
Ta cất cao giọng cho bọn họ —Cảnh Luyến Nhi chết.
Kiếp , sớm cảm thấy cái c.h.ế.t của nàng điều kỳ lạ.
Rõ ràng giường còn cháy hỏng, thế nhưng đó thiêu đến cháy đen.
Ta dốc công điều tra, quả nhiên một lão nhân rằng thấy Cảnh Luyến Nhi ở cửa .
Kiếp , dẫn theo một đám , nhanh chóng đuổi đến cửa .