Vọng Thư - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:42:01
03
Vì quá lâu dùng bữa, sắc mặt Cảnh Luyến Nhi tái nhợt, càng lộ vẻ mong manh yếu ớt, tựa như chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng thể ngã quỵ.
Đôi mắt long lanh nước của nàng trừng thẳng , giận dữ quát:
“Nếu do ngươi, giờ cùng Cố lang song túc song phi ! Ngươi còn mặt mũi đến gặp ?”
“Cố lang” trong miệng nàng chính là Cố Cung Cẩm—gã kép hát đó.
Kép hát vốn đa tình, Cố Cung Cẩm cùng lúc qua với ít nữ nhân, ngay cả tín vật định tình mà tặng cho Cảnh Luyến Nhi cũng chẳng độc nhất— đây cũng từng nhận một chiếc khăn tay thơm phức giống hệt như .
Chỉ nàng , xem thứ rác rưởi đó như bảo bối.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Ta với nàng rằng cách giúp nàng đường đường chính chính ở bên Cố Cung Cẩm.
Ánh mắt nàng lóe lên một tia sáng.
Ta mỉm , chậm rãi chỉ bụng nàng :
“Chờ khi gạo nấu thành cơm, phụ mẫu còn thể gì ngươi?”
Nàng phần do dự, liền tiếp tục thì thầm dụ dỗ bên tai:
“Phụ mẫu yêu thương ngươi đến thế, cùng lắm cũng chỉ trách mắng vài câu. Cố Cung Cẩm suy cho cùng cũng chỉ là một kép hát, nếu ngươi lấy với phận đích nữ Cảnh gia, thể một bước lên trời. nếu ngươi cứ khăng khăng bỏ trốn, cả đời cũng chỉ thể một tên kép hát mà thôi.”
Cảnh Luyến Nhi im lặng, nhưng nàng động tâm.
Chỉ Lục Minh Hựu yêu nàng đến , thể yêu luôn cả đứa trẻ trong bụng nàng .
04
Cảnh Luyến Nhi ngỏ ý, tất nhiên dâng gối cho nàng tựa .
Rời khỏi Cảnh phủ, lập tức chạy đến cuối con hẻm Nam.
Kiếp , nơi từng một nữ tử xưng là “Y tiên”—nàng thể cứu chết, nối liền xương thịt, huống hồ việc bào chế một loại dược khiến hoài thai chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Khi tìm thấy nàng, nàng đang co ro trong một ngôi miếu hoang chật hẹp, đầu tóc bù xù, thể gầy guộc chỉ còn da bọc xương, nửa phần dáng vẻ của một “Y tiên danh chấn kinh thành” một năm đó.
Ta vươn tay về phía nàng:
“Ngươi theo ?”
“Không .” Câu trả lời gần như chút do dự.
“Vì ?”
Dưới mái tóc rối bù, đôi mắt nàng đầy cảnh giác, đề phòng chằm chằm:
“Ngươi là của Cảnh phủ.”
Lời dứt, đám ăn mày bên cạnh liền hoảng loạn bịt miệng nàng, vội vã cúi đầu khúm núm lấy lòng :
“Đại nhân bớt giận, Mi nha đầu từ nhỏ ngốc nghếch. Mi nha đầu, mau xin đại nhân!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-thu/3.html.]
Lúc , mới chuyển ánh mắt sang đám ăn mày xung quanh.
Bọn họ chen chúc trong nhỏ bé , co cụm để sưởi ấm, tựa như một gia đình.
Bọn họ nép trong góc, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Ta thoáng thấy vài gương mặt quen thuộc, ký ức bụi mờ lập tức hiện về—tại cổng Cảnh phủ, từng gặp họ một .
Năm đó, Cảnh Luyến Nhi nhặt một kẻ ăn mày què chân về phủ, khi “tận tình cứu chữa” nhưng vô hiệu, nàng liền ném nọ ngoài, m.á.u loang lổ khắp đất.
Người ăn mày đó chính là mẫu của Tiểu Y tiên.
Sau đó, đám ăn mày kéo đến cổng Cảnh phủ đòi một lời giải thích, nhưng chỉ nhận sự trấn áp vô tình— những đuổi , mà còn mấy thị vệ của Cảnh Luyến Nhi đánh chết, từ đó bao giờ về nữa.
Tiểu Y tiên phun mạnh một ngụm nước bọt xuống đất, hằn học mắng:
“Phi! Đại nhân cái gì chứ! Rõ ràng là lòng rắn rết!”
Ta đưa theo thị vệ và nha của , ngày ngày lui tới miếu hoang, cho họ quần áo mới, mang đến lương thực, còn mời danh y đến chữa trị những bệnh cũ dai dẳng của họ.
Dưới sự chăm sóc chu đáo, dần đổi cách về .
Bọn họ còn trốn tránh như tránh hổ dữ lang sói nữa, mà bắt đầu đùa, vui vẻ bắt chuyện cùng .
Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiểu Y tiên, ánh mắt kiên định:
“Chúng chung một kẻ thù. Ta sẽ mẫu ngươi báo thù.”
Lần , nàng còn đẩy nữa.
Khi đưa Tiểu Y tiên về phủ, Lục Minh Hựu đợi sẵn trong viện.
Hắn mím môi, liếc Tiểu Y tiên lưng , , chậm rãi cất giọng:
“Ta gần đây nàng thường lui tới miếu hoang ở hẻm Nam. Nàng còn xuất giá, chốn dơ bẩn như , nhất là nên tránh xa thì hơn.”
Ta nhạt:
“Ngươi tìm chỉ để chuyện ?”
Hắn siết chặt chén trong tay, sắc mặt lúng túng khó xử:
“Ba tháng cấm túc e rằng quá dài, Luyến Nhi nàng chịu nổi.”
Xem là Cảnh Luyến Nhi sai đến tìm .
Mới chỉ ba tháng cấm túc thôi, mà nàng chịu ?
Lục Minh Hựu kéo một nụ gượng gạo:
“Vọng Thư, dù nàng cũng là của nàng . Nếu vì nàng, nàng cũng sẽ giam lỏng. Nàng thể cùng đến xin Cảnh thúc thúc và Cảnh thẩm thẩm tha thứ cho nàng ?”
Kiếp , ngăn cản Cảnh Luyến Nhi bỏ trốn, vu oan cố ý phóng hỏa.
Kiếp , chặn đường chạy của nàng , trách vô tình vô nghĩa.