Vọng Vọng Giai Ninh - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:18:10
đột nhiên, xung quanh trở nên huyên náo, tiếng còi xe chói tai vang lên bất ngờ, như một tảng đá lớn ném xuống mặt hồ yên ả, dậy lên những cơn sóng dữ dội.
cau mày, ngẩng đầu tìm kiếm nguồn cơn của sự hỗn loạn .
Chỉ thấy một chiếc xe tải lao vun vút, bất chấp mà đ.â.m ngang dọc đường phố, những xung quanh đều hốt hoảng né tránh.
vẫn yên tại chỗ, kịp phản ứng, thì chiếc xe tải đột nhiên đổi hướng, lao thẳng về phía !
Não bộ vẫn còn đang sững sờ, nhưng cơ thể sớm nhận mối nguy hiểm.
Nhịp tim đập điên cuồng, bản năng sinh tồn khiến vô thức lùi mấy bước.
Khoan !
Nhìn đầu xe đang lao tới, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ, đây chính là kết cục của ?
Giữa cơn hoảng loạn, đầu óc trở nên tỉnh táo.
Thẩm Vọng tay nhanh như ?!
yyalyw
do dự dừng bước, chỉ cần bây giờ đ.â.m chết, thể về ?
Hạ quyết tâm, thẳng tại chỗ, sợ đến mức nín thở.
Người qua đường hoảng hốt hét lên, tưởng rằng dọa đến phát ngốc, liên tục bảo mau tránh .
Càng lúc càng gần!
nhắm mắt , chuẩn đón nhận cú va chạm sắp tới.
"Rầm!"
Một tiếng nổ lớn vang lên, chiếc xe tải đ.â.m cái gì đó dừng .
kinh hãi mở mắt, cơn đau như dự đoán kéo đến, chỉ thấy Thẩm Vọng ôm chặt lấy , ngã xuống đất.
Anh thở hổn hển, gào lên đầy xé ruột xé gan:
"Tần Giai Ninh, em dám?!
"Dựa cái gì?!"
Rồi đột nhiên, ghì chặt lòng, ôm lấy đến mức gần như nghiền nát.
"Tiểu thư, đừng bỏ rơi , ?"
Cả run rẩy, ngay cả giọng cũng lẩy bẩy theo.
Anh nhất định thấy... ánh mắt lúc nãy, ánh mắt buông bỏ thứ.
Thẩm Vọng cúi đầu, cắn lên cổ .
run rẩy đưa tay kéo tóc , mạnh mẽ giật .
Lúc mới rõ đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ của .
Nhịp tim vẫn còn đập dữ dội, tận mắt chứng kiến xe đ.â.m đáng sợ hơn, việc thấy Thẩm Vọng khiến sốc hơn.
Sự mệt mỏi tột cùng của kẻ thoát c.h.ế.t từ từ ập đến.
kiệt sức buông lỏng Thẩm Vọng, đầu óc choáng váng ngất .
10
Lần nữa tỉnh , thấy đang ở trong một căn phòng xa lạ.
yếu ớt dậy, hiểu chuyện gì đang xảy .
Rút kim truyền tay , loạng choạng bước xuống giường, đến cửa định tìm ai đó hỏi cho rõ.
Không ngờ, khi vặn thử tay nắm cửa, phát hiện nó khóa chặt.
ngẩn ngơ giường một lúc lâu, trong đầu trống rỗng.
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng chìa khóa tra ổ.
Cửa mở , Thẩm Vọng sải bước .
"Cảm thấy khá hơn chút nào ?"
Hắn gọi bác sĩ tới kiểm tra cho .
Sau khi nhận câu trả lời rằng , lập tức lệnh thu hết bộ kim truyền dịch trong phòng.
nheo mắt : "Thẩm Vọng, định giải thích gì ?"
Anh day day trán, xuống mép giường:
"Tài xế xe tải một mực khai rằng xe mất lái nên mới lao về phía em. của tra đó, Tần Uyển từng xuất hiện cùng trong một bệnh viện."
"Em yên tâm. sẽ để bọn họ yên ."
Hóa là Tần Uyển.
Lục Tây Chu vẫn thành công theo đuổi cô ?
Hay là do mấy tấm ảnh gửi kích thích quá mạnh?
mệt mỏi thở dài: "Bọn họ vẫn kết hôn ?"
Thẩm Vọng cúi đầu, ánh mắt phức tạp: "Em quan tâm đến tình trạng hôn nhân của Lục Tây Chu?"
"Tất nhiên, kết hôn mới yên tâm."
Hắn im lặng suy nghĩ, gì.
qua, lúc mới để ý thấy đang mặc một bộ vest cao cấp, tóc chải chuốt chỉnh tề, nhưng gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Chợt nhớ tin tức hôm qua, hỏi:
"Thẩm Vọng, tham gia cuộc họp hội đồng quản trị ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-vong-giai-ninh/chuong-5.html.]
Hắn trả lời, chỉ lặng lẽ cầm bát cháo dinh dưỡng bên cạnh, múc một muỗng đưa đến mặt .
lạnh lùng : "Anh ý gì?"
"Tại nhốt ?"
Thấy chịu ăn, Thẩm Vọng im lặng một lúc, đột ngột ném mạnh cái muỗng bát, phát tiếng leng keng giòn tan.
"Tiểu thư ngoài gì? Lại tự sát một nữa ?"
Thẩm Vọng nghĩ tự sát?
Nếu vì thành cái "kết cục định" , c.h.ế.t từ lâu , cần đợi đến bây giờ?
lạnh lùng :
"Thẩm Vọng, sớm còn là đại tiểu thư nhà họ Tần. Anh cũng tìm cha ruột của . , tự do , cần lo cho nữa!"
"Hơn nữa, thể tra , hôm qua gặp tai nạn khi đang đường phỏng vấn, tất cả chỉ là một sự cố ngoài ý ."
"Không còn chuyện gì khác thì ."
Nói xong, dậy định rời .
ngay lúc lưng, Thẩm Vọng siết chặt cổ tay , kéo mạnh ngã trở giường.
Hắn cúi xuống , giọng điệu chậm rãi nhưng nguy hiểm:
"Chính em cũng , em còn là của nhà họ Tần nữa. bây giờ là đại thiếu gia nhà họ Thẩm."
"Cho nên, dù nhốt em ở đây như một con chó... cũng chẳng ai dám gì."
sững sờ .
Hắn tập trung nữ chính mà nhốt gì?!
Đây là cách trả thù ?
Có lẽ vẻ mặt quá mức kinh ngạc, Thẩm Vọng khẽ thở dài, nhẹ nhàng vén lọn tóc lòa xòa mặt tai.
Giọng trầm thấp, nhẹ như gió thoảng:
"Ngoan nào, điều một chút…”
"Có khi thả em cũng nên."
11
Bị Thẩm Vọng giam giữ suốt một tháng, cắt đứt liên lạc giữa và thế giới bên ngoài.
ngày nào cũng trở về đúng giờ, ôm ngủ.
cứ nghĩ sẽ báo thù, nhưng kiềm chế, từng gì quá giới hạn.
Điều khiến bắt đầu nghi ngờ, cảm giác như gì đó đúng.
sốt ruột như đống lửa, ngày nào cũng hỏi han tin tức về Lục Tây Chu và Tần Uyển.
Thẩm Vọng luôn lảng tránh, thích nhiều.
Đêm nay, như thường lệ, tắm rửa xong lên giường, ôm lòng.
điều gì đó khác lạ, vẻ phấn khích.
"Hôm nay hỏi về Lục Tây Chu nữa?"
lập tức từ trong lòng ngẩng lên, đôi mắt sáng rực:
"Anh chịu ?"
Hắn bật chế nhạo: "Lục Tây Chu sắp cưới Tần Uyển . Đám cưới sẽ diễn tháng . đưa em cùng nhé?"
sững , lập tức mừng rỡ.
Tốt quá ! Mạch truyện lệch hướng!
Vậy nghĩa là... sắp tới hồi kết ?!
kìm mà bật .
Bất ngờ, Thẩm Vọng bóp cằm , nâng lên, ánh mắt sắc bén từ cao xuống:
"Em giận ?"
ngơ ngác: "Tại giận? Nếu kết hôn, mới giận đấy!"
Huống hồ, cần giận là Thẩm Vọng mới đúng.
Nữ chính sắp kết hôn kìa.
Nhận điều , lập tức thu nụ , sợ rằng Thẩm Vọng phát điên.
nghiêm mặt: "Thẩm Vọng, khi đám cưới kết thúc, sẽ thả chứ?"
Hắn đáp, chỉ ấn đầu n.g.ự.c :
"Ngủ ."
bực bội lẩm bẩm: "Xì, chẳng lẽ định giam cả đời? Dù sớm muộn gì thì cũng sẽ rời khỏi đây thôi."
Không câu nào của chọc giận .
Cơ thể nóng rực của Thẩm Vọng áp sát , hệt như con thú săn mồi thấy con mồi, hung hăng cắn vành tai .
Giọng trầm thấp, nguy hiểm, thở nóng rực phả bên tai :
"Tiểu thư, dù em trốn …”
" cũng sẽ bao giờ buông tha cho em."