Vũ Khuynh Thẩm Mạt - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:02:24
11.
Bình tĩnh , vội vàng nhắn tin nhóm chat.
"Mạt Mạt: Anh em ơi, cứu tớ với, tớ gửi một tháng truyện sắc cho sếp xem !"
Biên tập viên gửi liền chục biểu cảm sốc.
"Thanh Thanh: Ý em là những bản thảo chị nhận trong tháng qua, đều gửi hộp thư sếp em??"
"Ái Độc: Sếp nào, chẳng thất nghiệp ?"
"Hiểu Lâm: Tớ ! Sếp cũ của định thu hồi tiền bồi thường, thẳng thừng từ chối đúng !"
ôm trán khổ, kể quá trình gửi nhầm mail.
Xong xuôi, hỏi:
"Giờ đây? Thủ tục di cư lên Hỏa như thế nào bà con?!"
Nhóm chat bùng nổ, chỉ mải lo nhạo, ai quan tâm đến lời kêu cứu khốn khổ của .
"Thanh Thanh: Gửi bản thảo cho chị! Chị xem chương siêu sắc, khi em thực chiến với sếp!"
"Hiểu Lâm: Anh truyện của , tưởng thích mấy cảnh đó, nên đưa thực hành từng cái một đấy!"
"Ái Độc: Tớ phát điên , chẳng cố tình điều về trợ lý, vì nhân vật chính trong truyện của là bá đạo tổng tài và trợ lý nhỏ ?!"
"Hiểu Lâm: Vậy đây chính là lí do phòng nghỉ trong văn phòng biến thành phòng riêng của hai ?"
"Ái Độc: Thậm chí còn trang trí theo từng cảnh trong truyện của nữa!"
: "?"
Sao diễn biến câu chuyện vượt xa tưởng tượng của thế ?
nhắc đến chuyện phòng nghỉ sửa ? Tưởng tượng của họ đạt đến trình độ kinh khủng nào ?!
"Đinh đoong."
Đêm hôm khuya khoắt 1 giờ sáng, chuông cửa đột nhiên vang lên, giật nảy .
Ngay đó, điện thoại rung lên, tin nhắn của Tề Vũ Khuynh đến.
"Mở cửa."
12 .
cẩn thận mở cửa, thấy Tề Vũ Khuynh xách một túi đồ lỉnh kỉnh.
"Nấu cơm thôi."
Anh giơ lên, bên trong thịt và rau xanh.
nghi ngờ: "Một giờ sáng, đến nấu ăn cho em ?"
"Không bây giờ."
Anh bước , đặt túi xuống đất, dùng gót chân khép cửa .
còn kịp phản ứng " bây giờ" nghĩa là gì, Tề Vũ Khuynh ôm chặt lòng.
Đè lên cửa mà hôn.
Chân nhũn cả .
"Tề Vũ Khuynh, em gửi nhầm đấy."
"Hửm? Gửi nhầm cái gì?"
Giọng khẽ lướt qua vành tai , chậm rãi xuống.
"Chính là... những email đó, em định gửi cho ."
Bàn tay to lớn của Tề Vũ Khuynh dễ dàng luồn áo ở nhà của .
Nhiệt độ nơi cửa ngày càng cao.
Giọng cũng dần khàn .
"Trong email gì?"
Tề Vũ Khuynh bế lên, đành cam chịu nhắm mắt.
"Là... những thứ em ."
"Viết cái gì?"
Tên thật đáng ghét, rõ ràng là chính miệng mới đây mà!
cắn răng, trong sự va chạm nóng bỏng mà đầu hàng.
"Ở cửa ..."
"Ừm."
"Trên ghế sofa..."
"Ừm."
"Trong phòng ngủ..."
"Với ai?"
"Với , em với ."
Lại là một đêm triền miên.
13.
ngủ đến trưa mới tỉnh, Tề Vũ Khuynh còn bên cạnh.
Bên ngoài vang lên tiếng máy hút khói trong nhà bếp.
xỏ dép , thấy đang mặc tạp dề xào rau.
"Thì là bữa trưa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vu-khuynh-tham-mat/chuong-4.html.]
Tề Vũ Khuynh đầu thấy , nở nụ .
"Eo còn đau nữa ?"
"Đau."
bước tới ôm lấy eo , áp má lưng .
"Từ khi nào những email đó là em gửi nhầm?"
"Em công ty mấy ngày, đoán ."
"Thông minh thật."
"Khó lắm ? Em từng nhắc đến chuyện email, với IQ của em, chuyện như thế cũng gì lạ."
tức giận, véo cơ bụng Tề Vũ Khuynh một cái.
"Em chỉ nhầm địa chỉ nhận thôi mà!"
Tề Vũ Khuynh cứngngười, tắt bếp, .
Vẻ mặt nghiêm túc.
"Mạt Mạt, chỉ mang theo một cái quần lót dự phòng."
"Hả?"
"Bây giờ đang mặc cái dự phòng, nếu em cứ nghịch ngợm nữa, sợ buổi chiều kịp họp."
Trông thèm khát đến thế ?
chỉ mới ý nghĩ bậy bạ thôi mà.
"Vậy nên em ráng nhịn , tiên rửa mặt, ăn cơm ."
"Ăn cơm xong?"
Tề Vũ Khuynh nhướng mày: " nhớ em một chương là, nữ chính trong lúc ăn trưa vô tình đổ canh lên , nên tắm, trong lúc tắm thì nam chính đẩy cửa bước ..."
"A a a a , đừng nữa!"
bịt tai chạy biến .
Tề Vũ Khuynh xảo quyệt, bật bếp trở .
"Lá gan nhỏ thế , mà chi tiết đến cơ đấy."
14.
Hôm đó và Tề Vũ Khuynh lăn lộn trong phòng nghỉ một lúc, đến giờ họp video.
pha cà phê cho xong, bàn việc.
, dù mây mưa với sếp, vẫn .
Thang máy mở , theo phản xạ dậy đón tiếp.
Người đến chính là kẻ gặp nhất.
Giang Hân.
Thấy ở bàn trợ lý, Giang Hân bất ngờ.
Sau đó khẩy.
"Nghe cô nghỉ việc , còn tưởng cô chí khí lớn lắm."
"Kết quả vẫn là về chó cho Tề Vũ Khuynh."
cau mày: "Nếu cô chỉ để mấy lời , thì thể ."
Cô khinh bỉ xoay định mở cửa, lập tức chặn .
"Tề Vũ Khuynh đang họp."
"Chà, trợ lý cũng dáng lắm."
"Chúng ngoài chuyện."
" đến tìm Tề Vũ Khuynh, chẳng gì để với cô cả."
thẳng thừng túm lấy tay cô , dần dùng sức.
"Vậy đừng trách báo cảnh sát."
Quán cà phê.
Giang Hân bộ đồ công sở của , lạnh.
"Lúc khởi nghiệp cô sống c.h.ế.t chịu mặc váy ngắn, giờ chịu mặc nhỉ?"
"Thời kỳ chạy khắp nơi kiếm khách hàng, mặc váy ngắn tiện."
nhấp ngụm cà phê, nuốt nốt nửa câu .
Bây giờ mặc là để tiện đóng vai với Tề Vũ Khuynh thôi.
"Cô đến đây rốt cuộc là chuyện gì?"
Giang Hân rút một tấm danh .
"Công ty mới lập, thiếu vốn. Chúng quen nhiều năm như , bảo đầu tư một triệu, quá đáng chứ?"
danh , thấy phần chức vụ của cô "Tổng giám đốc".
"Chúc mừng cô, toại nguyện , Giang tổng."
" ngày cô rời công ty, mang tận hai triệu, tiêu hết ?"
Ngón tay Giang Hân siết chặt cốc cà phê, nổi gân xanh.
"Đó là các nợ ."
"Hừ, sáu năm trời, cô lén chuyển năm trăm nghìn tài khoản trai , Tề Vũ Khuynh còn tính toán với cô. Lúc còn đòi mang theo hai triệu. Nếu đến nợ, là cô nợ chúng mới đúng chứ, Giang tổng?"