VỪA ĐÒI LY HÔN THÌ TÔI THẤY ĐƯỢC BÌNH LUẬN - Phần 7
Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:46:34
9.
Sau khi bế lên giường, Tần Việt nhẹ nhàng nâng mặt lên :
"Tịnh Tuyết, nhất định sẽ cẩn thận, chúng thử một nữa, ?"
Nhìn ánh mắt khát khao và nóng bỏng của Tần Việt, khỏi rụt cổ .
Sau đó khẽ gật đầu: "Vâng."
10.
Ngày hôm khi tỉnh dậy, mặt trời lên cao.
Nhìn ánh nắng chiếu từ cửa sổ, giật một cái, vội vàng dậy khỏi giường.
Lúc , Tần Việt với tinh thần phơi phới bưng một bát trứng gà đường đỏ đẩy cửa bước .
Thấy tỉnh, vội vàng đặt chiếc bát to lên bàn, sải bước đến bên giường, khoác chiếc áo khoác quân đội lên .
"Tịnh Tuyết, em tỉnh ? Trên còn chỗ nào thoải mái ?"
Nghĩ đến cảnh tượng tối qua, đỏ mặt dám .
"Không... chỉ là eo mỏi thôi." ngượng ngùng lí nhí trả lời.
Vốn dĩ chuẩn tinh thần để chịu cực hình thêm một nữa.
Nào ngờ Tần Việt học bao nhiêu chiêu trò từ .
Anh hết đến khác hành một trận trò.
Đến cuối cùng, đừng là cực hình, trong đầu trống rỗng, Tần Việt gì thì .
Lúc , Tần Việt đột nhiên khẽ một tiếng:
"Vậy lát nữa xoa bóp cho em, em ăn trứng ."
Nói , đặt một chiếc gối lưng để dựa cho thoải mái, đó bưng bát đến mặt , định đút cho ăn.
vội : "Để em tự ăn."
Nghe , Tần Việt đột nhiên trêu chọc:
"Tay em còn nhấc lên nổi ?"
Nghe xong, khỏi lườm một cái.
Anh còn dám nữa !
11.
Vì cứ đóng cửa ngoài để ôn bài.
Trần Uyển trong thời gian đến tìm nữa.
các bình luận sai.
Cô đúng là thể thấy sống .
Hôm nay, Tần Việt việc ngoài.
Lúc đang ở nhà giảng bài toán cho Tần Văn thì Trần Uyển đến.
"Tịnh Tuyết, Lâm Hạo thư cho !"
Nghe , nhíu mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vua-doi-ly-hon-thi-toi-thay-duoc-binh-luan/phan-7.html.]
Lâm Hạo?
với , thư cho gì?
12.
Trần Uyển cửa đưa lá thư của Lâm Hạo cho , vẻ mặt mờ ám.
"Tịnh Tuyết, mau xem Lâm Hạo gì ! Anh đây thích , bây giờ kỳ thi đại học khôi phục, chắc chắn là đang đợi trở về đấy!"
Nghe lời của Trần Uyển, sắc mặt trầm xuống.
"Trần Uyển, ai với là Lâm Hạo thích ?"
Nghe hỏi, Trần Uyển cố ý liếc Tần Văn, nháy mắt với :
"Tịnh Tuyết đừng giả vờ nữa, cả trường đều và Lâm Hạo là một đôi, chẳng lẽ chính ?"
Nghe khỏi lạnh một tiếng, trực tiếp xé nát lá thư trong tay.
"Lời của thú vị thật đấy, cả trường đều ? Sao là trong cuộc ?"
"Nếu thật sự thích , tại lúc sắp xuống nông thôn đến nhà hỏi cưới?"
"Hơn nữa, rõ ràng kết hôn, còn giúp đưa loại thư từ mập mờ , đây là cố tình Tần Việt hiểu lầm ?"
"Trần Uyển, gì với , mà đối xử với như ?"
Nghe chất vấn, Trần Uyển chút hoảng hốt.
nhanh giả vờ bình tĩnh:
"Hả? Tớ vẫn luôn nghĩ là thích , đây là thấy hai thể cơ hội ở bên , nên mới giúp chuyển thư tình ?"
"Tịnh Tuyết đừng giận tớ, tớ sai . Tớ chỉ giúp một chút thôi mà."
Chưa đợi trả lời, Tần Văn nổi giận.
"Vậy là cô giúp khác phá hoại hạnh phúc của ? Cô câu 'Thà phá một ngôi chùa, chứ phá một cuộc hôn nhân' ? Nhà chúng chào đón cô, mời cô ngoài!"
Nói , cô bé cầm lấy cây chổi lớn ở góc nhà đánh về phía Trần Uyển.
Trần Uyển đành chật vật chạy khỏi nhà họ Tần.
Thấy cảnh đó, các dòng bình luận đều vỗ tay tán thưởng hành động của Tần Văn.
【Em gái đánh lắm!】
【Nữ phụ thật hổ, rõ ràng là chính cô thích Lâm Hạo, mà Lâm Hạo để ý đến cô , nên cô mới cố tình dùng danh nghĩa của nữ chính để âm thầm qua thư từ với Lâm Hạo. Sau để trở về thành phố, còn lừa Lâm Hạo ngoài chuốc say chung một giường, ép cưới !】
【 là nữ phụ chắc chắn sẽ còn giở trò mà? Cô tưởng là thể khiến nam chính ngăn cản nữ chính tham gia thi đại học ? Nằm mơ !】
【C h í c tiệt, ghét nhất cái loại vong ân bội nghĩa, thấy khác sống !】
【Đáng hận nhất là, nữ phụ chỉ bán nữ chính, còn hại c h í c em gái của cô , đó giả nhân giả nghĩa dùng phận bạn của nữ chính để tiếp cận ba nữ chính, cuối cùng nhận tình yêu và tài sản thừa kế của ba nữ chính.】
Khi thấy dòng bình luận cuối cùng, đột nhiên siết chặt nắm tay.
Trần Uyển hại thì thôi .
Cô mà còn độc ác đến mức hại c h í c cả em gái ?
Em chỉ là một cô bé đến mười tuổi.
Nhìn bóng lưng chạy trối c.h.ế.t của Trần Uyển, trong lòng bất giác dâng lên một tia sát ý.