Vươn Đến Vì Sao - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:56:36
Cuối cùng, Văn Ngạn thanh toán gọi xe , đưa ba và con về khách sạn.
Trước khi , em gái khẽ kéo góc áo .
Làm nhăn quần áo của nhưng hề bận tâm, đưa tay xoa đầu con bé.
Văn Ngạn là dễ gần, thường mang đến cho cảm giác quá lạnh lùng, bình thường cũng thấy thích trẻ con lắm.
Trên cũng thể tìm thấy một đặc điểm của ấm con nhà giàu.
Tối nay thể như .
Không gì khác ngoài xuất phát từ nội tâm, đơn giản là yêu ai yêu cả đường lối về mà thôi.
Cả nhà đoàn tụ, đáng lẽ cũng cùng về khách sạn.
một đợi phía chúng , vẫn với ba : "Mẹ, tối nay Văn Ngạn uống khá nhiều rượu, con yên tâm lắm."
"Con về cùng ."
Văn Ngạn mua một căn nhà gần trường từ lâu.
nấu canh lê cho giải rượu.
Anh tắm rửa quần áo xong, mặc một chiếc áo len màu trắng.
Anh dựa quầy bar trong bếp chờ đợi.
đầu thì lập tức thấy dáng vẻ thanh tú và dịu dàng của .
Văn Ngạn khẽ nhếch môi, : "Thì đây là cảm giác khác quan tâm lo lắng."
Hôm nay muộn.
Văn Ngạn vẫn .
là lúc trẻ tuổi khí thế hừng hực nhất.
Nghĩ đến việc mới ăn mặn vài tháng.
Thu Vũ Miên Miên
trong nhà còn bao cao su.
Đồ dùng kế hoạch hóa gia đình bây giờ trở thành thứ dùng hết nhanh nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuon-den-vi-sao/chuong-19.html.]
Anh nhịn lắm, bèn cầm điện thoại, xuống lầu mua.
Có mấy nam nữ sinh viên trường Giang Đại chơi ở quán bar quá muộn, quá giờ giới nghiêm của trường.
Chỉ thể đến chỗ ở mà một trong họ thường thuê để nghỉ qua đêm.
Lúc nửa đêm, trong khu chung cư, khi chạm mặt Văn Ngạn, ban đầu mấy họ còn dám tin.
Cậu chủ Văn nổi tiếng nhất trường Giang Đại.
Mặc áo len mỏng, ban đêm cũng thể thấy, gương mặt đó vẫn tuấn tú, nổi bật như khi.
Thế nhưng Văn Ngạn còn xách một túi rác màu đen tay.
Trông giống như đang xuống lầu vứt rác cho nhà .
Dù điều đó hề ảnh hưởng đến vẻ ngoài tuấn tú của .
Tuy nhiên, dáng vẻ gần gũi với cuộc sống thường ngày của Văn Ngạn thật sự phù hợp với hình tượng ở trường của .
Cậu chủ giàu nhất, mà những ngón tay cao quý đó cũng dùng để dọn rác ?
Mấy họ đều quen Văn Ngạn.
Đi lướt qua , nhưng Văn Ngạn thậm chí còn thèm liếc bọn họ thêm một cái.
Sau khi vứt rác xong.
Anh đến máy bán hàng tự động lầu.
Dáng lười biếng đó, mua hàng trong máy.
Dùng điện thoại thanh toán.
Không lâu .
Ngoài một hộp sữa tươi vị nho.
Máy bán hàng còn rơi hai hộp nhỏ khác.
Khi nhặt lên, dễ nhận đó là gì.