Vượt phó bản kiếm tiền phần 25: Truyện ma Đậu Đỏ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 07:05:50
5.
Chưa kịp đánh , trưởng làng đẩy cửa bước .
Tay trái ông còn xách một tấm da mới - là của ông chú béo chạy trốn lúc nãy! Người mới đến , chớp mắt ch.ế.c, còn ch.ế.c một cách quái dị như thế!
Các cô gái sợ hãi hét lên liên tục.
Ánh mắt trưởng làng lướt qua từng khuôn mặt chúng .
"Các vị đại sư, ăn uống no say thì bắt quỷ thôi."
Ở đông nam tây bắc làng Đậu Đỏ bốn nghĩa địa.
Không quỷ ở ngôi mộ nào ăn thịt gây họa, nhiệm vụ của chúng là - kiểm tra.
Trưởng làng đưa mỗi một giỏ vàng mã: "Người sống đừng quấy rầy vong hồn bất tiện, các vị đại sư nhớ đốt ít nguyên bảo để giải trừ tai ương!"
Bốn nghĩa địa, phân chia xem ai chỗ nào.
Chưa kịp mở miệng, Tôn Hiểu : "Ba với , cô thì cút xa !"
Thần kinh!
Bốn họ về phía tây, nhún vai nhấc giỏ về phía nam.
Trước mộ đốt nguyên bảo, bên cạnh ăn gà.
Đột nhiên...
Hai cây hoè phía bắt đầu bàn tán về .
"Cô gái trẻ trông thật xinh !"
"Xinh thì ích gì, cũng ch.ế.c thôi."
"Nói cũng , sắp ch.ế.c đến nơi , con bé tham ăn vẫn cắm đầu ăn kìa!"
"Lát nữa quỷ trong mộ sẽ gặm xương, hút m/á/u của nó!"
"Tiếc quá! Đẹp thế mà..."
"Hì hì, đúng là tiếc quá!"
Hai cây cứ miệng thì tiếc nuối.
giọng điệu hả hê, đầy mong đợi chờ xem ăn thịt.
Chẳng bao lâu...
Quả nhiên một bàn tay nhỏ thò từ trong mộ!
Hoè Ất: "Tới tới ! Khoảnh khắc đau lòng đến!"
Hoè Giáp: "Ôi trời ơi, thật nỡ ."
"Không nỡ mà mắt còn trợn to thế?"
"Thôi nào, đừng vạch trần chứ~"
Bàn tay vươn về phía , cánh tay dài như một sợi dây leo.
Bốp—
nhét một cái đùi gà tay nó.
Quỷ: "...???"
híp mắt: "Ăn đùi gà thì ăn nhé."
Vụt—
Một cô bé quỷ tết hai búi tóc phóng từ nấm mồ như làn khói xanh.
Cô bé mười tuổi, gầy gò khẳng khiu, chỉ đôi mắt to tròn.
Cô bé quỷ bưng đùi gà, trán hiện lên dấu chấm than to: "Cho em ạ?"
Thấy gật đầu, cô bé rụt rè cúi chào: "Cảm ơn chị."
Cô bé chảy nước miếng, xổm gốc hoè ăn đùi gà.
Cả con quỷ co thành một cục nhỏ xíu, như một bức tượng mini, dễ thương đến mức bọc cô bé túi mang .
Hoè Giáp:
"... Ơ? Câu chuyện phát triển khó hiểu quá."
Hoè Ất: "Hừ~ Linh Chi đúng là đồ tham ăn, dễ dàng mua chuộc.”
"Lát nữa Nam Yêu Vương đến! Con nhỏ bé khó thoát ch.ế.c!"
Hoè Giáp: "A! Nam Yêu Vương sẽ phạt Linh Chi ? Ông vốn hung dữ với Linh Chi."
Hoè Ất: "Tất nhiên ! Linh Chi việc đến nơi đến chốn, chắc chắn sẽ gặp hậu quả ! Nam Yêu Vương là quái vật đáng sợ nhất mà từng thấy, chỉ Đông Yêu Vương!"
Sau đó, hai cây cây hết lời ca ngợi sự mạnh mẽ và đáng sợ của Nam Yêu Vương, rằng chắc chắn tiêu đời.
nắm lấy cổ tay của cô bé quỷ, vén tay áo rách tươm.
Trên cánh tay gầy gò trắng xanh, đầy những vết m/á/u.
"Có bắt nạt em?" Mắt lạnh .
Linh Chi lo lắng: "Là, là Nam Yêu Vương! Ông sai em đến bắt chị.”
"Chị ơi, chị đối xử với em, em thể hại chị, chị hãy chạy !"
xoa đầu cô bé: "Chị sẽ giúp em gi.ế.c ông !"
Ngược đãi trẻ em gái?
Ch.ế.c , Nam Yêu Vương!
6.
Chẳng bao lâu, gió âm phất lên nhẹ nhàng nghĩa địa! Tiền giấy bay khắp trời!
Một tràng quỷ khàn khàn vang vọng giữa trung: "Linh Chi Linh Chi~ Ngay cả chuyện nhỏ như mà cũng , mi hồn phi phách tán ?"
Cô bé quỷ sợ run lẩy bẩy, đùi gà rơi xuống đất.
Rất nhanh.
Giọng đó vang lên:
"A~ Mùi thơm ngọt !”
"Hôm nay ăn thằng béo mỡ khó chịu, cái xác trong nhà xí mùi cũng ngon.”
"Cuối cùng! Cuối cùng cũng đợi một món ngon tuyệt hảo! Bổn tọa ăn mi!"
Hóa hai chơi ch.ế.c hôm nay là do ăn!
Chưa từng thấy kẻ nào nhận tội nhanh đến , xem hôm nay diệt xong.
Hai cây hoè căng thẳng phấn khích: "Ha ha! Nam Yêu Vương tới ! Cô sắp ăn..."
Chưa dứt lời.
như tia chớp từ hư lôi con quái vật đó !
Hắn làn da màu đồng vàng, mắt chuông đồng, lùn mập, như một đồng tiền lớn tròn trịa.
Khoảnh khắc lôi , ánh mắt chúng chạm giữa trung, trong mắt đầy ham và thèm thuồng thoáng qua một tia kinh ngạc.
Trong chớp mắt—
Kiếm Thất Tinh Long Uyên đ.â.m xuyên qua tim !
"Ch.ế.c ."
Câu "Cô sắp ăn" của tinh hoè mới xong.
c.h.é.m Nam Yêu Vương ánh trăng.
—Hừ~ Nam Yêu Vương rác rưởi, chỉ là một tên đồng tiền tinh thôi (nhún vai.jpg).
Hoè Giáp: "..."
Hoè Ất: "..."
Cô bé quỷ ngây giây lát, đột nhiên nước mắt tuôn như mưa: "Em tự do ?"
Cô bé ôm lấy eo , đến mức thở : "Cảm ơn chị! Em tự do !"
Hoè Giáp sững sờ như gà mắc tóc: "..."
Hoè Ất phản ứng , hóa gà la hét: "A a a a a!"
Hoè Giáp cũng phản ứng , cùng đồng bọn: "A a a a a!"
"Hai ngươi im miệng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuot-pho-ban-kiem-tien-phan-25-truyen-ma-dau-do/chuong-2.html.]
liếc xéo hai cây.
Hai cây cây càng kinh ngạc hơn: "Ngươi, ngươi ngươi ngươi thể thấy bọn chuyện???"
"A a a a a!!!"
Chúng la to hơn nữa.
Cuối đông đầu xuân, phía nam làng Đậu Đỏ.
Trăng , suýt ngủ quên tại đây.
7.
Khi về làng, tình cờ gặp một đội khác trở về trong tình trạng thảm hại.
Trước tiên là Tôn Hiểu Phi chạy vụt qua mặt , đó là Nguyễn Chi Chi, hoa khôi trường, và cô phóng viên nhỏ, bốn như một cơn gió, gọi mãi cũng dừng .
Đến nhà trưởng làng, mới hiểu rõ cuộc phiêu lưu của họ.
Tóm , họ thấy tiếng ngâm nga quái dị trong rừng rậm phía tây, đó một tia sét đánh xuống ầm ầm!
Bốn lập tức quyết định đầu chạy trốn, họ thậm chí thấy bóng ma nào.
Đang thì...
Kẹt kẹt, kẹt kẹt--
Sấm rền vang lên từ phía tây, phía bắc cũng vang lên tiếng sấm.
ngẩng đầu trời: mây mưa.
Sấm nổ giữa trời quang thật quen thuộc~ Giống hệt Thái Nhất Bát Quái Quyết của Phù Mộng Sơn của !
Thấy thẫn thờ, Tôn Hiểu mỉa mai: "Haha, chắc chắn còn đến nghĩa địa, vội vàng chạy về nhỉ?"
"Chạy vội vàng, đến nỗi vứt cả giỏ và gà?"
: " gi.ế.c Nam Yêu Vương."
Không đợi Tôn Hiểu phản bác, Nguyễn Chi Chi vội : "Cậu cứ khoác lác ! Bọn đều mặt ở đó, tất nhiên bịa đặt thế nào cũng !"
Cô ôm lấy cánh tay bạn trai, nũng nịu: "Anh yêu, em buồn ngủ ."
Đôi mắt đầy dục vọng của Tôn Hiểu liếc cô, sang hoa khôi.
Hoa khôi đỏ mặt, ngọt ngào ôm lấy cánh tay còn của trai.
Ba quấn quýt bên , cùng bước phòng khách.
Cô phóng viên nhỏ ngơ ngác cảnh tượng , ngượng ngùng một lúc, định bước theo.
kéo cổ áo cô .
"Cậu định cầm máy ảnh ghi bộ quá trình ?"
"Đi với !"
lôi cô về phòng.
Cô phóng viên nhỏ mặt buồn rầu, giọng như sắp : "Lý Khả Ái, sợ hãi."
"... kéo theo cũng vô ích, còn thể tự bảo vệ , bảo vệ khác..."
bật : " bảo vệ !"
Cô phóng viên nhỏ sửng sốt: "Chỉ bằng thôi ?"
Cô ma nữ nhỏ từ lưng chui : "Chị Khả Ái siêu mạnh!"
Bịch!
Ngay khi thấy ma nữ, cô phóng viên nhỏ lập tức ngất xỉu.
8.
Nửa đêm, giường suy nghĩ.
Vừa ở nghĩa địa, Nam Yêu Vương thừa nhận chính gi.ế.c hai chơi là Béo Đại Thúc và Nhà Xí Đại Thúc.
Từ miệng của hai cây Bát Quái, còn xung quanh làng Hồng Đậu bốn Yêu Vương ở phía đông, tây, nam, bắc. Bốn con quái vật đều thích ăn thịt , trong đó Đông Yêu Vương là đáng sợ nhất.
Hệ thống yêu cầu chúng điều tra sự thật về cái ch.ế.c của dân làng Hồng Đậu.
Câu trả lời dường như rõ ràng: chính bốn con quái vật ăn thịt !
mỗi chơi chỉ một cơ hội trả lời.
Trả lời sai sẽ rắc rối.
quyết định thận trọng hơn.
Trong làng ch.ế.c ít , sự thật về cái ch.ế.c của dân làng, cần điều tra từ ch.ế.c.
bày kết giới bảo vệ xung quanh cô phóng viên nhỏ đang ngủ say. Sau đó, một thám thính làng Hồng Đậu ban đêm.
hạ xuống mái nhà của một gia đình.
Nhà ngói xanh, tường đỏ, lan can chạm trổ, tranh vẽ, khá giàu .
Linh đường treo vải trắng, trong nhà đặt một quan tài gỗ trầm.
Một thanh niên đang lóc thảm thiết, than em trai ch.ế.c.
"Đệ ch.ế.c , đời còn nào nữa!"
"Huynh nấu cháo đậu đỏ mà yêu thích nhất khi còn sống, giờ sẽ ..."
Tranh thủ lúc rời khỏi linh đường, lẻn trong phòng, cẩn thận đẩy nắp quan tài, định xem xét nguyên nhân cái ch.ế.c của ch.ế.c.
sững sờ tại chỗ--
Trong quan tài thi thể.
Chỉ một bức tranh!
Trong tranh, trai đôi mắt hình lá liễu, dung mạo thanh tú, khí chất như gió tùng, sảng khoái trong sáng.
Tại t.h.i t.h.ể mà chỉ một bức tranh?
Chẳng lẽ t.h.i t.h.ể ăn đến mức còn mảnh vụn nào, của ch.ế.c chỉ thể dùng tranh thế?
Trên tranh còn một câu thơ: [Đầu sông học trồng hạt tương tư, gửi cây thành đến trong mộng.]
Nói về đậu đỏ.
chuyển sang điều tra một nhà khác.
Nhà nghèo, chỉ một căn nhà tranh.
Một phụ nữ đội khăn tang giường, vô hồn chồng ch.ế.c.
lặng lẽ hạ xuống sân, lén mở nắp quan tài.
Lần sự chuẩn tâm lý...
Quả nhiên, trong quan tài thi thể, vẫn chỉ một bức tranh.
Trong tranh, trai đôi mày thông minh, dung mạo đoan chính, giống như một nhà nho phong nhã. Nhìn kỹ, giống trong bức tranh .
Chẳng lẽ con quái vật chỉ thích ăn loại ?
Khi rời , phụ nữ trong nhà tranh ho ngừng, dường như bệnh thương hàn.
để một chiếc lá bạc nắp quan tài.
Nghĩ một lúc đổi thành lá vàng, đó lặng lẽ bay .
chuyển sang một nhà khác.
Chủ nhân của nhà đang gặp ác mộng, trong mơ kêu lên: "Sơn tặc! Có sơn tặc! Đừng gi.ế.c --"
Trên bàn thờ trong linh đường đặt một bát cháo đậu đỏ nguội.
Lại là cháo đậu đỏ!
mở nắp quan tài, bên trong là một bức tranh!
Điểm khác là trong tranh giống lắm với hai . Chàng trai trong bức tranh khí chất lạnh lùng, đôi mắt cáo dài hẹp, oai mị.
Gã , quen quá!!
Trong đầu hiện lên bóng dáng của một quen.
Nghĩ , trai khí chất như gió tùng lúc nãy, cũng giống một quen .
Đêm đó, liên tục điều tra bảy tám nhà.
Trong quan tài của mỗi nhà đều thi thể, là tranh. Người trong tranh giống như gió tùng thì cũng giống như mắt cáo.
Rốt cuộc chuyện là ?
Điều tra cả đêm, càng tra càng mù mịt.