Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Vượt phó bản kiếm tiền phần 25: Truyện ma Đậu Đỏ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-11 07:05:53

13.

 

Điều tra cả ngày, gần như lục soát khắp các nhà trong làng Hồng Đậu.

 

hai phát hiện đáng kinh ngạc--

 

Thứ nhất, khi ch.ế.c, dân làng trực tiếp biến thành tranh.

 

Buổi chiều tận mắt chứng kiến ở bên cạnh tiệm bánh bao! Một phụ nữ dắt theo đứa trẻ nhỏ mua bánh bao xong về nhà.

 

Đi một đoạn, sắc mặt đứa trẻ ngày càng tái nhợt.

 

Đi một đoạn, đột nhiên nó tan biến như khói! Ngay đó, mặt đất xuất hiện một bức chân dung của nó.

 

Người phụ nữ đột nhiên mất con, ôm bức chân dung, gào sụp đổ.

 

Người chơi ch.ế.c, hút cạn m/á/u thịt, chỉ còn một lớp da. Mà dân làng trực tiếp biến thành tranh!

 

tĩnh tâm niệm chú, bắt quái vật gây họa, nhưng thật kỳ lạ, xung quanh một chút dị thường nào!

 

Thứ hai, chỉ ch.ế.c trông giống hai quen của , mà sống cũng .

 

Bà chủ tiệm bánh bao, bà chủ tiệm phấn son, ông chủ kể chuyện trong quán ... đều một đôi mắt cáo mị hoặc, oai quyến rũ.

 

Ông chủ tiệm cầm đồ, ghi sổ của tiệm lụa, thư sinh bán tranh... đều một đôi mắt lá, thanh thoát như gió.

 

Cả làng đều hai gương mặt tương tự .

 

Trừ trưởng làng, ông gương mặt thứ ba!

 

Sau đó, ánh nắng ấm áp, bước quán , gọi một ấm nhưng hát, chỉ lắng ông chủ kể chuyện.

 

Nghe xong câu chuyện, dường như mơ hồ hiểu điều gì đó.

 

Ma nữ nhỏ Linh Chi đang điều tra chuyện của làng Hồng Đậu.

 

Cô bé cũng điều với --

 

Nhắm mắt , gió lớn thổi qua, trong lời tâm sự của cô bé, thấy tất cả.

 

Nhiều hơn tất cả những gì ông chủ kể chuyện .

 

Mặt trời dần lặn về tây, bước khỏi quán , trong lòng chỉ một ý nghĩ--

 

Đông Yêu Vương, nhất định ch.ế.c!

 

tự tay gi.ế.c !

 

14.

 

Khi hoàng hôn rực rỡ, một về phía đông.

 

Không ngờ, nửa đường gặp nhóm đạo sĩ của Phù Vân Quan, ai nấy đều thương.

 

Thấy , Tống Kính Văn chắp tay: "Cô nương giờ về hướng đông, chẳng lẽ thật sự định gi.ế.c Đông Yêu Vương?"

 

gật đầu.

 

Anh kinh hãi : "Không !"

 

"Chúng mới thử, còn gặp Đông Yêu Vương, trọng thương. Cô nương còn trẻ non , ngàn vạn đừng coi trừ yêu bắt quỷ như trò trẻ con!"

 

Anh cũng lòng , chỉ là lời lắm.

 

cảm ơn , đang định thì níu .

 

Tống Kính Huyền cáng châm chọc:

 

"Tiểu cô nương, nhất ngoan ngoãn lời, đừng quấy rầy lớn."

 

"Ta hơn ngươi mười tuổi, khoe khoang , muối ăn còn nhiều hơn đường ngươi !"

 

bật :

 

" , là muối ăn còn nhiều hơn 'cơm ăn'."

 

"Câu tiếp theo là cầu còn nhiều hơn đường ."

 

"Lời định , giúp xong , cho qua một chút!"

 

đang định .

 

Lại thấy ở cổng làng phía đông, vang lên một tràng nhạc trống trang nghiêm! Một luồng khí tương đối mạnh đang cuồn cuộn ở phía xa.

 

"Quan chủ đến !" Tống Kính Văn hưng phấn .

 

Tất cả đạo sĩ lộ vẻ mừng rỡ, reo hò lên.

 

Tống Kính Huyền suýt nữa nhảy dựng lên từ cáng: "Tốt quá! Hồng Đậu thôn cứu ! Mọi đều cứu !"

 

Anh vui mừng còn quên mỉa mai :

 

"Tiểu cô nương, hôm nay coi như ngươi gặp may, sắp mở mang tầm mắt !"

 

"Quan chủ bà bà của Phù Sinh Quan chúng chính là bậc thầy trừ yêu nhất thiên hạ!"

 

"Bà lúc trẻ thần nhân chỉ điểm, học bí kỹ, sáng lập Phù Sinh Quan, đến chúng tử đời thứ tư ."

 

"Cô so với chúng , cũng giống như chúng so với lão nhân gia, đều là con kiến hôi với đại thụ thôi!"

 

Đang , kiệu ở cổng làng nhanh chóng đến mặt chúng .

 

Hoàng hôn đang cháy rực, một lão bà uy nghiêm trang trọng kiệu, hai bên mỗi bên tám ngự phong khiêng , phía còn tám diễn tấu nhạc trống - đó âm nhạc bình thường, mà là linh âm siêu độ cô hồn.

 

Lão bà tóc trắng như tuyết, búi tóc cuộn tròn.

 

Mặt đầy nếp nhăn, vẻ hơn trăm tuổi.

 

Hoàng hôn đang cháy rực, chiếu đỏ mái tóc, khuôn mặt của bà... nhưng hấp dẫn nhất là đôi mắt của bà, long lanh hàm chứa ánh sáng, từ bi nghiêm trang.

 

Đệ tử Phù Sinh Quan thấy bà, lượt quỳ xuống hành lễ, ngay cả Tống Kính Huyền cáng cũng vật lộn bò dậy.

 

"Đứng dậy ."

 

Quan chủ khẽ giơ tay, với đang quỳ sát đất.

 

Giọng bà trầm , tự mang uy nghiêm.

 

đôi mắt chằm chằm , dán chặt lên mặt .

 

Ánh mắt từ từ bi nghiêm trang đến giật , đến căng thẳng, đến chấn động lớn, đến dám tin, đến kích động, đến dịu dàng chân thành, đến rưng rưng, đến nước mắt lăn dài...

 

Mọi đều kinh ngạc và mơ hồ bà.

 

cũng hiểu.

 

"Cô là Lý Khả Ái?" Quan chủ bà bà hỏi.

 

gật đầu: "Bà bà nhận ?"

 

.

 

Bà chống gậy đầu rồng, bi thương, loạng choạng bước nhanh khỏi kiệu.

 

Bịch -

 

Bà quỳ xuống mặt !

 

"Sư phụ, nhiều năm gặp, xin nhận một lạy của đồ nhi!"

 

Các tử Phù Sinh Quan cùng hít một lạnh.

 

Họ nghi hoặc, nhưng dám hỏi.

 

Tống Kính Huyền càng trợn mắt há mồm, trực tiếp lăn xuống từ cáng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuot-pho-ban-kiem-tien-phan-25-truyen-ma-dau-do/chuong-4.html.]

sững sờ giây lát, chợt nhớ bà.

 

cúi , vuốt ve đỉnh đầu bà, đỏ hoe mắt: "Hóa là con đấy , nhiều năm gặp, con lớn đến ."

 

15.

 

Đó là Tiểu Thúy.

 

Là cô hầu gái nhỏ mà gặp trong phó bản "Phù Dung Diện".

 

Năm đó cô mới mười lăm tuổi, việc vặt ở hậu viện Đoạn phủ, ngây ngô đần độn, nhưng tình cờ dùng lôi phù tặng cô đánh ch.ế.c boss phó bản - một lão thái giám nham hiểm độc ác.

 

thấy cô chút thiên phú, lúc chia tay, vẽ tặng cô mỗi loại vài tờ phù sách sấm, thủy, hỏa, phong, trong bốn loại phù sách ẩn chứa bốn loại chú quyết Chấn, Ly, Khảm, Tốn.

 

Vẽ xong, dạy cô sử dụng.

 

Không ngờ nhiều năm trôi qua, cô trở thành bậc tôn trưởng một phương.

 

Tiểu Thúy bây giờ gọi là Thúy phu nhân.

 

lau lau nước mắt, lệnh cho tử: "Còn quỳ xuống, gọi Tổ sư bà bà!"

 

Đệ tử Phù Sinh Quan ào ào cùng quỳ xuống đất: "Bái kiến Tổ sư bà bà!"

 

Nổ tung.

 

[Không ngờ chứng kiến cảnh tượng kỳ lạ như ! (ngốc nghếch.jpg)]

 

[Ha ha ha ha buồn nhất vẫn là biểu cảm của Tống Kính Huyền, ngoài ngốc nghếch vẫn là ngốc nghếch.]

 

[Trông vẻ một lúc vẫn hồn nổi, ha ha ha ha đây, thực sự quá buồn !]

 

[Các đều thấy buồn , tớ nhỉ! (nước mắt lưng tròng.jpg)]

 

[Tớ cũng ! Cuối cùng họ gặp !]

 

[Hu hu hu, đừng nữa! Tiểu Thúy đợi Lý Khả Ái bao lâu !]

 

[Cô đợi cô một trăm năm! một trăm năm!!!]

 

Một trăm năm, là thời gian dài bao.

 

Đó là cả một đời .

 

16.

 

Lúc , Nguyễn Chi Chi và hoa khôi hoảng loạn chạy tới.

 

Họ mặt đầy kinh hãi, lắp bắp kể cho ... một con yêu quái nữa đến nhà trưởng thôn, bắt phóng viên nhỏ!

 

Đằng yêu, đều là thuộc hạ của Đông Yêu Vương.

 

Rất , Đông Yêu Vương, chúng tính sổ mới nợ cũ cùng một lúc!

 

Mọi đều đến phía đông thôn.

 

Ngay cả Tống Kính Huyền cáng cũng nhất định theo, Thuý phu nhân thở dài: "Muốn theo thì theo , Tổ sư bà bà của con ở đây, bà nhất định thể bảo vệ con chu ."

 

Tiểu Thúy vẫn tin tưởng như (mỉm dịu dàng.jpg).

 

Còn Tống Kính Huyền thì nhíu mày nghi ngờ, , vẫn chẳng chút lòng tin nào với .

 

Không , sẽ sớm lòng tin thôi.

 

Mộ địa phía đông, gió âm cuồng nộ.

 

Đông Yêu Vương là một con quái vật hóa thành từ cây đa cao chót vót, khắp nó đầy dây leo, cành treo đầy da . Dưới ánh trăng, dây leo vẫy vùng nhảy múa, da theo gió bay lượn.

 

Nhìn từ xa, cực kỳ rùng rợn!

 

Hoa khôi tại chỗ dọa , Nguyễn Chi Chi liếc cô , đưa khăn tay.

 

Các tử Phù Sinh Quan lượt chuẩn chiến đấu, nhưng sự bồn chồn và bất an trong mắt họ thể thấy rõ ràng.

 

Phóng viên nhỏ dây leo treo cây đa khổng lồ, sớm bất tỉnh nhân sự.

 

Bên cạnh cô , thấy một tấm da quen thuộc, khuôn mặt đó... đôi mắt cáo đó... chính là bạn cũ của .

 

Anh , thực sự ch.ế.c ở đây.

 

Đừng vội, đừng vội...

 

Đoạn Ngọc Trác, lập tức báo thù cho !

 

"Càn quyết -" nheo mắt, chằm chằm cây quái và đằng yêu trong rừng rậm, thanh triệu: "Vô Phục Ma Kiếm!"

 

Vù một tiếng -

 

huyền kiếm bay !

 

huyền kiếm đồng loạt đ.â.m mạnh về phía quái vật! Đồng thời, cắt đứt dây leo quấn quanh phóng viên nhỏ.

 

"Tốn quyết, Phục Ma Đằng!"

 

Dây leo của bay , quấn lấy phóng viên nhỏ, cứu cô trở về.

 

"Khảm quyết, Thủy Kết Giới!"

 

Một tầng kết giới long lanh, bảo vệ xung quanh tất cả chúng , chống đỡ tấn công của dây leo và cành đa.

 

vung tay: "Phượng Hoàng Hỏa -"

 

Một tiếng phượng hót vang động đại địa, phượng hoàng lửa ngũ sắc từ hư bay , rung cánh hướng về cây yêu, hung hăng phun lửa!

 

Vẫn đủ.

 

Còn lâu mới đủ!!

 

tập trung khí lực , trong cơn gió nổi lên dữ dội, ngưng thần kết ấn.

 

Bình luận ầm ầm gọi:

 

[A a a! Tuyệt chiêu ! Sắp dùng tuyệt chiêu !]

 

[Đây là siêu tuyệt chiêu, là thủ đoạn c.h.é.m thần!]

 

[A a a a! Lúc chính là đạo sấm đánh ch.ế.c Hồng Liên Tiên Tôn!]

 

[Gi.ế.c gà cần chi dùng d.a.o mổ trâu??? Lão Thiên Nãi sướng quá!!]

 

[Cứ dùng d.a.o trâu! Cứ dùng d.a.o trâu!!!]

 

[Tiểu Bạch Hoa là để báo thù cho Đoạn Ngọc Trác... Xúc động quá...]

 

"Chấn quyết, Giáng Thiên Phạt!"

 

Trên chín tầng trời, tiếng sấm cực lớn từng "Kẹt xẹt" vang lên, gần như điếc tai !

 

Sấm sét cuồng bạo hung hăng đánh xuống, tia chớp tím sương lạnh gần như chói mù mắt !

 

Thiên phạt đánh về phía cây đa yêu!

 

Cái gọi là Đông Yêu Vương, trong nháy mắt hóa thành tro bụi!

 

Sau sấm sét, Đông Yêu Vương biến thành một nắm tro tàn bay lên trung, chỉ còn nửa chiếc lá rơi lả tả.

 

Tất cả đều sửng sốt.

 

Cùng với vẻ ngớ .

 

Tống Kính Huyền càng kinh ngạc đến mức lăn lông lốc từ cáng xuống.

 

Anh trợn to mắt, miệng há to đến mức thể nuốt chửng mặt trăng.

 

Chỉ Tiểu Thúy, một mặt kính phục và tự hào.

 

— Như đang : Nhìn thấy ? Đây chính là sư phụ của !

Loading...