Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

VỨT BỎ - Chương 2.

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:48:58

Sau thầy Lý đến nhà thăm hỏi, nhà Tề Vạn Tài sát sách trở nên nhộn nhịp hơn hẳn.

Mẹ kê một cái bàn nhỏ gốc cây trong sân.

“Duyệt Tâm, trong nhà ánh sáng yếu, sách hại mắt lắm. Ban ngày con sân học . Nếu nóng quá, sẽ lên thị trấn mua cho con một cái quạt điện.”

Chu Diễm Hồng ngang qua sân nhà tình cờ thấy, lập tức đặt một cái bàn sân cho Tề Vạn Tài, đó lên thị trấn mua một chiếc quạt điện giống hệt.

Lúc ba chợ mổ heo, sẽ trong sân cùng sách, cùng học kiến thức mới, bài cho luyện chính tả. Hầu hết thời gian, học còn nghiêm túc hơn .

Chu Diễm Hồng bắt chước , kéo ghế cạnh Tề Vạn Tài, bộ tịch cầm sách lên xem.

Chu Diễm Hồng tinh thần học tập, hiểu sách báo, càng đủ kiên nhẫn.

mới hai phút vứt quyển sách sang một bên, gọi mấy bà hàng xóm sang tám chuyện.

Tề Vạn Tài tiếng ồn phiền đến nổi thể tập trung học bài.

Chu Diễm Hồng chỉ : “Không đang học cùng con ? Sao vẫn học vô?”

Tề Tráng thì suốt ngày hết đánh mắng Tề Vạn Tài.

Chỉ cần bài thi của Tề Vạn Tài sụt vài điểm, ông sẽ cầm roi đánh .

Bà con trong xóm đành lòng, chạy đến khuyên Tề Tráng.

Tề Tráng vẫn giữ nguyên thái độ “con của tao, tao thích dạy thì dạy”, bỏ ngoài tai lời khuyên của .

“Ông đây từ nhỏ ăn roi mà lớn lên. Ông nội nó bảo thương cho roi cho vọt. Học giỏi thì ông đây đánh chừng nào giỏi mới thôi!”

Hàng xóm đến khuyên can Tề Tráng đáp bằng lời lẽ gay gắt. Sau , khi Tề Vạn Tài đánh, còn ai đến rước bực nữa.

Chỉ đáng thương cho Tề Vạn Tài.

Với sự “giúp đỡ” của Chu Diễm Hồng và Tề Tráng, thành tích của Tề Vạn Tài những cải thiện mà còn giảm sút.

Tề Vạn Tài suốt ngày mắng, kết quả là ngày càng hứng thú với việc học.

Mẹ sợ tiếng ồn từ nhà bên ảnh hưởng đến việc học của bảo ba dời phòng đến chỗ cách xa phòng Tề Vạn Tài nhất, còn lắp thêm một lớp cách âm trong phòng.

Ba : “Chỉ cần con gái của ba thích học thì ba sẽ ủng hộ hết !”

•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•

Đôi khi thật sự suy nghĩ cấp tiến của cho kinh ngạc.

Năm 2008, cấp 2, lúc quán net thành phố mới mở rộng xuống thị trấn.

Cũng từ , rằng sử dụng máy vi tính thể giúp học nhiều thứ mà trường lớp dạy. Thế là tối hôm đó, kéo ba bàn bạc chuyện lắp một dàn máy vi tính trong phòng .

Mẹ bảo: “Nông thôn thì nhỏ, tầm hạn hẹp. Hiện tại chúng điều kiện đưa Duyệt Tâm đến thành phố lớn mở mang kiến thức. Có máy tính thì ít nhất Duyệt Tâm thể tiếp xúc một vài.”

Ba xong, cảm thấy lý.

Ngày hôm , ông thèm chợ mà chạy lên thẳng thành phố mua một dàn máy vi tính cho .

Hôm thợ đến lắp đặt, cả xóm kéo qua xem.

Tất nhiên gia đình Tề Vạn Tài cũng đến.

Tề Vạn Tài thì thèm thuồng, còn Chu Diễm Hồng mỉa mai.

“Thứ quỷ gì tận 3 ngàn tệ? Tên mổ heo, ông đối với con gái nhà khác cũng quá đó.”

Ba chút bực .

bước lên, ngay mặt chòm xóm láng giềng, dõng dạc đáp trả Chu Diễm Hồng.

“Ai là con gái nhà khác? chỉ nhớ ba đón về từ bệnh viện thôi.”

Chu Diễm Hồng tiến lên véo tai .

“Con nhỏ c.h.ế.t bầm , suốt ngày chỉ ăn cây táo rào cây sung, giúp ngoài cãi với ruột. Hôm nay tao dạy dỗ mày một trận.”

im tại chỗ, chẳng buồn né tránh. Ba chắn ngay mặt .

vẫn tiếp tục . Sớm ngứa mắt gia đình Chu Diễm Hồng. Vừa sinh lập tức vứt cho ba nhưng cứ luôn nghĩ ruột của . Quản trời quản đất, còn quản tới việc trong nhà của .

Hôm nay, cho bà , nhận Chu Diễm Hồng và Tề Tráng, chỉ nhận ba nuôi dưỡng từ thuở nhỏ mà thôi.

“Bà còn đánh ? Nói ăn cây táo rào cây sung? Lúc bà vứt cho ba ở bệnh viện, thấy bà ăn cây nào rào cây nấy .”

Chu Diễm Hồng và Tề Tráng đầy khinh thường, bằng giọng mỉa mai: “ cảm ơn 2 đưa cho ba , nếu thi hạng nhất như bây giờ.”

Lời của chọc trúng chỗ đau của Chu Diễm Hồng. Thành tích của Tề Vạn Tài ngày càng kém. Trước năm lớp 3, còn thể theo sát hạng nhì. Sau lớp 3 thì đến cả hạng nhì cũng giữ nổi.

Bây giờ, chúng lên cấp 2 ở thị trấn. Suốt mấy năm liền, thậm chí thể lọt top 20 của khối.

Chu Diễm Hồng cảm thấy đó là của , chỉ trách Tề Vạn Tài ngày càng lười học.

Chu Diễm Hồng tức hộc máu, từ véo tai bất thình lình chuyển sang véo tai Tề Vạn Tài.

“Cái thứ mất mặt hổ , lo học hành, còn ở đây hóng chuyện nữa hả?!”

“Hồi tiểu học còn hạng nhì, bây giờ coi mày học hành cái kiểu gì kìa. Thi đại học mà còn lẹt đẹt như thì mày khỏi học nữa, theo ba mày ngoài công !”

Tề Vạn Tài lên cấp 2, một nhóc 12, 13 tuổi đánh mắng mặt nhiều như , trong nháy mắt, mặt đỏ bừng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vut-bo/chuong-2.html.]

Hắn hất tay Chu Diễm Hồng , ôm tai bắt đầu gào thét: “Mẹ còn hổ mà trách con? Mẹ mà giống Triệu Duyệt Tâm một chút thì con nông nỗi ?”

“Lúc dì kèm Triệu Duyệt Tâm học bài, gọi một đống tới tám chuyện.”

“Lúc dì dẫn Triệu Duyệt Tâm lên thành phố sách, thấy xa quá nên bảo con tự .”

“Lúc dì bài cho Triệu Duyệt Tâm chính tả, bảo con tự tự .”

“Lúc dì mua máy tính cho Triệu Duyệt Tâm, bảo con cút về nhà tự học.”

“Chẳng trách Triệu Duyệt Tâm nhận . Con ước gì lúc đứa bỏ là con!”

“Chát!”

Một cái tát vang dội giáng mặt Tề Vạn Tài.

Chu Diễm Hồng tức đến run rẩy, chỉ thẳng mặt con trai, gào lên:

“Mày đúng là thứ vô ơn, y hệt như em gái mày! Ông trời ơi, gây tội gì mà sinh hai con quỷ đòi mạng thế ?”

Chu Diễm Hồng chửi một hồi bắt đầu rống, nước mắt nước mũi tèm lem đầy mặt

Chẳng hàng xóm nào tới an ủi bà .

chuyện bà giữ con trai, bỏ con gái sớm truyền khắp chốn.

Suốt mấy năm qua, ba thật sự coi như con ruột, thậm chí còn hơn cách Chu Diễm Hồng và Tề Tráng đối xử với Tề Vạn Tài. Người trong thôn đều thấy rõ mồn một.

Bây giờ thấy ba dạy dỗ như , sang Tề Vạn Tài vốn là một đứa bé sáng Chu Diễm Hồng và Tề Tráng bắt ép nông nỗi , tất nhiên những hàng xóm chỉ cảm thấy Chu Diễm Hồng gieo gió gặt bão.

Tề Vạn Tài cảm thấy thật đáng hổ, xoay chạy về nhà.

Tề Tráng kéo Chu Diễm Hồng vẫn đang gào kêu cha gọi , ánh mắt tràn đầy oán hận .

Ánh mắt nào giống đang con gái chính dứt ruột sinh . Rõ ràng là đang một kẻ thù đội trời chung.

•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•

Chu Diễm Hồng nghiến răng nghiến lợi : “Sớm hôm nay, tao nên đưa mày cho Tên mổ heo . Lúc đó nên bán mày xa thật là xa. Kiếm mớ tiền mà cần mỗi ngày thấy mặt mày cho thêm phiền.”

Chu Diễm Hồng những lời thật khiến sởn gai ốc.

Trước mặt bao nhiêu mấy lời bán con gái thế , đúng là mất hết nhân tính.

Ba còn kịp mắng Chu Diễm Hồng, bà tiếp.

“Tên mổ heo, sinh Triệu Duyệt Tâm, ít nhất một chút phí vất vả chứ. Nó học giỏi như , phần lớn là nhờ gen của . Sau , nó lớn lên kiếm tiền, còn tiền sính lễ nữa, giao cho 70%.”

Vô liêm sỉ đến mức , đúng là hiếm khó tìm.

Ba vốn giỏi ăn , cho nghẹn họng, trừng mắt mà thốt nổi câu nào.

Mẹ nhanh trí hơn, chỉ dàn máy vi tính lắp đặt.

“Được. Vậy trả 70% tiền máy tính , trả thêm 70% tiền chúng nuôi dưỡng Duyệt Tâm đây.”

Chu Diễm Hồng thì vui.

“Tại đưa tiền cho mấy ? Là mấy tự nguyện nuôi mà? cho mấy đứa con gái để con thừa tự, mấy trả công cho đúng lý hợp tình ?”

Lúc hàng xóm vây quanh thể chịu đựng nữa.

“Chu Diễm Hồng á? Không nuôi, chỉ đợi con bé lớn lên thu tiền?”

“Nhà nuôi Duyệt Tâm thành ưu tú như , nhà cô ? Còn tự dát vàng lên mặt, khoe gen nhà cô , Tề Vạn Tài chẳng cũng do cô sinh ? Sao thấy nó giỏi giang như ?”

Chu Diễm Hồng sượng mắt nhưng vẫn cố vênh váo ba .

Chắc là bà cảm thấy Tề Vạn Tài sẽ thành công bằng nên quyết tâm bắt ba nôn chút bồi thường .

đó Chu Diễm Hồng và Tề Tráng tống tiền ba . Trong mắt họ, con gái, mà giống một đồ vật thể đổi lấy tiền hơn.

nhẹ nhàng nắm tay ba , trong lòng càng thấy may mắn vì Tề Tráng và Chu Diễm Hồng đưa cho ba .

nhớ đến cuốn sách về pháp luật từng qua ở thư viện thành phố. Trong đó đến những vụ án trẻ em bỏ rơi.

về phía Chu Diễm Hồng, cảnh cáo: “Bà đòi tiền chứ gì? Chỉ cần hôm nay ba đưa bà một xu một cắc thì bà chính là kẻ buôn bán trẻ em. Đến lúc đó, bà và Tề Tráng đều sẽ tống tù.”

chằm chằm Chu Diễm Hồng và Tề Tráng.

Hai họ hiểu chút gì về luật nhưng khí thế của hù dọa. Thêm đó, mỗi ngày đều nhiều sách, tất cả đều mặc định hiểu vô cùng sâu rộng.

Trong nhất thời, bọn họ dám nhắc tới chuyện tiền bạc nữa.

Tề Tráng kéo Chu Diễm Hồng về nhà.

Chu Diễm Hồng vẫn còn cố chấp.

“Cứ chờ đó. Tao , con trai dậy thì muộn hơn, càng lớn sẽ càng thông minh. Con gái như mày thì khác, nhất định sẽ giỏi bằng Vạn Tài nhà tao .”

“Đem cho thì cho thôi. Nhà họ Tề bọn tao chỉ cần những thứ nhất.”

khịt mũi.

“Vậy thì bà cố cho cân bằng nha. Ba mua máy tính cho , bà cũng mua cho Tề Vạn Tài chứ ? Mất công mai mốt thi thua điểm bảo do bà mua máy tính cho .”

Chu Diễm Hồng gì nhưng lọt.

Bởi vì ngày hôm , một chiếc xe chở máy vi tính đến đỗ sân nhà bên cạnh.

Loading...