XUÂN ĐÌNH NGUYỆT - 12
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:25:35
Ta quen rao hàng, chỉ thể dựng tấm bảng lên. Không ngờ các đại thúc đại thẩm vô cùng nhiệt tình, chỉ giúp gọi khách, mà khi đến mua đồ của họ, còn thuận tiện giới thiệu luôn quán của .
Dù huyện Vân Thủy chỉ là một huyện nhỏ, nhưng vì thường xuyên dân Nam Chiếu và thương nhân qua , hơn nữa dân bản địa cũng quen với việc buôn bán, trồng , rừng hái thảo dược, nên trong tay ít bạc, đường phố lúc nào cũng náo nhiệt.
Chỉ đến quá trưa, Lưu Ly Đông với giá mười văn một chén, thể tùy ý thêm nguyên liệu bán sạch.
Các đại thúc đại thẩm đều đến chúc mừng, cũng vui mừng khôn xiết, nhưng vẫn giữ lễ mà khiêm tốn.
"Đâu , vẫn nhờ các vị đại thúc đại thẩm hòa khí thì mảnh đất mới thể sinh tài!"
Thế là khen thêm một trận là miệng ngọt khéo .
Ta tủm tỉm thu dọn đồ đạc, cùng họ trò chuyện một lúc lâu, đó mới tìm cơ hội đẩy xe rời . Không ngờ mấy bước, vô tình ngẩng đầu lên thấy di mẫu và Thẩm ma ma đang dìu núp ở góc đường, lén lút .
Thấy , hai vội vàng né tránh nhưng kịp, đành ngại ngùng. Lòng như nở đầy hoa trong khoảnh khắc , nụ trào dâng, nước mắt cũng suýt tràn mi, nhưng cố gắng nén xuống.
Chỉ một khoảnh khắc hạnh phúc thôi, cũng đủ để chống đỡ thật xa, thật xa .
22.
Ngày đầu khai trương khởi đầu , lòng vui mừng khôn xiết. Đặc biệt bếp một bàn đầy thức ăn, giữ Hà thẩm ở cùng ăn tối.
Trong bữa cơm, nâng chén rượu kính Hà thẩm, cảm tạ bà dạy trân châu liên đông, nhưng Hà thẩm liên tục xua tay:
“Cô nương gì , trân châu liên đông chỉ là để ăn như món ăn, nào nghĩ đến việc dùng để điểm tâm amg bán. Xem món tiền vốn là của cô nương.”
Ăn uống vui vẻ đến nửa đêm, trời yên, trăng tĩnh, mới về phòng nghỉ ngơi. Ai ngờ lăn qua lộn mãi ngủ , đến tận giờ Thân mới lơ mơ , mà đến giờ Dậu bừng tỉnh, vội vàng thức dậy chuẩn đồ bán hôm nay.
Trân châu liên đông nhào sẵn từ tối qua, thêm nước vôi , giờ thành hình. Ta định chuẩn các loại đồ ăn kèm thì phát hiện hạt dưa bóc sạch, đường sơn tra cũng cắt sẵn, đựng đầy hai hũ sứ.
Hẳn là di mẫu và Thẩm ma ma chuẩn từ hôm qua, lòng khẽ động, mỉm hài lòng, khe khẽ hát xếp ba hũ sứ chồng lên , định đem đặt lên xe đẩy. xoay , tay bỗng trống , một đôi tay khác tiếp lấy mấy hũ sứ.
Gương mặt biểu ca còn vương chút ngái ngủ thoáng lướt qua mắt , còn đang ngẩn ngơ, qua vài chuyến, mang hết đồ đạc ngoài.
Có di mẫu, Thẩm ma ma cùng biểu ca giúp đỡ, sáng nay nhàn nhã vô cùng. Nghe trong phòng di mẫu động tĩnh, nhanh chóng nấu một nồi mì, chờ di mẫu và Thẩm ma ma rửa mặt chải đầu xong là thể ăn .
Sau bữa sáng, biểu ca đẩy xe như thường lệ, tiện đường đưa phố.
Ánh ban mai ấm áp, nhuộm rực rỡ khắp huyện Vân Thủy.
Trên đường bà lão xách giỏ chợ, đám trẻ con đuổi từ đầu phố đến cuối hẻm, tiểu nương tử gọi bạn rủ sông giặt áo. Ta sóng vai cùng biểu ca, đẩy xe qua hết buổi sáng đến buổi sáng khác.
Lúc đầu, dân trong huyện còn tủm tỉm chào hỏi chúng , ánh mắt cùng nét mặt đầy vẻ trêu chọc. Nếu ai cùng, bọn họ cũng chẳng kiêng dè, chờ và biểu ca khuất bóng thì lập tức ghé tai thì thầm bàn tán. Ban đầu chút bất đắc dĩ, tiến lên giải thích nhưng đều biểu ca kéo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuan-dinh-nguyet/12.html.]
“Muội càng thanh minh càng thể sáng tỏ. Bọn họ ác ý, qua một thời gian sẽ bàn tán chuyện khác thôi.”
Quả nhiên, hơn một tháng , ai còn dùng ánh mắt “ hiểu, hai chắc chắn chuyện” để chúng nữa.
Chuyện buôn bán trân châu liên đông vẫn luôn , biểu ca tuy là huyện úy hữu danh vô thực nhưng vì Chu huyện lệnh thường mời đến huyện nha hỗ trợ nên cũng kẻ nào mắt đến kiếm chuyện với .
Trong thời gian đó, cũng bắt chước , đẩy xe phố bán trân châu liên đông, giá còn rẻ hơn của . Di mẫu và Thẩm ma ma tức giận thôi, nhưng cũng đây là chuyện khó tránh khỏi.
Ta sớm chuẩn tinh thần, trân châu liên đông vốn món ăn quá khó , chỉ cần bí quyết thì chẳng qua cũng chỉ là tốn công một chút mà thôi. Muốn nổi bật hơn, nhất định dụng tâm. Vậy nên nhân dịp , nghĩ một kiểu mới.
Nặn bột nếp thành từng viên tròn nhỏ như hạt trân châu, luộc chín dội qua nước lạnh, đó trộn trân châu liên đông, tạo thêm kết cấu mới lạ. Oanh Nương và Như Nương đều thích. Nhờ hai nàng quảng bá, chẳng mấy chốc, ít tiểu nương tử đều trở thành khách quen.
“Từ tỷ tỷ, khi nào thì tỷ mở cửa hàng ? Như thế bọn thể ăn trò chuyện trong quán .”
“Các giữ lời đấy nhé, thật sự mở quán, nhất định tới ủng hộ!”
“Đó là tất nhiên !”
Một hôm đường về nhà, thấy đang dùng cỏ xuyến để nhuộm vải, trong lòng chợt lóe lên một ý nghĩ, lập tức chạy về, đến cơm cũng kịp ăn vội lao bếp. Vải thể nhuộm màu, trân châu liên đông hẳn cũng thể nhuộm màu chứ?
Mấy ngày liền, mỗi tối khi thu dọn hàng quán, ăn xong cơm tối, len lén ở trong bếp thử nghiệm đến nửa đêm. Không ngờ, thật sự thành công !
Dùng hoa sơn chi, hồng khúc thể tạo trân châu liên đông màu vàng và đỏ!
Sáng sớm, Hà thẩm đến :
“Cô nương quả là thiên phú buôn bán, trân châu liên đông trộn nếp , trong huyện đám tiểu nương tử đều mê mẩn thôi. Nay thêm loại màu sắc, nhất định bọn trẻ con sẽ thích, cô nương cứ đợi mà hốt bạc thôi!”
“Vậy xin nhận lời lành của thẩm!”
Ta tạ ơn, giục biểu ca mau mau đẩy xe phố.
Từ đầu tháng bảy bắt đầu bán trân châu liên đông, đến giờ là cuối tháng mười, trong vòng ba tháng ngắn ngủi, trừ chi phí, cũng kiếm tám chín quan tiền. Đợi tháng chạp, cần quét tước, sắm sửa tết, chắc thể bán đến đầu tháng chạp, tết còn hội đèn lồng, hẳn cũng sẽ kiếm thêm một khoản.
Ta hân hoan tính toán trong lòng, đến quầy hàng bắt đầu một ngày tiểu chủ quán trân châu liên đông chăm chỉ.
Tới cuối giờ Tỵ, càng lúc càng đông, ai nấy đều ưa thích món trân châu liên đông nhiều màu của . Ta bận rộn chào mời, giới thiệu, thu tiền, thêm gia vị… quá đỗi vui mừng, đến khi bất giác cảm thấy hoa mắt chóng mặt, còn kịp tìm chỗ bám víu thì mắt tối sầm.
Khoảnh khắc ngã xuống, chỉ kịp chằm chằm hòm tiền ngay gần trong gang tấc đong đầy tiếc nuối mà ngất .