XUÂN ĐÌNH NGUYỆT - 8
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:25:29
14.
Lộ trình ngàn dặm, xuất kinh khi xuân mới chớm, đến Kiếm Nam thì là giữa hè, tiếng ve râm ran trong gian vắng lặng.
Huyện Vân Thủy, đạo Kiếm Nam chính là nơi biểu ca giáng chức. Từ một Trung lang tướng của Kim Ngô vệ tại Kinh thành, nay chỉ còn là một huyện úy nơi chốn xa xôi . vì thủ hiếu ba năm, biểu ca chỉ đến huyện nha bàn giao văn thư quan huyện báo cho ở nhà an tâm giữ đạo hiếu là .
"Đây cũng là theo quy củ… diện kiến huyện lệnh ? Vị huyện lệnh dễ chuyện chứ?"
Di mẫu lo lắng hỏi.
Chúng mới đến Vân Thủy, đối với chúng thứ đều vô cùng xa lạ. Biểu ca vốn là một Thế tử giáng chức thành huyện úy hữu danh vô thực, còn thủ hiếu mà chẳng thể nhậm chức ngay. Nếu huyện lệnh cố tình khó, e rằng sớm liệu đường ứng phó mới .
"Người cứ yên tâm, Chu huyện lệnh… từng Thục Vương quản lý sản nghiệp Vương phủ, nhưng thi cử đỗ, đó nhờ Thục Vương đề bạt mà chức vị ."
Lúc di mẫu mới thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy hẳn là thực tài. Mấy ngày nay quanh huyện Vân Thủy, thấy phố phường náo nhiệt, qua chật như nêm cối, thương nhân Nam Chiếu lui tới ngừng. Một huyện nhỏ nơi biên cương mà phồn hoa như , chắc chắn là do vị quan phụ mẫu tầm cũng thủ đoạn!"
Dù huyện Vân Thủy xa xôi, nhưng hề giống một nơi lưu đày.
"Bây giờ, càng cảm thấy suy đoán của biểu là đúng."
Lúc , biểu ca với ánh mắt sâu xa, hiểu ý gì, đột nhiên chút bất an.
"Qua vài tháng nữa, xem động tĩnh ở Kinh thành thế nào tính tiếp!"
Di mẫu gì thêm.
Chuyện trong Kinh tạm thời liên quan đến chúng , việc quan trọng mắt là định cuộc sống tại huyện Vân Thủy. Ta cùng biểu ca theo nha môn chạy tìm nhà suốt mấy ngày thông, so sánh đủ nơi, cuối cùng chọn một căn trạch viện gần huyện nha nộp tiền thuê nhà. Dù chỉ một gian sân nhỏ, nhưng cũng xem như chỗ an cư.
Đêm đầu tiên dọn nhà mới, cùng Thẩm ma ma xuống bếp một bàn thức ăn đơn giản, coi như là tiệc nhập trạch.
Khi mới phủ quốc công, từng đích xuống bếp nấu chút gì đó bày tỏ tấm lòng, nhưng bước bếp Thuỵ Gia trong phòng di mẫu khuyên trở về.
"Man Man cần những việc , tuổi con còn nhỏ, chuyện quan trọng hơn để học."
Di mẫu giữ bên , dạy sách, luyện chữ, cùng vẽ tranh, du ngoạn, chỉ dạy cách quản gia giao tế… Thoáng chốc một cái là ba năm.
Nhìn thấy xuống bếp thành thạo như , Thẩm ma ma khen, Di mẫu và biểu ca nếm thử cũng tiếc lời khen ngợi.
Ta chút lâng lâng đắc ý.
"Nhìn Man Man thái rau cắt thịt gọn gàng khéo léo, chắc chắn tay nghề khá!"
"Tất nhiên ! Khẩu vị của phụ kén chọn còn bắt bẻ nhưng tay nghề nấu nướng của con thì luôn khen ngợi."
"Thật , thứ con ngon nhất là điểm tâm và chè ngọt. Hôm nào đó con sẽ nấu cho di mẫu và ma ma nếm thử"
Di mẫu thở dài, giọng đầy áy náy:
"Liên luỵ đến Man Man … Ta vốn giữ con để con sống an nhàn, nào ngờ giờ đây để con tự tay nấu nướng cực nhọc thế ."
"Dì gì chứ!" Ta thầm trách bản chuyện khôgn cẩn thận, "Nếu tay nghề của Man Man dùng để hiếu kính trưởng bối chẳng là uổng phí lắm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuan-dinh-nguyet/8.html.]
Biểu ca và Thẩm ma ma cũng kịp thời hòa giải bầu khí, lúc ai nấy mới vui vui vẻ vẻ mà ăn uống.
Đợi đến khi tan tiệc, trăng treo giữa trời. Di mẫu và Thẩm ma ma đặc biệt dặn dò tối nay cần dọn dẹp, cứ để ngày mai dậy cùng . hai vị trưởng bối tuổi tác cao, vẫn dậy thật sớm xuống bếp thu dọn thứ.
Mùa hè mặt trời mọc sớm, ánh nắng vàng óng trải dài mặt đất khiến tâm trạng con cũng vui vẻ hơn nhiều. Vừa ngân nga tiểu khúc đặt bát đĩa chậu nước, mới rửa hai cái thì bỗng thấy mặt tối sầm .
"Biểu nấu ăn , để rửa."
Biểu ca xắn tay áo, bước trong. Ta tròn mắt kinh ngạc , thản nhiên kéo lên, còn thì trực tiếp xuống chậu nước chất đầy bát đĩa bên trong.
Cảnh tượng mà kỳ lạ quá, thiếu gia từ nhỏ lớn lên trong nhung lụa, chẳng lẽ vỡ đống bát vất vả mặc cả lắm mới mua ư?
Ta lẳng lặng nhóm lửa bếp, len lén quan sát. Cũng may, lúc đầu vụng về nhưng rửa vài cái bát cũng dần thuần thục. Khi nấu gần xong bữa sáng, rửa hết sạch sẽ, còn cất tủ chén.
"Phải đặt lên rổ tre phơi cho ráo nước !"
Ta vội nhắc nhở. Biểu ca lời, lập tức xoay , đặt đống bát sạch lên rổ tre bàn.
Ừm. Quả nhiên là thể dạy dỗ !
15.
"Biểu thuở nhỏ… thường những việc ?"
Hả? Hắn vẫn ?
Ta đầu liếc một cái chú tâm nồi cháo mặt. Cháo sắp chín , lửa thể quá lớn, nhưng cũng thể để tắt lửa. Biểu ca lau tay, bước đến bẻ khúc củi to đặt bên chân .
" , khi phụ thành danh, trong nhà nô phụ việc nặng, chuyện đều do mẫu và ."
Ta cẩn thận thêm một khúc củi bếp, giọng điệu hờ hững.
"Ban đầu chỉ bên , lớn hơn một chút thì giúp việc vặt, đó thì tự ."
Ta dậy khuấy cháo trong nồi, tính toán thời gian, đợi khúc củi cháy hết là . Ta đậy nắp , để chừa một khe nhỏ.
"Biểu còn tin tức gì về nhà ngoại ?"
Mới sáng sớm mà linh tinh cái gì ?
Ta cúi đầu , "Huynh gì?"
Ngữ khí lắm. Lần biểu ca đổi tính tình, giận dữ cũng chẳng lạnh mặt, chỉ bình thản một tiếng.
"Ta thể gì chứ? Chỉ là thêm tin tức về nhà ngoại của , đó đưa về đó."
Lạ thật, đột nhiên đưa ?
"Sao ? Ta cản trở … Ai nha! Đừng thêm củi nữa! Đun thêm sẽ thành cơm mất!"
Ta tức giận đánh tay , để một dấu đỏ rõ rệt. Ta chột liếc , nhưng như cảm thấy đau, mà chỉ .