Xuân Hòa Cảnh Minh - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:03:50
7.
Kế mẫu lý, kết quả như là phụ hết lòng hết quan tâm giúp đỡ, nên cũng dây dưa thêm.
Khi bà rời , ngang qua , mấy nhưng thôi.
Mỗi bước mỗi xa
Ta kiên nhẫn: "Bà chuyện gì thì thẳng , đừng vòng vo nữa."
Bà như , khóe mắt đỏ lên, vội vàng tháo một chiếc vòng ngọc tay , đeo tay .
"Hòa Hòa, đây là Hân di với con. Đây là sính lễ mà mẫu để , giờ truyền cho con, con đừng chê bai."
"Việc hôn nhân vẫn nên cẩn thận một chút, Lục Minh là , đáng để dựa ."
Ta cảm nhận bà thật lòng xin , càng tỏ gây sự.
Nhận chiếc vòng, hạ giọng: "Dù bà sai, nhưng những năm qua bà cũng chăm sóc ít. Hôm nay bà khỏi cửa sẽ nhắc chuyện nữa. Sau gặp phố, vẫn sẽ gọi bà một tiếng Hân di, Thiến Thiến vẫn là của ."
Sau khi bà và Bạch Thiến Thiến rời , Lục Minh liền tiến hỏi : "Các đang chuyện gì ? Sao mãi thế?"
Ta lườm một cái trắng mắt: "Khen ngươi tuấn"
"Hắc hắc." Hắn ngây ngô: " , cũng cảm thấy như ."
Ta chọt chọt đầu : "Ngươi tự kỷ quá! Còn mau dọn dẹp chuẩn học, muộn phu tử phạt chép phạt."
Lục Minh nắm c.h.ặ.t t.a.y , ánh mắt chăm chú .
Ta mà mặt nóng như lửa, tai đỏ bừng.
Hắn nhẹ nhàng : "Hòa Hòa..."
"Làm... Làm gì?" Ta ấp úng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuan-hoa-canh-minh/chuong-10.html.]
Lúc tim đập như trống.
"Hòa Hòa, hôm nay hưu mộc mà! Ha ha ha!" Hắn đắc ý: "Cuối cùng cũng bắt của ngươi, Hòa Hòa ngốc."
......
Ta còn lời gì để .
8.
Chẳng mấy chốc đến ngày thi quan trọng.
Phu tử càng ngày càng nghiêm khắc, ngày nào cũng kiểm tra.
Trong khi ngày đêm miệt mài học tập, cuối cùng tên Bạch Hòa Hòa cũng ngang hàng với Lục Minh.
"Hòa Hòa, ngươi thật giỏi, Bạch thúc chắc chắn vui." Lục Minh đến gần ngây ngô.
Người đầu óc cửa kẹp , mà với vẻ ngốc nghếch như vẫn thể đầu, thế nào cũng thấy thông minh cho lắm.
Ta tan học về nhà, nóng lòng chia sẻ niềm vui với phụ , nhưng chờ mãi thấy bóng dáng phụ .
Mắt lúc còn giật liên tục, lòng cũng hoảng loạn.
Ta uống một ngụm lạnh, cố lấy bình tĩnh.
"Vút!" Một mũi tên bay sát qua má , dính khung cửa.
Dự cảm từ lòng bàn chân chạy thẳng lên đỉnh đầu.
"Vào giữa trưa hôm nay, năm trăm lượng bạc đặt ở miệng sư tử đá cửa miếu thành hoàng. Nếu dám báo quan, phụ ngươi khó giữ mạng."
Chữ giấy lộn xộn, thậm chí còn loang lổ vài vết máu.
Hai tay của thể ngừng run rẩy, dám nghĩ đến tình cảnh hiện tại của phụ .