XUÂN HOA - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:03:10
Dù như thiếu đạo nghĩa, nhưng cũng hỏi rõ hệ thống, giữa Chi Diên và Phó Thư Thần hề chút duyên phận nào, định sẵn cũng phát sinh bất kỳ dây dưa tình cảm gì mới yên tâm giúp Vệ Hoài Quang truy thê về nhà.
Nghĩ đến sắp đến chùa Trùng Sơn .
Ta lập tức chạy ngoài, còn quên ngắt một cành đào đường mà nhất định sẽ qua.
Phó Thư Thần mặc quan bào đỏ thẫm, dáng vẻ đoan trang nho nhã.
Khi đường cũng khiến ít tiểu thư khuê các đang xuân du ngoài thành ngoảnh đầu theo, thế nhưng hề liếc mắt, chỉ thẳng con đường phía , hề phân tâm.
Ta cầm cành đào , chặn đúng lúc tới.
“Đào hoa xuân sắc ấm mà nở , tươi ai nỡ chẳng qua.”
Dứt lời, đưa cành đào trong tay cho .
“Cành đào , xin tặng công tử.”
Hắn như sự xuất hiện bất ngờ của dọa sững , im tại chỗ, khẽ nhíu mày, vẻ cảnh giác hiện rõ.
“Chỉ là tặng công tử một cành đào thôi, tuyệt ý gì khác.”
Ta dịu giọng , sợ dọa đến vị tiểu lang quân , nếu từ nay về cứ thấy là bỏ chạy, chẳng còn gì thú vị nữa.O Mai d.a.o muoi
Sự cảnh giác trong mắt Phó Thư Thần dần tan , nhưng xong lời , ánh mắt hiện lên một tia gượng gạo.
Hắn chắp tay thi lễ:
“Đa tạ hảo ý của cô nương, điều cành đào , tại hạ thể nhận.”
Cũng đúng như dự đoán.
Hệ thống bảo đừng cưỡng ép, cũng tuyệt đối đừng tùy tiện trêu chọc.
【Phó Thư Thần là trụ cột tương lai của vương triều , định vị cao thể với. Tư Dao, ngươi cẩn thận chút, nếu dính líu quá sâu với nhân vật quan trọng của tiểu thế giới, đến lúc Thiên Đạo phát hiện, coi chừng sét đánh đấy!】
Hừ, là kẻ dễ dọa ?
Cũng… đúng là thế thật.
khuôn mặt của Phó Thư Thần, thấy vẫn thể tiếp tục.
Sợ sét đánh thì ?
Vì thế, khẽ hắng giọng, định thêm đôi câu, thì n.g.ự.c đột nhiên nhói đau.
Không thể gặp vấn đề.
Nơi chắc chắn là chỗ của Vệ Hoài Quang, xảy chuyện gì đó.
Tim đau nhói.
Rất nhanh, một cảm xúc bi thương khó tả trào lên từ sâu trong lồng n.g.ự.c, thậm chí vững, suýt nữa ngã xuống, may mà Phó Thư Thần theo phản xạ đưa tay đỡ một cái.
Động tác nhanh, đến mức tay vô tình va tay .
Cành đào trong tay cũng theo đó rơi xuống đất, dẫm một chân.
Ta cố gắng trấn tĩnh , đè nén cảm xúc bi thương trong lòng, nhưng vẫn kiềm hai mắt hoe đỏ.
Vệ Hoài Quang ơi là Vệ Hoài Quang, ngươi rốt cuộc thể chút tác dụng nào ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuan-hoa/5.html.]
Chửi xong trong lòng.
Còn kịp mở miệng, Phó Thư Thần nhanh chóng buông tay khỏi .
Chắc nhận nam nữ khác biệt.
Vì vô ý chạm khi đỡ lấy, lúc vành tai khẽ ửng đỏ, cả vẻ bối rối.
Lại thấy rơi lệ, cúi đầu cành đào đất, lập tức hiện lên vẻ áy náy trong mắt.
“Là tại hạ sơ suất, vô ý hỏng cành đào cô nương tự tay ngắt, Phó mỗ xin tạ với cô nương!”
Hắn chân thành, cũng giả vờ dùng khăn tay lau nước mắt:
“Ngươi hỏng cành đào của , nhất định bồi thường.”
【Ký chủ, cảm thấy ngươi chút vô sỉ.】
Hệ thống lặng lẽ lên tiếng, giọng điệu đầy khinh bỉ.
Ta đáp trong lòng:
“Ngươi đùa , từ tới nay gì cái gọi là liêm sỉ?”
Hệ thống lập tức im bặt.O mai d.a.o Muoi
Phó Thư Thần còn hiểu chuyện gì xảy , chỉ cúi thi lễ nữa, nhỏ giọng hỏi:
“Không cô nương tại hạ bồi thường thế nào? Hay là để tại hạ giúp cô nương ngắt một cành đào khác?”
Ta lắc đầu:
“Ta chỉ ưng một cành thôi, hỏng tức là hỏng . Nếu công tử chịu cùng uống một chén…”
Ta còn hết câu, thì một bóng dáng yểu điệu từ bên cạnh bỗng lao , suýt chút nữa thì đụng .
“Chi Diên!”
Giọng Vệ Hoài Quang cũng đồng thời vang lên.
Ta đầu hai đang đuổi .
Chi Diên chạy đến mặt , hình như đang nức nở thút thít, dáng vẻ cực kỳ đau lòng.
Thị vệ chờ xa, thấy nàng tới liền lập tức cung kính đỡ nàng lên xe ngựa, rời ngay, hề chần chừ dù chỉ một khắc.
Còn Vệ Hoài Quang, thấy nàng lên xe , thì dừng bước, ngay bên cạnh .
“Chuyện gì ?”
Đối diện với câu hỏi của , Vệ Hoài Quang định mở miệng thì ánh mắt vô tình chạm Phó Thư Thần bên cạnh, bèn ngập ngừng, đó chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
Ta liếc Phó Thư Thần, vốn định tiếp tục câu chuyện khi nãy, nhưng rõ ràng lúc thích hợp.
Cuối cùng, đành cáo từ, bước , cứ ba bước ngoái đầu một .
Ngược , Vệ Hoài Quang đang tức đến khó chịu bên cạnh, sắc mặt vô cùng khó coi, trực tiếp nắm cổ áo lưng , lôi rời khỏi rừng đào.
Ta ngoái vẫy tay.
“Phó Thư Thần, chúng hữu duyên gặp nhaaaa…”