XUYÊN LÀM NGƯỜI QUA ĐƯỜNG XINH ĐẸP TRONG TRUYỆN NHÂN THÚ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:48:06
Sống chung một phòng với một con rắn? Nghĩ thôi thấy rớt nước đái .
Nói đến động vật, thích nhất mèo con, đó là thỏ.
Hay là ngày mai hỏi thăm, tìm một thú nhân mèo, hoặc thú nhân thỏ hợp tác?
Ta hối hận vỗ một cái đầu , đánh tỉnh cái đầu . Như thế còn xứng kén cá chọn canh ?
Thôi , c.h.ế.t , cũng từng chết.
Ta mò mẫm nửa ngày trong cái hốc giấu thức ăn, mà chỉ tìm hai củ khoai tây.
Gần đây, để ép khuất phục, Xích Diệm vẫn luôn bớt xén thức ăn của .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Cuộc sống thật là bi thảm, sắp hết lương thực luôn .
Ta khổ não cầm hai củ khoai tây rửa trong con suối nhỏ động.
Rửa một nửa thì thấy một từ thượng du trôi xuống, mắc cạn ngay mặt .
"A! Ma!"
Ta sợ đến mức tiểu não tê liệt, tay run lên rơi củ khoai tây xuống nước.
"Chết ! Chết ! Khoai tây của !"
Ta vội vàng xuống nước vớt, mò nửa ngày cũng chỉ tìm một củ trong bùn, củ còn .
Cẩn thận đặt củ khoai tây còn lên tảng đá bên cạnh, mới từ từ quan sát trôi xuống .
Tuy rằng thương nhiều chỗ, nhưng vẫn còn thở.
Là một giống đực.
Giống đực...
Giống!!
Đực!!!
Dục vọng sống sót chống đỡ kéo nam thú nhân nặng trịch về động.
Con thú nặng quá, cánh tay hình như kéo biến dạng , cẳng tay dài hơn nhiều, bắp tay cũng .
Ta kinh ngạc. Không chứ? Không đến mức đó chứ?
Sau một hồi xoa xoa nắn nắn đẩy đẩy, cánh tay hình như biến về dáng vẻ ban đầu.
Ờ, thể biến thái, ý là biến đổi hình thái như ? Chắc chỉ là ảo giác thôi nhỉ?
Thôi, kệ .
Ta đốt lửa, bắc nồi lên cho khoai tây nấu, bắt đầu giúp lau .
Hắn hình vạm vỡ, so với Xích Diệm cũng hề kém cạnh, nhưng mặt hơn Xích Diệm nhiều, lông mày kiếm mắt dài, sống mũi cao thẳng, quan trọng là mặt chữ điền, cằm nhọn, đường quai hàm hảo.
Cơ vai cánh tay cường tráng, cơ n.g.ự.c vạm vỡ, cơ bụng phân chia rõ ràng, kéo dài đến bộ quần áo da thú.
Không , sắp chảy m.á.u mũi luôn .
Ngoài mấy vết thương bên ngoài, hai cánh tay của đều gãy xương nghiêm trọng.
Ta nghiền nát thảo dược trị thương ngoài da phơi khô, rải đều lên mỗi vết thương cho .
Thương tổn xương cần hơ nóng thảo dược, vẫn là đợi tỉnh thì hơn.
Đành cố định tạm .
Ta vất vả lắm mới tìm hai tấm ván gỗ phẳng nhẵn, đến cửa động, tập kích bất ngờ, cánh tay đánh một cái rõ đau.
Ta cúi đầu xuống thì thấy cánh tay đứt lìa của đang mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-lam-nguoi-qua-duong-xinh-dep-trong-truyen-nhan-thu/chuong-2.html.]
"Không! Phải! Chứ! Cánh! Tay! Của! Ta! Bị! Đứt! Rồi!"
Ta suy sụp ngã xuống đất, huyết lệ chảy ngược tim.
Nói nhỉ. Tuy rằng vẫn còn sống, nhưng nội tâm c.h.ế.t .
Thủ phạm chính là nam thú nhân mà cứu về.
Lúc sát khí tan hết, dáng vẻ mặt mờ mịt .
"Ngươi cứu ?" Hắn hỏi.
"Ta c.h.ế.t . Có việc xin thắp hương." Ta để ý đến .
Quá đáng! Quá đáng lắm ! Ta gào thét trong lòng.
Ta vất vả lắm mới cứu về, chữa thương cho , mà tấn công , còn... c.h.é.m đứt cánh tay của .
Ăn cháo đá bát. Qua cầu rút ván.
"Tại cứu ? Ngươi âm mưu gì?"
"Ta chính là mời ngươi đến g.i.ế.c đấy. Đến , g.i.ế.c ! Đừng hèn nhát!"
Ta dùng ánh mắt phẫn nộ nhất trừng , đưa chiếc cổ thon thả của đến gần móng vuốt của .
Lúc chạm da , móng vuốt của đột ngột rút , cũng mặt lạnh lùi một đoạn xa.
Ta bi thương: "Không còn cánh tay nữa , sống thế nào đây, hơn nữa... cụt tay lắm, hu hu hu hu..."
"Ngươi... đau?" Hắn hồ nghi hỏi.
Ta lúc mới phát hiện, hình như thật sự đau.
đau thì chứ? Vẫn đổi sự thật là là hiệp sĩ một tay.
"Nếu thể mọc một cái thì quá."
Ta còn hết lời, cánh tay mà thật sự bắt đầu sinh trưởng.
Trong chớp mắt một cánh tay mới hảo tì vết mọc .
Ta kinh ngạc đến thở nổi. Thật kỳ diệu! Hóa cơ thể thú nhân thể tái sinh!
Biết to như thế. Thật hổ.
Ta lau khô nước mắt, nũng nịu .
"Sao ngươi sớm cho là tay thể mọc ?"
"Không thể."
"Hả?"
Không lẽ, lẽ chỉ mới ?
xin cẩu lão thiên cái kỹ năng .
"Rốt cuộc ngươi là cái gì?" Ánh mắt mang theo chút kinh hãi trong sự nghi ngờ.
Ta theo ánh mắt , phát hiện cánh tay c.h.é.m xuống của biến thành một cục... màu trắng trắng.
Ta run rẩy nhặt cục đó lên nắn nắn, mềm mềm, ướt ướt, giống... nấm?
Ta lập tức dựng tóc gáy.
Má ơi, rốt cuộc là cái gì ?
Bàn tay to lớn của giống đực cũng chạm vật đó một cái, nhanh chóng rụt .
Có lẽ động tác rách vết thương, khẽ rít lên.
Bản dịch đăng kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết