Xuyên Thành Beta Giả Alpha Mùi Sầu Thì Phải Làm Sao?
Chương 4
8
Bên trong căn phòng tối đen, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Chỉ có tiếng thở gấp gáp kìm nén vang vọng.
Bầu không khí nặng nề như muốn ngưng trệ.
Có vẻ như pheromone đã mất kiểm soát hoàn toàn.
“Bình tĩnh, hít thở sâu vào.”
Tôi cố gắng trấn an cái đầu đang cố dán sát vào gần cổ mình.
“Tôi biết ngài cũng không muốn bị pheromone điều khiển, ngài có thể làm được, ngài rất mạnh mẽ, ngài chắc chắn có thể chiến thắng… ”
Câu nói dang dở chìm vào tiếng nức nở.
Thành chủ mở miệng, nhắm vào cánh tay tôi, cắn xuống một cách không thương tiếc.
“… Không hôi.”
Giữa cơn đau nhói tỉnh táo, tôi rùng mình.
Cái gì?
Hắn rút nanh ra, thè lưỡi liếm quanh vết cắn.
Giống hệt như thiếu niên tóc bạc hôm đó.
Cho dù đó là vị trí vết cắn hay hành động liếm nhẹ nhàng.
“Anh là… ?” Tôi vô cùng kinh ngạc.
Chiếc mặt nạ mỏng manh rơi xuống, lướt qua đầu ngón tay tôi.
Hắn nắm lấy tay tôi, khuôn mặt nóng hổi cọ xát vào lòng bàn tay tôi.
“Tôi đã tìm em rất lâu, em không nhận ra tôi sao?” Giọng nói mang theo chút tủi nhục và bất mãn.
Ai là mới phải người chịu trách nhiệm ở đây chứ?
Cún con đột nhiên biến thành ch.ó Ngao Tây Tạng, ai mà nhận ra cho đươc?
Ngay lúc tôi vẫn còn đang bối rối, hắn đã nâng cằm tôi lên, bất ngờ hôn lên môi tôi.
Một hương thơm nồng nàn, đậm đà ập đến ngay lập tức, len lỏi vào tận não.
Không phải pheromone, mà giống như một loại mùi hương cơ thể.
Bầu trời xanh thẳm hiện ra trước mắt, gió thổi qua đồng cỏ rộng lớn, hoa hồng nở rộ dưới ánh trăng.
Cảm giác choáng váng, đầu óc quay cuồng, thân thể mềm nhũn.
Khi bàn tay hắn chạm lên gáy tôi lần nữa, tôi thậm chí không còn sức để nhấc tay lên.
“Có thể không?”
Có thể cái gì?
Kh.ốn nạn.
Chỉ là một O mà muốn chống lại trời sao?
Tôi không thể ngừng run rẩy, muốn đẩy hắn ra.
Hắn nhận ra, thở hổn hển dừng lại.
Sau đó, một con dao găm được nhét vào tay tôi.
“Không dừng được.”
Hắn cúi thấp người xuống, hôn tôi một cách cuồng nhiệt, kìm nén hết sức.
“Nếu em không muốn, có thể đẩy tôi ra.”
Lại một lần nữa, hắn tấn công tôi như một cơn bão cuồng phong, như cơn mưa xối xả.
Con dao găm trong tay tôi run rẩy, rồi cuối cùng rơi xuống đất.
Mày đi.ên rồi.
Tại sao? Tôi không thể ra tay.
Ba ngày ba đêm sau, tôi trốn thoát khỏi hầm ngục.
Mang theo tâm hồn tàn tạ chấn động địa cầu, cuối cùng tôi cũng nhận ra sự thật.
Thật kinh khủng!
Omega cái con khỉ khô!?
Hắn ta rõ ràng là một siêu A, thậm chí còn A hơn cả A.
Về nhà, tôi vội vã đi tìm Ân Ân.
Nhưng đã muộn.
Con bé đã mang thai rồi.
Ân Ân sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đờ đẫn, má trái sưng tấy đỏ bừng, ngơ ngác ngồi trên giường.
“Mày dám đánh con bé?”
Tôi giận dữ lao về phía Trần Nguyên Dũng nhưng bị em gái anh ta ngăn lại.
Nữ Alpha Trần Tiên Linh khoanh tay trước ngực, hếch mũi nhìn tôi.
“Đánh thì sao? Cả ngày cau mày cau có cho ai xem? Mang thai là chuyện tốt, người không biết còn tưởng nhà họ Trần chúng tôi có người ch.ết không đấy.”
“Anh trai tôi thật xui xẻo, đường đường là một thiếu úy, nếu không phải pheromone em gái cậu phù hợp, thì ngữ như cô ta mà có cửa gả vào nhà chúng tôi sao?”
“Anh trai tôi đã chu cấp cho cô ta đầy đủ cả về vật chất lẫn tinh thần, cô ta chỉ có việc sinh con thôi, vốn dĩ Omega sinh con là thiên chức, có gì mà than vãn?”
Tôi tức giận đến run người.
“Nhưng các người không cho con bé nghỉ ngơi, sinh một đứa lại một đứa, có còn coi con bé là con người không? Luật Bảo Vệ Omega có quy định về thời gian nghỉ dưỡng mà!”
Trần Tiên Linh dang rộng hai tay, “Biết làm sao được, ai bảo anh trai tôi với cô ta tình cảm tốt chứ.”
Những lời này khiến tôi vô cùng tức giận, nếu không có Ân Ân lại giữ tôi lại, có lẽ tôi đã đánh một cái vào mặt cô ta.
Trần Nguyên Dũng sầm mặt bước tới, vuốt ve đầu Ân Ân.
“Sinh con đẻ cái là nghĩa vụ của Omega, Ân Ân, anh yêu em mới sinh con với em.”
Anh ta dừng lại, thở dài.
“Em biết không? Chính vì em quá vô tâm nên anh mới đi đánh dấu người khác, đừng trách anh, tất cả đều do em ép buộc.”
Tôi tức giận đến mức nghiến răng kẹt kẹt.
Ân Ân run rẩy toàn thân, không dám một lời phản bác, chỉ biết âm thầm rơi nước mắt.
Một Alpha có thể đánh dấu vô số Omega, nhưng Omega chỉ có thể bị một Alpha đánh dấu.
Dẫu bị phụ bạc, bị lă.ng m.ạ, cũng không thể phản kháng.
Trần Tiên Linh còn ở bên cạnh thêm dầu vào lửa.
“Anh, em có một người bạn rất thích anh, lần sau em sẽ giới thiệu hai người quen nhau, chắc chắn cô ấy sẽ sẵn sàng sinh con cho anh.”
Trần Nguyên Dũng kiêu ngạo đẩy đẩy kính, gật đầu với tôi.
“Lâm Đồng, giúp tôi khuyên nhủ Ân Ân, em ấy không hiểu chuyện, cô là lính hạng nhất đế quốc, lẽ nào còn không biết phải trái à?”
Rõ ràng, anh ta đang dùng chức vụ để áp đặt tôi.
Khi hai anh em nhà họ Trần rời đi, Ân Ân bật khóc nức nở.
Thoát khỏi sự áp chế tự nhiên của pheromone của người bạn đời, cuối cùng con bé cũng có thể buông lỏng tâm trạng.
“Chị, em không muốn sinh nữa, em thực sự không muốn sinh thêm nữa.”
Tôi nhẹ nhàng lau nước mắt cho Ân Ân, rút ra một lọ thuốc nhỏ màu đen và lén lút đưa cho con bé.
Lọ thuốc này tôi lấy từ hành lý của tên buôn bán thuốc phi pháp trong hầm ngục, bên trong có đủ loại thuốc cấm, bao gồm cả thuốc p.há tha..i.
“Đây là bất hợp pháp,” Ân Ân nức nở, nước mắt bỗng chốc ngừng tuôn.
“Chị, em không thể liên lụy chị được.”
Theo luật pháp đế quốc, p.há th..ai đồng nghĩa với sá.t h.ại sinh mạng và sẽ bị trừng phạt tù giam, bao gồm cả người cấp thuốc.
Nụ cười nở trên môi tôi khi tôi véo nhẹ má con bé:
“Nói gì vậy, chúng ta là người thân thiết nhất trên đời mà.”
Ban đầu, tôi giả vờ là Alpha chỉ để bảo vệ mẹ và em gái khỏi những người họ hàng độc ác.
Sau khi mẹ đi, tôi gần như một mình nuôi nấng Ân Ân.
Vì con bé, tôi không ngại bất cứ điều gì.
Nhưng tôi vẫn rất lo lắng.
“Em phải suy nghĩ cẩn thận, sử dụng nó sẽ dẫn đến hậu quả gì, có thể mối quan hệ của em và Trần Nguyên Dũng sẽ chấm dứt.”
Ân Ân siết chặt hộp thuốc, mỉm cười chua chát:
“Thực ra nó đã kết thúc từ lâu rồi.”
10
Sau khi ra khỏi phòng, Trần Tiên Linh đang nói chuyện rôm rả với mấy người bạn.
“Trời ạ, đây chính là Thái tử Hà Trạch ư? Đế quốc lại có người đẹp đến vậy sao?”
“Hoàng thất đã giấu kín ngài ấy suốt bao nhiêu năm qua, đến một bức ảnh cũng không để lộ ra ngoài, thật là đáng quá.”
“Điện hạ đẹp như vậy mà lại muốn tỷ võ chọn chồng? Ngài ấy là Omega mà, lỡ bị những kẻ thô lỗ đó làm cho bị thương thì sao?”
“Tôi phải đăng ký mới được, nhất định phải bảo vệ điện hạ, không thể để những kẻ khác làm ngài ấy bị thương được.”
“Nghe nói đã có hơn vạn người đăng ký rồi, đến nỗi sập cả hệ thống máy tính quang não.”
Đây là tin tức gây chấn động nhất dạo gần đây, tôi cũng có nghe qua rồi.
Nghe nói là Hoàng đế bệ hạ đích thân hạ lệnh, vì muốn thúc đẩy tỷ lệ kết hôn trong đế quốc nên đã yêu cầu Thái tử phải tự mình làm gương.
Thái tử quen sống tự do, vì vậy đã từ chối ghép đôi bằng pheromone, đề xuất tỷ võ chọn chồng.
Nghe nói bệ hạ đã vô cùng tức giận, dứt khoát không đặt ra bất kỳ hạn chế nào, chỉ cần là Alpha đều có thể tham gia, cũng không tổ chức vòng loại, để các alpha trực tiếp đối đầu với điện hạ, hơn nữa còn được phát sóng trực tiếp trên toàn cầu.
Toàn đế quốc sôi sục.
Tất cả mọi người tranh nhau đăng ký, sợ rằng nếu như đến muộn, Thái tử sẽ bị kẻ khác cướp mất.
Nói chung là vô cùng hoang đường.
Tôi vốn định âm thầm rời đi, nhưng lại bị Trần Tiên Linh gọi lại.
“Lâm Đồng, có cần tôi giúp cậu đăng ký không? Đây là cơ hội hiếm có để những kẻ lười biếng như các cậu có thể lật ngược ván cờ đấy.” Cô ta mỉa mai nhạo.
Mấy người khác cũng mồm năm miệng mười phụ họa theo.
“Pheromone của cô ta vốn không ra gì, đây không phải là làm nhục điện hạ sao?”
“Lỡ điện hạ nổi giận trừng phạt thì sao? Cô đừng có hại người ta.”
“Haha, nếu cô ta mà được chọn, tôi sẽ khỏa thân chạy vòng quanh tòa nhà Đế quốc một trăm vòng.”
Tôi lẳng lặng lắng nghe, bình tĩnh mỉm cười.
Một chút cũng không tức giận, thật đấy, thậm chí còn có thể mở miệng chúc phúc bọn họ một câu.
“Vậy thì chúc mọi người cầu được ước thấy.”
Tôi lịch sự chào hỏi, sau đó quay người rời đi.
Tối hôm qua khi vô tình nhìn thấy màn hình.
Tôi hoảng hốt phát hiện Thái tử điện hạ với mái tóc màu bạc bay phất phới cùng đôi mắt xanh băng giá.
Dáng vẻ bên ngoài giống hệt vị s.át thần mà tôi quen thuộc.