XUYÊN THÀNH CHÓ CỦA ĐẠI PHẢN DIỆN - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:52:38
Minh Dạ gật đầu tán đồng.
Sau đó rút bản mệnh kiếm , hăm hở sẵn sàng nghênh chiến:
"Vậy thì để đấu với Lâm Tiếu một trận!"
Ta lườm đầy khinh bỉ:
"Ý là… đốt nhà . Ta ghét giàu, thấy cái sơn trang to thế là ngứa mắt."
Tốt nhất là đốt c.h.ế.t luôn Lâm Tiếu, nam chính c.h.ế.t thì đỡ lo nữa.
Cuối cùng, Minh Dạ ánh mắt cổ vũ của , đốt lửa.
lúc trời nổi gió.
Lửa gặp gió, cháy lan khắp sơn trang.
Đến khi Lâm Tiếu và các chưởng môn phát hiện thì lửa bốc tận trời, còn và Minh Dạ thì tranh thủ hỗn loạn mà chuồn mất.
Nghe đồn hôm đó lửa cháy dữ quá, Lâm Tiếu cùng đám chưởng môn chật vật nhếch nhác chạy khỏi sơn trang.
Người thì nhưng ngoài một cái mạng thì chẳng mang nổi đồng nào.
Tất nhiên, mang cũng chẳng còn gì để lấy.
Minh Dạ tay tàn độc lắm, chuyện thì đạo nghĩa mà cướp bóc thì chẳng nương tay chút nào.
Không gọi là phản diện.
Đốt cái sơn trang mà cũng dùng đến Hồng Liên Nghiệp Hỏa cơ mà.
Từ hôm đó trở , một nữa bước cuộc sống huấn luyện gian khổ.
Đừng hỏi, hỏi tức là hối hận.
Ta từng nghi ngờ bản lúc đầu ngu dại nuốt viên đan dược đó.
Giờ thì , biến dị luôn. Minh Dạ cho rằng cặp cánh của thể mọc uổng phí, học cách sử dụng thành thạo.
Ta thì thấy rõ ràng huấn luyện thành thú cưỡi của .
Hắn cố gắng dạy bay bằng mớ lý thuyết cộng thêm tranh vẽ.
Còn thì cố gắng từ bỏ ý định biến thành thú cưỡi.
Ngay từ buổi huấn luyện đầu tiên, bắt đầu quậy phá, sống c.h.ế.t chịu phối hợp.
Hễ tập là sát đất, trườn tới lui trong bóng tối, vặn vẹo điên cuồng, lăn lộn, gào thét, dựng lên, lăn, bò, co giật.
Bốn chân mỗi chân một hướng, miệng thì phát những tiếng chó rõ ý nghĩa, vung đầu, vẫy đuôi, giật lia lịa.
Minh Dạ ngây bộ quá trình lên cơn điên.
Cuối cùng, ngay khi định lao đầu tự sát chung, cũng đành thỏa hiệp:
"Được , học thì học nữa."
Ta lập tức khựng , chằm chằm:
"Thật chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-cho-cua-dai-phan-dien/4.html.]
Minh Dạ day trán, vẻ mặt đầy mệt mỏi:
"Thật, ép ngươi nữa."
Được câu trả lời rõ ràng, vui sướng lăn lộn đất, tiếp tục trườn bò trong bóng tối, uốn éo phát tiết.
O Mai d.a.o Muoi
Phát tiết xong thì… Minh Dạ chạy mất dạng.
Lần là mất hút nửa tháng, để lời nhắn nào.
Với sức mạnh của là top 1 giới tu chân hiện tại, chỉ cần đối đầu nam chính thì chẳng ai gì .
Ta chẳng lo gì cho .
Ngày ngày ăn chơi nhảy múa trong Ma Cung, ở võ trường ngắm trai cơ bắp luyện công, sống tự do thoải mái.
Trong nửa tháng vắng mặt, mà… học bay thật.
Phát triển kỹ năng mới, còn thu phục bộ chó trong bán kính mười dặm quanh Ma Cung.
Khi đang kế hoạch mở rộng địa bàn cả trăm dặm, Minh Dạ trở về .
Là một đêm trăng tối gió lớn, đúng chất đêm hành thích.
Hắn mặc đồ đen bó sát, che mặt kín mít, xuất hiện ngay bên giường .
Ta suýt nữa hồn lìa khỏi xác.
bản năng vẫn còn, lập tức sủa:
"Gâu! Gâu u… Gâu gâu gâu! Gâu gâu!"
Dịch: "Đậu má thích khách! Có kẻ g.i.ế.c chó! Người mau tới cứu!"
Tiếng chó sủa của khiến cả Ma Cung chấn động.
Thị vệ phản ứng nhanh nhất xông cửa thì đúng lúc đang Minh Dạ đè giường.
Hắn dùng một tay giữ , tay kéo mặt nạ xuống:
"Sủa cái gì, là đây!"
Khoảng cách gần như thế, nếu mà chậm thêm chút nữa, chắc chắn cắn đứt cổ .
Ta với ánh mắt bàng hoàng hồn.
Minh Dạ đầu lạnh lùng quát thị vệ: "Cút ngoài."
Mấy tên thị vệ lập tức đầu lui bước, tên cuối cùng còn tiện tay đóng luôn cửa .
Trong phòng giờ chỉ còn và .
Hắn buông tay, theo thói quen xoa đầu .
Mọi tưởng sẽ ngoan ngoãn để vuốt đầu chứ gì?
Nhầm to, nhầm nặng!
Làm chó cũng tự trọng.
Ta dùng bốn chân đạp mạnh một phát, đá đang cạnh giường, văng thẳng xuống đất.