Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Xuyên Thành Con Gái Cưng Của Đại Gia - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:41:00

Trần Tú Quyên hớt ha hớt hải chạy về nhà, đến cửa thì đụng Phùng Mai Hoa đang định vườn hái rau.

“Ối…” Phùng Mai Hoa ngã ngửa đất, đầu đập bậc cửa, đau đến hoa mắt chóng mặt.

Kết quả đợi mãi thấy ai đỡ dậy, bà chỉ còn cách ôm đầu nhổ bọt, tức giận bò dậy: “Trần Tú Quyên, mày cái đồ chổi…”

Ngày thường ông bà nội mắng , Trần Tú Quyên sợ hãi, nhưng hôm nay nào còn tâm trí mà sợ, cô cứ như quỷ đuổi theo lưng.

chạy như bay sân, rẽ căn phòng phía nam, khi Phùng Mai Hoa đuổi kịp đóng sầm cửa .

Phùng Mai Hoa cánh cửa gỗ bật , ngã dúi dụi xuống đất, miệng ngừng kêu “ối giời ơi”.

Vương Đại Hoa thấy tiếng chồng, cố gượng bò dậy khỏi giường, hôm đó khi ngã xuống nước, bà cứ mặc nguyên bộ đồ ướt sũng, đánh cho một trận thừa sống thiếu chết, hôm qua lên cơn sốt cao, hôm nay liệt giường cả ngày, cuối cùng cũng đỡ hơn một chút thì thấy tiếng chồng ở ngoài cửa.

Nghĩ đến chuyện lừa lấy thư từ tay đưa thư, sợ phát hiện, bà đành gắng gượng bò dậy.

Vừa khỏi phòng ngủ thì con gái lao đến, hai con cùng ngã lăn đất, Vương Đại Hoa còn kịp mắng thì con gái run rẩy : “Mẹ ơi, Thẩm Ngưng Sơ tìm nhà , tiêu đời chúng .”

Vương Đại Hoa đang lơ mơ con gái thế thì giật tỉnh cả ngủ, vội hỏi: “Mày tận mắt thấy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-con-gai-cung-cua-dai-gia/chuong-27.html.]

Trần Tú Quyên gật đầu lắc đầu, Vương Đại Hoa thấy thế bèn sốt ruột hỏi: “Mày lắc đầu gật đầu là thế nào?”

“Con thấy một đàn ông trẻ mặc quân phục đưa Thẩm Ngưng Sơ về làng.”

Vương Đại Hoa , trái tim đang treo lơ lửng cũng hạ xuống, bà tức giận giáng một cái bạt tai lên đầu con gái: “Con nhỏ c.h.ế.t tiệt , dọa c.h.ế.t , mặc quân phục chính là nhà nó ?” Nếu thật sự là nhà nó thì thể chỉ phái mỗi một đến?

Trần Tú Quyên đánh cho sững sờ, ngơ ngác : “Vậy ai đưa Thẩm Ngưng Sơ về?”

Vương Đại Hoa trừng mắt con gái, bà , nhưng nghĩ đến việc quân đội sắp gửi tiền trợ cấp cho Thẩm Bách Bình, bèn : “Chắc là đến đưa tiền trợ cấp.”

“Không .” Trần Tú Quyên vội vàng phản bác: “Người đưa tiền trợ cấp con gặp , .”

“Đó là thủ trưởng lớn, thể năm nào cũng rảnh rỗi ?” Vương Đại Hoa liếc đứa con gái đang nhặng xị lên, tò mò hỏi: “Tú Quyên, hôm nay con thế?” Vương Đại Hoa phát hiện hôm nay con gái cứ như mất hồn, đúng là chẳng , hôm đó nếu con nhỏ c.h.ế.t tiệt bắt gặp, bà cũng chẳng chuyện đó, nó kìa, chẳng trò trống gì.

“Mẹ, chúng nhiều năm như luôn bắt nạt cô út với Thẩm Ngưng Sơ, nếu cô tìm cha ruột, khi nào họ sẽ bắt hết chúng ?”, Trần Tú Quyên dù cũng trải sự đời, mấy năm nay xúi giục cũng ít bắt nạt cô út nhu nhược với Thẩm Ngưng Sơ, từ ngày cô út em ruột của , còn cha ruột của cô là nhân vật lớn ở thành phố, còn lợi hại hơn cả chồng đoản mệnh .

Nghĩ đến những bộ phim từng xem, những tên địa chủ ác bá ức h.i.ế.p nghèo khổ đều kết cục thê thảm, Trần Tú Quyên bất giác liên tưởng đến bản , hai ngày nay cô ăn ngon ngủ yên.

Vương Đại Hoa liếc đứa con gái vô dụng, “Thôi , bắt cũng bắt ông bà già nhà mày, năm đó là do họ tráo con cơ mà.”

Trần Tú Quyên thì trợn tròn mắt kinh ngạc: “Mẹ, ông bà tráo con nhà á? Không là ôm nhầm ?” Nghe càng sợ hãi, nếu chuyện phát hiện thì còn đường sống ? Chắc chắn cô sẽ liên lụy.

Loading...