Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH TRUYỆN NGƯỢC, TA VÀ NAM CHÍNH HOÁN ĐỔI THỂ XÁC - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-09 07:22:45

8.

Nửa tháng , đến lễ mừng thọ bốn mươi của Liễu Thái phi.

Mấy năm nay, bà vẫn luôn ở chùa tu hành, sinh thần cũng chỉ lặng lẽ qua trong tiếng mõ kinh kệ. Đây là đầu tiên hơn mười năm, bà ở trong chùa mà mở tiệc mừng tuổi.

Chỉ là rời khỏi chùa quá lâu, Thái hậu mấy phen truyền lời thúc giục bà về Hoàng Giác Tự.

Vì thế, Thái phi quyết định khi về chốn thanh tu, nhân diệp sinh thần mở tiệc lớn một phen, coi như tận hưởng trận cuồng hoan cuối cùng.

Ai truyện nữ tần nhiều ắt đều rõ, trong các yến tiệc cổ đại, thứ kịch bản thường xuyên xuất hiện chính là màn “hạ thủ với nữ nhân khiến nàng mất danh tiết.”

Và giờ đây, đang đích trải nghiệm đoạn kịch bản đó.

Trước tiên, một nha dâng “vô tình” hất cả chén lên . Nàng lập tức quỳ xuống xin tha, nước mắt rưng rưng như thể là kẻ bạo ngược.

Lúc , biểu Liễu Vi Như mặt, bộ tịch trách mắng nha mấy câu sang :

“Hoàng tẩu, mau y phục, đừng để nhiễm lạnh.”

Nàng tính toán điều gì, còn rõ hơn cả chính nàng, như con giun trong bụng nàng .

Ta chẳng những phản kháng, mà còn phối hợp bước theo kịch bản nàng vẽ .

Vào trong phòng, lập tức xách cái lư hương còn đang nghi ngút khói, thẳng tay ném cửa sổ, lư hương rơi tõm xuống ao sen ngoài sân, “tình hương” giải quyết gọn ghẽ.

Sau đó liền đợi kẻ “hắc y lang” xuất hiện.

Chẳng bao lâu , ngoài cửa truyền đến một tiếng rên nặng nề. Là nha cận giữ cửa cho đánh ngất, kế tiếp kẻ thừa cơ lẻn phòng.

Ta ôm bình hoa chờ cửa, đợi bước một bước… “choang!” một tiếng, bình hoa đập thẳng đầu, lập tức ngã lăn bất tỉnh.

Xác định c h ế t, chỉ tạm mê man, liền thu dọn hết mảnh sứ vỡ đất, cởi áo ngoài của , bôi một ít son môi lên mặt .

Về phần , cũng xé áo choàng, tô vẽ vẻ ngoài rối loạn, giả bộ như trải qua cảnh mây mưa phóng túng.

Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!

Chuẩn đấy, an vị trong phòng, đợi đội bắt gian đến gõ cửa.

Ngươi hỏi bỏ trốn ?

Bởi vì theo nguyên tác, khi nữ chính vu oan tư thông, ai tin lời nàng biện bạch, còn hứng chịu một đợt hành hạ lên đến cao trào.

Ta thì chẳng thú vui gì to tát… chỉ là thích... ngược thôi mà…

9.

Một lúc lâu , thấy yến tiệc, biểu Liễu Vi Như liền dẫn theo một đám phu nhân và thiên kim đến tìm .

Nàng đẩy cửa bước , thấy tình cảnh trong phòng liền thét lên: “Vương phi tẩu tẩu! Biểu ca đối với tệ, cớ phản bội biểu ca, cùng mã phu trong phủ vụng trộm!”

Nói xong, nàng vội sai mấy mụ bà to con lực lưỡng áp giải về chỗ Liễu Thái phi xử trí.

Vừa trông thấy Liễu Thái phi, một mụ ma ma liền tung một cước đầu gối lập tức khuỵu xuống.

Ta nghĩ, lúc chắc Mộ Dung Viêm đang nghị sự cùng đám đại thần, bất chợt cũng quỳ rạp vì cái đầu gối đau buốt rõ lý do của .

Còn tên mã phu đánh ngất, giờ một chậu nước lạnh tạt thẳng mặt, run lên một cái tỉnh dậy. Mở mắt , điều đầu tiên thấy chính là gương mặt đen như mực của Thái phi đang chằm chằm .

Hắn đảo mắt một vòng, thấy đang giữ quỳ một bên, xiêm y xộc xệch.

Rõ ràng nhớ bước cửa đập ngất, kịp gì hết. Thế mà tình cảnh lúc , giống hệt một màn bắt gian tại trận.

Hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, lập tức theo đúng lời Liễu tiểu thư dặn:

“Thái phi tha mạng! Là Vương phi dụ dỗ tiểu nhân !

“Tiểu nhân lớn tuổi, cưới thê tử, ngày đêm thui thủi, chỉ mong đứa con nối dõi phụng dưỡng tuổi già.”

“Là Vương phi chủ động đưa tình, tiểu nhân nghĩ cũng chẳng thiệt gì nên thuận nước đẩy thuyền…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-ta-va-nam-chinh-hoan-doi-the-xac/chuong-3.html.]

“Cầu xin Thái phi tha mạng, tiểu nhân dám nữa ạ!”

Liễu Thái phi dẫu ưa … cô con dâu xuất hèn kém , nhưng bà cũng từng lăn lộn nơi cung cấm, thủ đoạn hậu viện thối nát bà lạ gì.

Nếu hôm nay chuyện tư thông cho rùm beng, mất mặt đầu tiên là nhi tử yêu quý của bà , mất luôn thanh danh chính là phủ vương.

Vì thế, lúc chú ý, Thái phi liền trừng Liễu Vi Như một cái sắc như dao.

Sau đó bà sang hỏi , khẩu khí nghiêm trọng: “Việc liên quan tới thanh danh của ngươi. Mọi chuyện hôm nay qua thấy giống như cố ý bày mưu hãm hại.”1

“Nếu ngươi thể lấy bằng chứng, chứng minh và tên mã phu hề quan hệ, ai gia nhất định sẽ chủ cho ngươi.”

Cảm tạ ý , nhưng hứng… rửa oan.

“Thần trăm miệng cũng khó biện minh.”

Các phu nhân và thiên kim bên cạnh , bắt đầu rì rầm bàn tán:

Phu nhân tướng quân: “Khó biện minh gì chứ, rõ rành rành thế , còn chối cãi nỗi gì nữa!”

Phu nhân đại học sĩ kéo con gái , thì thầm: “Ngoan nào, chớ học mấy trò ong bướm như Vương phi, sẽ trầm lồng heo cho xem.”

Phu nhân quận công thì lên tiếng bênh vực: “Hai vị phu nhân xin cẩn ngôn từ. Vụ hôm nay sơ hở trăm bề, cố ý hãm hại Vương phi. Kẻ thủ đoạn ác độc như , rõ ràng rõ nữ tử đời coi trọng thanh danh, hành vi chẳng khác nào ép chỗ c h ế t!”

Dứt lời, ánh mắt bà liền lướt qua Liễu Vi Như, thâm ý rõ ràng.

Thiên kim phủ tướng quân ghé tai tỷ thì thầm: “Nghe Vương gia trong lòng, Hoàng thượng chỉ hôn nên mới cưới Vương phi. Ta đoán, hôm nay chính là Thái phi trừ khử Vương phi, để rước biểu cửa.”

Thiên kim của nhà đại học sĩ lập tức gật đầu tán đồng.

Ngoại trừ vài kẻ đầu óc kém, những còn đều là cao thủ chốn hậu viện. Trò đấu đá để tranh sủng họ thấy còn nhiều hơn ăn cơm, lòng thế nào, họ sơ là rõ.

Chỉ là, một điều họ hiểu… vì oan mà cố gắng giãi bày, chỉ đúng một câu “trăm miệng khó biện minh”?

Không chỉ họ hiểu, ngay cả Thái phi cũng nghĩ nổi.

“Ngươi biện minh lấy một lời, vội hô trăm miệng khó biện minh, thật là ngu xuẩn!” Liễu Thái phi giận đến đập bàn rung rinh, giọng run lên vì tức.

chất vấn: “Ngươi thế khác nào tự nhận tội? Ngươi để mặt mũi con ? Danh tiếng vương phủ còn ?”

“Ai gia hỏi nữa: Ngươi biện bạch ?”

Ta nhe răng , mắt thẳng bà , thản nhiên đáp: “Thần trăm miệng khó biện minh.”

Lúc , thấy tiếng: “Trịnh Linh Lăng, ai cho phép nàng trăm miệng khó biện?!”

Thanh âm của Mộ Dung Viêm vang dội cả một góc sảnh: “Nàng , hành động hôm nay của nàng là đang hại bổn vương? Hay là nàng rõ tất cả, cố ý ?”

“Hừ, may mà bổn vương chuẩn từ , phái ám vệ theo sát nàng cả ngày. Thập Nhất ?”

Một bóng đen “vút” qua, xuất hiện giữa sảnh đường: “Thuộc hạ mặt.”

Mộ Dung Viêm lạnh giọng: “Ngươi theo sát Vương phi suốt cả ngày, cho hôm nay rốt cuộc xảy chuyện gì.”

Thập Nhất chần chừ, lập tức trình bày: “Sau khi Vương phi phòng, lập tức nhấc lư hương tẩm mê hương, ném xuống ao sen ngoài viện.”

“Khi tên mã phu cửa, thuộc hạ còn kịp tay thì thấy Vương phi dùng bình hoa đánh ngất .”

“Tuy rõ vì Vương phi rời , nhưng thể khẳng định, nàng từng xâm phạm.”

“Vết thương đầu mã phu, mảnh sứ giấu trong tủ áo, cùng lư hương trôi trong ao đều thể chứng thực những gì thuộc hạ .”

Quản gia bên cạnh xong liền sai vớt lư hương từ ao sen lên.

Không lâu , mảnh bình hoa vỡ và chiếc lư hương lấm bùn đưa sảnh.

Phủ y cũng tìm thấy trong vết thương đầu mã phu một mảnh sứ nhỏ, trùng khớp với những mảnh vụn của chiếc bình .

Kế độc của nữ phụ… một nữa thất bại thảm hại.

Loading...