Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Xuyên Thành Nữ Chính - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:12:54

Đây là đang tìm lý do để c.h.ặ.t đ.ầ.u nàng chứ?

Nếu nàng thật sự kiệu của Lục Kinh Trần, phỏng chừng lập tức sẽ c.h.ế.t ngay lập tức.

Sau khi cân nhắc, nàng vẫn cảm thấy tiên nên tạm nhân nhượng vì lợi ích cầu , giày thì .

Kéo rèm mở , ánh sáng bên ngoài trở nên sáng sủa hơn nhiều, cũng khiến Đường Nhược Nhược thấy rõ .

Đương nhiên, cũng thấy dáng vẻ của nam nhân lười biếng đối diện kiệu, khí thế thì bằng nửa con mắt.

Lục Kinh Trần!

Màn lụa đỏ, bàn tay nhỏ nhắn như ngọc, vòng cổ cùng màu quấn quanh cổ tay, kết bằng chuỗi hạt. Lúc thiếu nữ kiệu khom lưng, mái tóc dài màu đen nửa búi lên, còn vì động tác cúi mà xõa tung vai.

Một thắt lưng buộc quanh eo của bộ y phục màu đỏ tôn lên một hình , cánh tay ngọc cùng bắp chân thon thả trong động tác như ẩn như hiện bộ y phục màu đỏ.

Hơn nữa trán trắng nõn là mặt hàng mi tâm màu đỏ, tai ngọc mái tóc đen che một nửa bông tai màu máu, xinh gì sánh .

Rõ ràng là bao phủ bởi ngọc lưu ly thủy tinh tựa như thanh cao thoát tục, nhưng tùy ý khoác một bộ màu đỏ rực rỡ nhất thế gian.

Hai loại tuyệt sắc hòa quyện , dường như ngăn cách bởi hàng ngàn khe núi, vẻ đó dường như càng rung động lòng .

Vẻ mặt ngây thơ mặt của thiếu nữ phù hợp với bộ trang phục màu đỏ tùy ý , rõ ràng là vô tội thuần khiết rành thế sự, nhưng thêm vài phần phong thái câu .

Mà tầm mắt của Lục Kinh Trần cũng từ đôi chân ngọc buộc dây đỏ chuyển đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn khuynh thành, một khắc khiến tim đập thình thịch, ngay lập tức nheo mắt .

Khí thế lười biếng ban đầu đột nhiên đổi, ngược mang theo tính xâm lược thể bỏ qua.

Ngươi, cuối cùng cũng đến!

Thiếu nữ nhỏ nhắn trong tầm mắt bước nhẹ nhàng đến gần, tựa như là quen mặt đất , mà đôi mắt cắt nước giấu vẻ hoảng sợ.

Đường Nhược Nhược xuống xe cũng lười quan tâm đến bọn họ gì, thẳng nam nhân mắt: “Đi thôi.”

Nam nhân đối diện phất tay áo, từ từ dậy, một bộ y phục màu đen tung bay trong gió, góc áo dường như ý lạnh lùng ở chủ nhân, cho khó thể tới gần.

Chỉ trong chốc lát, Đường Nhược Nhược thật sự lùi , nhưng còn lùi nữa!

Nàng đó, tùy ý để nam nhân đến gần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-2.html.]

Thế nhưng, sự lạnh lùng đập mặt khiến nàng bắt đầu run rẩy, nàng vất vả để nhớ lời thoại, mà giờ quên sạch sẽ còn một miếng.

Bốn mắt , vẻ mặt c.h.ế.t của nam nhân cho nàng thật sự khó thẳng mắt , càng đừng đến chuyện giao tiếp bình thường.

“Lời của cô vương , ngươi ?”

Trong mắt của nam nhân thêm chút cảm xúc nhưng ai , Đường Nhược Nhược đoán chắc là đang tức giận.

Đường Nhược Nhược còn đang rối rắm nàng trả lời câu hỏi như thế nào thì bên hông đột nhiên căng thẳng, cơ thể bay lên trung.

Lục Kinh Trần thực sự ôm nàng lên, thấy tình huống đó khiến hoảng hốt rớt cằm, mà thẳng tắp dẫn nàng ngoài.

Gió bên tường cung vòng qua nhiều khúc cua thì mới thổi , nhưng trong lòng của Đường Nhược Nhược, đang ở trong vòng tay của Lục Kinh Trần, rõ ràng cảm nhận một tia lạnh lẽo nào, mà cảm thấy lạnh đến thấu xương.

Nàng cẩn thận đo cách giữa và vị đại bạo chúa , dựa theo ước tính thì gần trong một thước, cách của bọn họ phỏng chừng đủ để nàng c.h.ế.t mười .

Vóc dáng của nàng nhỏ, với tư thế như , tầm mắt chỉ thể chiếc cằm gầy gò tinh xảo của nam nhân.

“Lục, Lục Kinh Trần, ngươi nhất lập tức buông bổn Quận chúa xuống, nếu …….. Nếu sẽ cho ngươi nếm thử sự lợi hại của bổn Quận chúa!”

Đây là lời thoại mà mới dùng , nhưng trong thời khắc nguy hiểm thì nàng thể phân biệt trường hợp nào chứ!

Nàng rõ tình tiết phía , đại bạo chúa vẫn luôn phận của nàng, tuy nhiên đó nhớ thương Toa Á Quận chúa chân chính, cho nên vẫn giữ mạng của nàng.

Mà nguyên chủ cũng đồng đội của đến cứu viện.

Bước chân nam nhân đột nhiên dừng , đỉnh đầu truyền đến giọng trầm thấp của , “Sao tiếp?” Không giỏi kêu to !

Lời của kéo theo nhịp đập mạnh mẽ của lồng ngực, Đường Nhược Nhược ôm lòng cảm thấy như thật.

“Có ngon thì ngươi thả xuống, chúng một đấu một, bổn Quận chúa nhất định sẽ đánh ngươi răng rơi đầy đất!”

Đường Nhược Nhược cảm thấy tràn đầy khí thế, nhưng , dáng vẻ gào thét của nàng đang trong lòng của nam nhân càng giống như một con mèo con chọc giận.

“Ừm, thời gian thì thể bàn luận cùng Quận chúa.” Còn “tìm răng”[1], cảm thấy thể đổi chỗ.

[1] Tìm răng: Câu gốc “找牙”, Hán Việt là “Hoa nha”, trong khi “Răng rơi đầy đất” là “满地找牙”, Hán Việt là “Mãn đích hoa nha”. Từ “Hoa nha” nghĩa là tìm răng, nhưng khi ghép thêm từ “Mãn đích” thì thành “Răng rơi đầy đất”. 

Vòng qua hành lang, trong tẩm điện, nam nhân một bộ đồ đen ôm nội thất, bên ngoài quỳ xuống đất.

DTV

Lục Kinh Trần đặt lên giường của , thiếu nữ theo bản năng lui về phía , kéo cổ tay mảnh khảnh của trong ngực.

Đôi môi mỏng áp sát vành tai nhỏ bé, cất giọng trêu chọc, “Không , để cho cô vương nếm thử sự lợi hại của ngươi ?”

Loading...