Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Xuyên Thành Nữ Chính - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:12:59

“Đây là cái gì ?”

“Đây là giải dược, trong phòng nhiễm huân hương, đến lúc đó quận chúa thể cho bệ hạ ngủ , mê hương thể cam đoan cho ngủ trong hai canh giờ mà hề gì.”

Đường Nhược Nhược nhíu nhíu mày, chút miễn cưỡng uống thuốc: “Vậy để … Ngủ ?”

La San ý rõ: “Vậy xem quận chúa.”

Đường Nhược Nhược: “…”

“Thức ăn hợp khẩu vị?”

Đường Nhược Nhược một luồng gió bên tai cho hoảng sợ, lúc mới phát hiện nghĩ quá mê mẩn nên cơm cũng ăn mấy miếng, vội vàng ăn hai ngụm.

“Ta ăn no , ngươi gì thì !”

Như đống lửa, ăn một bữa cơm mà tên biến thái chằm chằm đến sợ hãi, nàng nào dám tiếp tục ăn nữa chứ.

“À!”

Hai tay nàng siết chặt, nàng xoay nam nhân bên cạnh kéo trong ngực, “Ái phi sốt ruột chi , cô vương còn ăn no mà!”

Không ăn no thì ngươi tiếp tục ăn !

Lục Kinh Trần chuyện kỳ lạ, luôn cảm thấy một giây đang , một giây thể vặn đầu . Đường Nhược Nhược dám ở trong lòng nên bắt đầu giãy dụa.

Giãy dụa , Đường Nhược Nhược xù lông: “Ăn cơm của ngươi , ngươi lôi kéo gì?”

“Lục Kinh Trần! Nếu hôm nay ngươi dám đụng , bổn quận chúa sẽ đánh c.h.ế.t ngươi!”

Bất đắc dĩ, lời căn bản tính uy h.i.ế.p gì, giãy dụa trái mà cái hề nới lỏng, ngược ôm nàng càng chặt hơn.

“Đừng lộn xộn!”

Bên tai là tiếng gió nóng ẩm, ngay cả giọng của nam nhân cũng khàn khàn, Đường Nhược Nhược vốn cảm giác gì, nhưng dần dần cũng nhận gì đó .

“Ngươi, ngươi…”, Đường Nhược Nhược thực sự sắp nổ tung, “Bốp” nàng tát một cái!

“Đồ lưu manh thối tha!”

Cái tát đánh mạnh mặt nam nhân, chỉ thấy vết bàn tay nhỏ màu đỏ trắng nõn của , Đường Nhược Nhược chút bối rối.

Sau đó là một tiếng đồ sứ vỡ vụn, cung nữ ngoài cửa quỳ xuống đất, “Bệ hạ bớt giận!”

Đường Nhược Nhược run rẩy sắc mặt của nam nhân càng ngày càng u ám, khô khốc giải thích: “Ta cố ý.”

Trong cung điện mờ mịt, ánh đèn ấm áp lộ một tia ái , thiếu nữ một bộ màu đỏ tóc dài xõa tung vai nhỏ, mềm mại mà xinh , nam tử huyền y ghế thêu gắt gao ôm trong ngực.

Dáng nhỏ nhắn, màu đen đó dường như cường thế hòa nhập thành một thể với màu đỏ .

Vì vấn đề tư thế của , thiếu nữ một đôi tay nhỏ nhắn trắng nỏn đặt bờ vai rộng lớn của nam nhân, thoạt nhu nhược mà bất lực.

Chỉ điều cho dù là ngụy trang kỹ nhất, Lục Kinh Trần cũng liếc mắt một cái liền thấu, nhưng thiếu nữ trong n.g.ự.c chỉ sợ hãi đỏ mắt, liền cho hết sức cảm động.

Nhất thời trong trí nhớ giống như xuất hiện một hình ảnh quen thuộc, đôi mắt đầy nước lấp lánh khẽ run rẩy, giữa mắt là một nốt ruồi tuyệt .

Người mắt trùng với trong ảnh, dù thiếu nốt ruồi lệ, nhưng đôi mắt giống như đúc.

Máu như đang nhảy loạn xạ, Lục Kinh Trần nhếch môi, nghiêng đầu hạ thấp âm thanh, “Toàn bộ cút ngoài cho cô vương!”

Một đám chậm rãi rời , Thanh Phong Điện nhất thời chỉ còn hai ôm , còn Đường Nhược Nhược thì vòng qua đầu của nam nhân, La San bằng ánh mắt cầu cứu.

“Rầm” một tiếng, nam nhân bên cạnh chỉ phất tay áo liền mang theo một trận chưởng phong, ngay cả cửa đại điện cũng đóng .

Đường Nhược Nhược luống cuống!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-6.html.]

Trong Thanh Phong điện khắp nơi đều là ánh đèn màu vàng ấm áp, chiếu lên của Lục Kinh Trần lộ vẻ lạnh lẽo, thế nhưng cũng khiến Đường Nhược Nhược vài phần ấm áp.

Chiếc chuông nhỏ ở mắt cá chân vẫn ngừng vang lên, trong trẻo dễ , cực kỳ du dương.

Chóp mũi truyền đến mùi hương lạnh nhàn nhạt nam nhân, thế nhưng nàng cũng cảm thấy chút dễ ngửi.

Đường Nhược Nhược dường như quen với cái ôm của nam nhân, ngoan ngoãn trong lòng , mặc cho ôm.

Chủ yếu là nàng chọc giận Lục Kinh Trần, hiện tại còn chút sợ hãi. Tuy Lục Kinh Trần và Nam Man quốc ước định , nhưng nếu chọc giận nam nhân thì chuyện vặn cổ ngay tức khắc cũng khả năng nha.

Hiện tại ngẫm , Lục Kinh Trần là một tên đại bạo quân phản diện, ước chừng những chuyện đổi sắc mặt chịu thừa nhận như cơm bữa ở quê nhà, nàng vẫn nên thu một chút , hơn nữa hôm nay nàng còn nhiệm vụ trong .

Lục Kinh Trần ôm một cục nhỏ trong ngực, ôm quả bóng nhỏ trong tay, chỉ cảm thấy nó nhẹ sức nặng, đây nó cuồn cuộn nảy lên, hiện giờ rụt đầu nhỏ như chim cút lời nào.

Hắn vô thức nhếch khóe môi, tâm tình hiểu sung sướng, mà chuông nhỏ bàn chân ngọc của thiếu nữ trong trẻo dễ , khiến càng càng thêm vui.

Nhẹ nhàng đặt trong n.g.ự.c lên giường, mới chớp mắt, thiếu nữ trong n.g.ự.c liền lăn góc giường, hai tròng mắt ngậm nước lông mi thật dài che khuất, môi đỏ mím chặt.

“Sao thế, ái phi chỉ chút can đảm ? Cô vương còn cho rằng quận chúa Nam Man quốc các ngươi gì đó khác chứ!”

Giọng khẽ của nam nhân mang theo sự châm biếm, đầy khí chất độc miệng, Đường Nhược Nhược thèm để ý tới khi mặt .

Cũng may nếu thể giằng co như , chừng nàng còn thể đợi đến khi tên nam nhân chó c.h.ế.t trực tiếp ngất xỉu, chỉ là lượng thuốc mê của La San đủ .

“A!”

Đường Nhược Nhược đang nghĩ thì một cú chạm mát lạnh kéo mắt cá chân qua, khi mở mắt , nàng tên biến thái Lục Kinh Trần đè .

Bàn tay nhỏ bé đặt lên lồng n.g.ự.c nam nhân, ý đồ kéo dài cách một chút, “Lục, Lục Kinh Trần, ngươi xuống cho bổn quận chúa!”

“Đây chính là giường của cô vương, ngay cả ngươi cũng là của , tại ngoài?”

Giọng của nam nhân ảm đạm, tiếp xúc với làn da của nàng lộ vẻ lạnh lẽo bất thường. Khi Đường Nhược Nhược thẳng thì thấy màu đỏ tươi dần dần lan trong đáy mắt của Lục Kinh Trần.

“Ngươi, ngươi…”

DTV

Bộ dáng của , thật sự giống như một tên quỷ từ trong luyện ngục bò .

Lục Kinh Trần chằm chằm đôi mắt , chỉ cảm thấy tìm cảm giác lâu quen thuộc, nhưng dần dần phát hiện ánh nước tụ trong đáy mắt, thần trí mới trở nên thanh tỉnh.

Mới chút xíu dọa , chỉ chút can đảm mà cũng dám đến đây thám tử cho địch?

“Hay là , đây chỉ là ngụy trang của ngươi?”

“Rầm”, nam nhân xong đột nhiên buông lỏng sức lực, cả ngã của Đường Nhược Nhược, mất ý thức.

Đường Nhược Nhược đáng thương căn bản rảnh để quan tâm gì, suy nghĩ duy nhất chính là, sắp tên cẩu nam đè chết!

Cuối cùng mất sức chín trâu hai hổ[1] của nàng mới đẩy cái núi Thái Sơn hình của Lục Kinh Trần. Đường Nhược Nhược sấp bên giường thở hổn hển, cảm thấy đây là công việc của con .

[1] Chín trâu hai hổ: chỉ sức mạnh.

Tuy nhiên, cần lo lắng nàng tay như thế nào, tên cẩu nam nhân ngủ say, còn giảm bớt việc cho nàng.

Trong lòng ân cần thăm hỏi tên cẩu nam nhân Lục Kinh Trần ngàn tám trăm , lúc mới nghỉ ngơi nên mới bắt đầu tinh tế đánh giá .

Bỏ qua phận đại phản diện , tới tính cách nóng nảy, biến thái mà thần kinh như , chỉ riêng gương mặt của Lục Kinh Trần thực sự vốn liếng khiến nữ nhân mê mẩn.

Lục Kinh Trần nhắm mắt ngủ yên nên còn đôi mắt âm trầm , làn da cũng trắng nõn, mũi cũng , miệng cũng…

Đường Nhược Nhược hung hăng tặng cho một cái não: Nàng đang nghĩ gì ? Bây giờ là nhân cơ hội để nhanh chóng ngoài ?

Trước khi , Đường Nhược Nhược Lục Kinh Trần giường một lúc, chút nghi ngờ.

Không mê dược thể kéo dài trong bao lâu, ngươi nàng cầm d.a.o đ.â.m một cái là thể nhảy dựng lên đánh c.h.ế.t nàng ?

Quên , nàng đừng suy nghĩ lung tung nữa.

Đường Nhược Nhược đang định ngoài, nhưng tới cửa thì lặng lẽ lui về, kéo chăn mỏng bên cạnh đắp lên nam nhân, giẫm lên tiếng chuông “leng keng leng keng” khỏi cửa điện.

Đại môn Thanh Phong điện từ từ khép , một gian phòng yên tĩnh, gió đêm thổi lên tấm lụa mỏng giường, mà nam nhân giường từ khi nào mở đôi mắt đen nhánh , đáy mắt tối tăm một mảnh.

Loading...