Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

XUYÊN THÀNH THÁI HẬU, TA VẪN PHẢI CHĂM CHÁU - 10

Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:41:40

16

 

Diệp Kính Trúc hôn mê, sốt cao mãi tỉnh.

 

Ngự y liên tục, mặt ai nấy đều ủ rũ lo lắng.

 

Hoàng hậu bên giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Kính Trúc, đôi mắt đỏ hoe vì thức trắng.

 

Hoàng đế sốt ruột qua trong điện, cuối cùng cũng đợi Diệp Kính Từ trở về khi y phục.

 

Vừa thấy nó, liền túm lấy cổ áo: 

 

“Rốt cuộc xảy chuyện gì?”

 

Nhị hoàng tử rơi xuống nước.

 

cả hai đứa đều rơi.

 

Tóc Diệp Kính Từ vẫn còn ướt, gương mặt trắng bệch vì lạnh.

 

Ta gạt tay hoàng đế , kéo nó gần, lúc mới phát hiện tay nó lạnh toát, cả run run.

 

Ta trừng mắt với hoàng đế: 

 

“Lại cái tật ! Không đàng hoàng ?”

 

Rồi kéo Diệp Kính Từ xuống: 

 

“Chuyện gì xảy ? Không câu cá , nhảy xuống hồ?”

 

“Người ?” 

 

Hoàng hậu phắt chằm chằm:

 

“Người nó định dẫn A Trúc câu cá ? Sao ngăn ?”

 

Ta ngớ : “Trẻ con nô đùa, gì mà ngăn?”

 

“Đây mà là nô đùa !” 

 

Hoàng hậu kích động, chỉ Diệp Kính Từ:

 

“Người , nếu do nó xúi dại, A Trúc nghĩ trò câu cá băng? Người cứ thần và bệ hạ thiên vị A Trúc, nhưng bao năm nay, chẳng lẽ thiên vị A Từ lấy một chút ?”

 

Ta hít sâu một , định mở miệng thì Diệp Kính Từ khẽ kéo ống tay áo , giống hệt như , lặng lẽ bước quỳ xuống:

 

“Là của nhi thần…”

 

Chưa xong hoàng đế ngắt lời:

 

“Giờ nhận thì ích gì? Nếu ngươi tỉnh , ngươi định ?”

 

Diệp Kính Từ ngẩng đầu về phía Diệp Kính Trúc đang hôn mê giường.

 

Hắn im lặng hồi lâu, chậm rãi từng chữ:

 

“A Trúc sẽ tỉnh .”

 

“Nếu tỉnh… nhi thần sẽ chôn theo .”

 

Hoàng hậu nghiến răng, mặt :

 

“…Ngươi im .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-thai-hau-ta-van-phai-cham-chau/10.html.]

 

Ta chẳng buồn tranh cãi với bọn họ nữa, chỉ hỏi Diệp Kính Từ: 

O mai d.a.o Muoi

“Sao rơi xuống nước?”

 

Hắn mặt trắng bệch: 

 

“Cá chìm, mép hồ trơn, giẫm tuyết, vững…”

 

Hoàng đế lạnh giọng: 

 

“Ai cầm cần câu?”

 

Diệp Kính Từ ngập ngừng một chút: 

 

“…Là A Trúc.”

 

Quả nhiên, hoàng đế lập tức nổi trận lôi đình.

 

“Nó còn cao bằng cần câu, ngươi để nó cầm cần gì?”

 

Hắn tức đến nỗi tung một cước, định đá cái lò than bên cạnh về phía Diệp Kính Từ.

 

May mà nhanh tay kéo nó phía .

 

Hoàng đế đá lệch nửa cú, vội vàng thu lực, cái lò than hất nghiêng, may mà lăn xa, “leng keng loảng xoảng” lăn nửa vòng dừng , tro bụi bay tung tóe khắp hoàng đế.

 

Vì thu chân quá gấp nên mất thăng bằng, bệt xuống chiếc ghế phía .

 

vẫn quên gào lên đau lòng với :

 

“Mẫu hậu, tới nước , còn bênh nó? A Trúc bơi, nó cứ dẫn bờ nước, trẫm thấy nó chẳng ý gì!”

 

Ta kéo tay Diệp Kính Từ, đưa nó đến mặt.

 

“Mười năm đó.”

 

Ta lắc đầu thở dài, thậm chí nên biểu lộ cảm xúc gì:

 

“Hai phụ mẫu, mà vẫn cứ mù cả mắt lẫn tim.”

 

Vừa , xắn tay áo của Diệp Kính Từ lên.

 

Từng lớp băng gạc quấn chặt từ cổ tay đến tận bắp tay, một vệt m.á.u dài thấm ngoài.

 

17

 

“A Trúc rơi nước hôn mê, các lo, lẽ nào , hoàng tổ mẫu của nó lo?”

 

Ta nâng cánh tay Diệp Kính Từ lên cho họ :

 

hai chỉ một lòng quan tâm A Trúc, phái ai qua điện bên xem A Từ ? Nó chẳng cũng rơi xuống nước cùng lúc ?”

 

Ta phất tay gọi thị vệ xuống nước vớt hai đứa khi đến.

 

“Nó thương thế nào?”

 

Thị vệ cúi đầu đáp:

 

“Hạ thần xuống nước thì thấy hai vị điện hạ đều trôi xa bờ, nhị điện hạ lúc đó ngạt nước ngất xỉu, nước sâu, đại điện hạ một lòng kéo nhị điện hạ bơi về phía bờ, để ý nước đá. Đến khi hạ thần hô lên thì quá muộn…”

 

“Nước quá lạnh, sợ là điện hạ cứng đờ tay chân, kịp đẩy nhị điện hạ , chỉ đành dùng tay chịu cú va chạm đó.”

 

Loading...