Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

XUYÊN THÀNH THÁI HẬU, TA VẪN PHẢI CHĂM CHÁU - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:41:36

Đến ngự thư phòng, hoàng đế chỉ chăm chăm dạy đứa nhỏ sách luyện chữ, để mặc A Từ ôm sách bên cạnh suốt nửa chén cũng chẳng buồn ngó tới.

 

Mãi đến khi A Trúc mấy chữ to, vui vẻ gọi:

 

“Ca ca! Mau xem !”

 

A Từ mới cơ hội bước đến gần bàn, phụ hoàng nắm tay dạy chữ.

 

“Trúc.”

 

Tên gọi.

 

Nó khen: “A Trúc lắm.”

 

Hoàng đế đáp:

 

“Trẫm A Trúc thông minh lanh lợi, đương nhiên là . Đợi A Trúc học xong tên , phụ hoàng sẽ tự tay khắc cho con một con dấu, chịu ?”

 

A Trúc trong lòng phụ hoàng tít mắt, liên tục gật đầu.

 

A Từ im lặng một lúc, cuối cùng vẫn dâng tập chữ lên:

 

“Phụ hoàng, xem chữ của nhi thần ?”

 

Hoàng đế đang hứng, liền bảo nó trải giấy , tiện tay xem qua vài lượt.

 

Chữ của A Từ rõ lắm, nó học hành chăm chỉ, từng lơ là.

 

Cho nên hiếm khi thấy, hoàng đế cũng trầm ngâm khen một câu:

 

“Cũng , chút khí cốt.”

 

A Từ gần như bao giờ phụ khích lệ như thế.

 

Cho nên nó lấy hết dũng khí, nhắc đến chuyện sinh thần của .

 

“Phụ hoàng, sinh thần của nhi thần sắp tới , thể xin chữ tên của nhi thần ? Nhi thần khắc một con dấu riêng.”

 

Nó thậm chí đòi hoàng đế tự tay khắc như A Trúc, chỉ xin chữ “Từ”, giống như phụ nó dạy chữ “Trúc”.

 

sắc mặt hoàng đế liền đổi, lập tức mắng nó vô lễ, chừng mực, chỉ vì chuyện nhỏ như con dấu mà cũng tranh giành với .

 

“Trẫm thấy ngươi đúng là cái thứ Dung Trân đó dạy cho đến phân cao thấp từng li từng tí, hề nhường nhịn khiêm cung!”

 

Cuối cùng, A Từ ôm chặt tập chữ của , lặng lẽ rời khỏi ngự thư phòng.

 

12

 

Ta “bộp” một cái quăng xấp giấy xuống bàn, nhét bút tay hoàng đế.

 

“Viết.”

 

Hắn cầm bút ngơ ngác:

 

“…Viết cái gì?”

 

“‘Kính Từ’, ‘Kính Trúc’.”

 

Ta bảo:

 

“Chỉ hai cái tên , !”

 

Hoàng đế mặt ngu ngơ bắt đầu cầm bút .

 

Viết xong bốn chữ, kéo luôn A Từ , chỉ chữ hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-thai-hau-ta-van-phai-cham-chau/7.html.]

 

“Đẹp ?”

 

Thằng bé đơ , hồi lâu chẳng lên tiếng.

 

“Thế là .”

O mai d.a.o muoi

Ta giật phắt tờ giấy, vo tròn vứt sang bên,

 

“Viết !”

 

Lại xong nữa, hỏi tiếp:

 

“Đẹp ?”

 

Lần A Từ hồn:

 

“Đẹp… lắm ạ.”

 

Ta lắc đầu:

 

“Còn do dự là vẫn .”

 

Lại giật , vo tròn.

 

“Viết tiếp!”

 

Lần thứ ba xong, mở miệng, A Từ vội vàng khen:

 

“Phụ hoàng lắm!”

 

Hoàng đế liếc nó đầy ẩn ý, định đặt bút xuống.

 

Ta nhàn nhạt :

 

“Thế ? Ta thấy cũng thường thôi.”

 

“Mẫu hậu…”

 

Hoàng đế vẻ bất lực, định gì đó, chặn :

 

“Không thích dạy chữ , chữ của chính càng cho ? Nhìn gì, tiếp .”

 

Cứ thế mười mấy , nửa chén trôi qua, bàn chất đầy giấy nhàu.

 

Mặt hoàng đế cũng nhăn như giấy.

 

Viết xong nữa, A Từ khen gì cả, len lén kéo tay áo :

 

“Hoàng tổ mẫu…”

 

Ta vỗ đầu nó:

 

“Thật sự thấy ?”

 

Nó gật đầu như gà mổ thóc:

 

“Đẹp thật! Thật lòng đó!”

 

“Được .”

 

Ta gật đầu, sang hoàng đế:

 

“Vậy dùng mẫu chữ khắc dấu. Ngươi đích khắc cho A Trúc, thì A Từ cũng nên một cái. Ngươi hoàng đế bao năm, đến con ruột còn đối xử công bằng, thì lấy gì mà công chính trị thiên hạ?”

 

Loading...