Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 253: Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-06-04 07:51:27

Phượng Khê nói: “Chắc chắn trong tầng thứ nhất có trận pháp, chỉ khi phá trận mới tìm được cầu thang lên tầng thứ hai. Ta không am hiểu lĩnh vực trận pháp này lắm, ai tinh thông thì nghiên cứu đi nhé, ta nghỉ ngơi một lát đã.”

Bên phía Nhân tộc, Liễu Thiếu Bạch và Mạc Tu Viễn đều nghiên cứu về trận pháp, chẳng qua họ chưa từng tiếp xúc với trận pháp của Yểm tộc, nên bèn thảo luận với các học sinh Yểm tộc.

Phượng Khê vừa gặm linh quả, vừa trò chuyện với các học sinh xung quanh: “Cảnh tượng này hài hòa biết bao! Nhân tộc bọn ta có ấn tượng cực kỳ tốt với Yểm tộc các ngươi, chẳng hạn như Nhị sư huynh của ta thường xuyên khen người Yểm tộc không những thông minh mà còn thanh tú, có phải không Nhị sư huynh?”

Bùi Chu: “… Đúng vậy, tuy trước đó ta chưa từng tiếp xúc với người Yểm tộc, nhưng cũng được nghe kể khá nhiều, nên có ấn tượng rất tốt về Yểm tộc. Không phải nói quá đâu, nhưng có đôi khi, ta cảm thấy rất tiếc khi bản thân không phải người Yểm tộc.”

Phượng Khê: “…”

Chúc mừng huynh, ước mơ của huynh đã trở thành sự thật rồi!

Phượng Khê tiếp tục lải nhải: “Qua mấy ngày tiếp xúc, ta phát hiện các ngươi cũng chẳng có thành kiến gì với Nhân tộc bọn ta cả, theo lý thì hai tộc ta nên chung sống hòa thuận mới phải. Không nói cái khác, các ngươi cũng thấy rồi đấy, tổ tiên của Yểm tộc đối xử với ta quá tốt, tặng cho ta rất nhiều bảo bối.”

“Muốn trách thì phải trách đám Ma tộc kia, chúng ở giữa chọc ngoáy khiến hai tộc ta tranh đấu, còn chúng ngồi đó làm ngư ông đắc lợi. Đúng là vô liêm sỉ. Đây cũng là nguyên nhân Bắc Vực chúng ta mãi không đuổi kịp Nam Vực, dành toàn bộ thời gian và sức lực cho việc ngươi giành ta đoạt rồi, làm gì còn thời gian mà tu luyện nữa.”

“Chờ cuộc khảo hạch lần này kết thúc, ta nhất định phải góp ý với Yểm hoàng bệ hạ, tránh cho hai tộc ta đánh nhau túi bụi, Ma tộc ở trong tối lén vui vẻ!”

“Đúng rồi, các ngươi vẫn chưa biết đâu nhỉ? Khoảng thời gian trước, Ma tộc chạy tới Nhân tộc bọn ta, tặng cho bọn ta cơ man là bảo vật, trong ý ngoài lời đều muốn kết minh với Nhân tộc để đối phó Yểm tộc các ngươi.”

“Hừ! Bọn ta còn lâu mới tin mấy lời giả dối của chúng, với cái đức tính lật lọng đấy, ai dám kết minh với chúng cơ chứ! Chưa biết chừng giây trước còn tay bắt mặt mừng, giây sau đã bị bán rồi…”

Bên ngoài đá truyền ảnh, vẻ mặt Độc Cô viện trưởng hiện lên vẻ kinh ngạc: “Ma tộc muốn kết minh với Nhân tộc các ngươi ư?”

Bốn người Hải trưởng lão: “…”

Ngay cả trong mơ họ cũng không dám mơ tới chuyện vô lý bậc này!

Lo chuyện này trở nên ầm ĩ, Hải trưởng lão liên tục lắc đầu: “Không, không. Ngươi đừng nghe Phượng Khê nói linh tinh, không có chuyện đó đâu.”

Ba người Cố trưởng lão cũng vội giải thích rằng không có chuyện đó.

Kết quả, họ càng giải thích, Độc Cô viện trưởng càng tin rằng lời Phượng Khê là sự thật.

Khó trách Ma tộc lại vô duyên vô cớ chạy tới Nhân tộc, nghe nói còn tặng cờ Càn Khôn gì đó cho Nhân tộc. Các cụ đã dạy rồi, không có lợi thì không dậy sớm, chắc chắn Ma tộc có mưu đồ gì đó!

Chẳng lẽ thật sự muốn kết minh với Nhân tộc?

Không phải chứ, trước nay Ma tộc và Nhân tộc vẫn luôn như nước với lửa, sao có thể kết minh được?

 

 

Nhưng, nếu Ma tộc nhòm ngó địa bàn của Yểm tộc thì sao?

Không được, phải mau chóng báo cáo chuyện này cho bệ hạ thôi, tránh cho sập bẫy của Ma tộc.

Thấy dáng vẻ bồn chồn không yên của Độc Cô viện trưởng, tâm trạng bốn người Hải trưởng lão cực kỳ phức tạp.

Họ nói thật mà ông ta không tin.

Phượng Khê nói huyên tha huyên thuyên, ông ta lại tin chẳng chút nghi ngờ!

Chỉ có thể nói, giữa ba tộc vẫn luôn nghi ngờ lẫn nhau, chẳng ai tin ai, nên mới bị Phượng Khê lợi dụng sơ hở.

Khi Phượng Khê đang lải nhải, Huyết Ma Lệnh trong nhẫn trữ vật đột nhiên rung lên.

Phượng Khê: “…”

Suýt thì quên!

Nàng còn kiêm chức gian tế của Ma tộc nữa mà!

Ôi!

Nàng khổ quá đi mất thôi, mới tí tuổi đầu đã phải gánh vác trọng trách phát triển ba tộc.

Con người ấy mà, không nên quá ưu tú.

Nếu không sẽ mệt lắm!

Tuy rất muốn biết Huyết Thiên Tuyệt tìm mình để làm gì, nhưng bây giờ Phượng Khê không thể lấy Huyết Ma Lệnh ra được, nên chỉ đành vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục huyên thuyên với đám học sinh Yểm tộc:

“Tiếc là ta chỉ là một đệ tử thân truyền, không có quyền định đoạt, nếu không ta nhất định sẽ khuyến khích Nhân tộc và Yểm tộc ký kết hiệp ước hữu nghị vạn năm, cùng nhau cô lập Ma tộc!”

“Nhưng không sao, đó là việc của các “lãnh đạo cấp cao”, không mấy ảnh hưởng đến quan hệ cá nhân của bọn mình. Chờ cuộc khảo hạch kết thúc, ta sẽ đến phủ các ngươi chơi, cũng hoan nghênh các ngươi tới Nhân tộc chơi với ta! Các ngươi yên tâm, dù các ngươi đến vào thời điểm nào đi nữa, dẫu tới ngay lúc hai tộc đang giao chiến, ta cũng có thể đảo bảo các ngươi bình an vô sự.”

“Đúng rồi, ta kể các ngươi nghe vài câu chuyện thú vị ở Ma tộc, ta cũng chỉ được nghe tù bình Ma tộc kể lại thôi, chứ không biết thật giả thế nào. Các ngươi biết không, phu nhân của tộc trưởng tộc Ảnh Ma chính là mối tình đầu của Huyết Thiên Tuyệt - trưởng lão tộc Huyết Ma. Nghe nói trước kia hai người họ là thanh mai trúc mã…”

Đừng nói đám học sinh Yểm tộc, ngay cả mấy người Độc Cô viện trưởng cũng dựng tai lên mà chăm chú lắng nghe.

Còn có chuyện này ư?

Ma tộc biết cách chơi thật đấy!

Loading...