Xuyên Thành Tỷ Tỷ Của Bạo Quân - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-17 21:41:24
1.
Khoảnh khắc đầu tiên mở mắt , tiểu bạo quân ngay giường .
Ánh nến lay động trong đêm chiếu đôi mắt đen thẳm như vực sâu của , gương mặt non nớt khuất bóng tối, lặng lẽ chằm chằm chẳng khác gì một hồn ma hiện hình.
“Á!”
Ta hét to một tiếng, lăn lộn bò từ đầu giường tận cuối giường, lông tơ dựng .
Lúc mới xuyên tới gọi một tiếng “tỷ tỷ”, suýt nữa sợ đến ngất. Vậy mà giờ đây, mở mắt thấy kè kè mặt, cảnh tượng chẳng khác nào đang xem phim kinh dị!
Tiểu tử làn da trắng bệch, ánh mắt trừng trừng, dần dần trùng khớp với cái tàn độc của vị đế vương bạo ngược trong sử sách.
Tựa như chỉ cần sai một câu, lập tức sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t tại chỗ.
Thế nhưng khựng . Đôi mắt trong veo như thủy tinh thoáng chốc ngân ngấn nước, chẳng khác nào một đứa trẻ ba tuổi cướp mất kẹo, sắp òa .
Hắn cẩn thận túm lấy vạt áo , hàng mi dài khẽ run, giọng lí nhí:
“Tỷ tỷ… tỷ như ? Tỷ ghét ?”
Ta ngẩn vì biến cố quá đột ngột, tiềm thức vẫn ngừng cảnh báo: Tiểu bạo quân nguy hiểm.
ánh mắt của , dám lập tức hất tay , chỉ thể trố mắt đầy nghi hoặc.
Không đúng a.
Vị quân vương cuối cùng của Chu triều – Cơ Dạ – là tên tuổi đại diện cho sự tàn bạo trong lịch sử. Hắn từng tàn sát cả ngoại thích, tru di tông thất, thậm chí còn do dự ban cái c.h.ế.t cho Trưởng công chúa Vinh Quốc – Cơ Hằng, từ nhỏ che chở nâng đỡ lên ngôi.
Làm thể dịu dàng như thế ?
Huống hồ trong sử sách, thuở nhỏ Cơ Hằng cũng chẳng mấy thiết gì với .
Thấy đáp, Cơ Dạ rốt cuộc cũng lên tiếng:
“Tỷ tỷ nay đối xử với nhất. Nếu tỷ xảy chuyện gì… thì bây giờ…”
Ta lập tức bước xuống giường, chân trần lui hẳn hai bước, chỉ cảm thấy rùng .
Đứa nhỏ … giống trong lịch sử.
Trẻ con vốn đáng yêu, mà dung mạo của Cơ Dạ trong sử sách từng ca ngợi ít. Nay mới bảy tám tuổi, thấp thoáng dáng dấp phong lưu tuấn tú.
Khoé mắt ửng đỏ, đáng thương nghẹn ngào.
Không đúng. Tiểu bạo quân, ngươi đang phá vỡ thiết lập nhân vật đó!
Ta cắn mạnh đầu lưỡi, mong bản thể tỉnh —
cơn đau nhói như nhắc nhở rằng:
Xong . Ta – một anti chính hiệu – nhảy thẳng thế giới thật của .
Trong lịch sử, Cơ Hằng là tỷ tỷ cùng cha khác của Cơ Dạ, nuôi lớn danh nghĩa con của Hoàng hậu tiền triều. Sau khi Cơ Dạ lên ngôi, nàng phong Trưởng công chúa Vinh Quốc, nắm đại quyền trong tay.
Chỉ vì vô tình dính líu đến một vụ mưu phản, nàng Cơ Dạ đang nổi điên ban cho cái c.h.ế.t bằng lụa trắng – cũng chính từ đó mà cái danh “bạo quân” gắn chặt với tên .
Chẳng lẽ… giờ thật sự treo cổ ?
Ta vò đầu bứt tóc, suýt phát điên.
Xuyên thành một nhân vật chắc chắn sẽ chết, còn thể vui nổi ?
Nhìn gương mặt ngây thơ của tiểu bạo quân đối diện, chẳng thốt nên lời nào để đẩy .
“…Ta . Ngươi về nghỉ , đừng lo.”
Ta lúng túng né ánh mắt , trong lòng thầm nguyền rủa sử sách cả trăm .
Sử thư lừa thảm quá!
Cứ tưởng tiểu bạo quân ghét Cơ Hằng, chút nữa lộ tẩy !
Cơ Dạ ngẩng đầu , ánh sáng ngoài cửa sổ rọi đáy mắt , le lói chút ngây thơ hiếm .
Hắn bỗng nở nụ , gật đầu thật mạnh:
“Dạ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-ty-ty-cua-bao-quan/chuong-1.html.]
Nhìn bóng dáng khuất dần trong điện, rốt cuộc cũng thở phào.
Lúc mới phát hiện đẫm mồ hôi lạnh, nhưng trong lòng ngăn cảm giác may mắn.
May quá… Cơ Dạ vẫn còn nhỏ, vẫn “vẹo” hẳn.
khi cúi đầu quần áo xa lạ , mới cảm thấy thứ thật hoang đường.
Chu triều khí vận tận, hoàng đế thì mê tín cầu đạo, hoàng hậu uất hận mà chết, nay hậu cung gian phi khống chế.
Cơ Dạ – là Thái tử mồ côi , chẳng sủng ái – từ nhỏ chịu đủ khổ sở.
Sử sách lạnh lùng vô tình, một phạm tội thì cả nhà liên lụy. Mà liên lụy, chính là ruột .
Từ nhỏ là kẻ âm trầm hiểm độc, khắc cha khắc , là điềm dữ rực lửa nơi Huỳnh Hoặc.
Ta suy nghĩ một hồi, nghiến răng nghiến lợi rút kết luận:
Hóa … dã sử!
Dã sử - Những ghi chép ngoài sử chính thống — tức những tư liệu, giai thoại dân gian, truyện kể truyền miệng hoặc sách chép theo lối phi chính sử, thể chính xác, mang tính phóng đại, thêu dệt, thậm chí là sai lệch.
2.
Xuyên vốn đủ hoang đường, thậm chí còn hoang đường hơn cả dã sử, mà ông trời còn đưa một đại anti như đến thẳng mặt chính chủ.
cho dù thế nào, là Trưởng công chúa Vinh Quốc tương lai sẽ treo cổ, nhất định tìm cách trở về thế giới thuộc về .
Ánh mắt dừng nơi mặt hồ lấp loáng ánh nước.
Lúc mới tới nơi , đang nhảy xuống từ mép nước— nước thể đưa về hiện đại?
Nghĩ là . Ta lập tức dậy, mượn thể mười tuổi của Cơ Hằng, động tác linh hoạt vô cùng.
Không rõ hồ sâu bao nhiêu, nhưng dựa theo kinh nghiệm xem cung đấu bao năm qua, nước sâu thì cũng đủ để dìm c.h.ế.t .
Ta cúi xuống , lòng bắt đầu phát run.
Cắn răng một cái, định nhảy thử.
Chân nhấc lên, thì lưng bỗng vang lên một tiếng gọi:
“Tỷ tỷ, tủ đang gì ?”
Ta phắt đầu , suýt nữa giữ nổi nét mặt, miễn cưỡng nặn một nụ :
“À… chỉ đang xem hồ cá . Ngươi xem cùng ?”
Cơ Dạ chẳng từ khi nào, lặng lẽ tựa bên tảng đá giả sơn, đôi mắt đen nhánh như bóng quỷ, cứ thế mà dán chặt lấy .
Rõ ràng là ánh vô tội của một đứa trẻ tám tuổi, mà khiến cả lạnh ngắt như ngâm trong băng.
Ta thật sự quá yếu đuối.
Tiểu bạo quân còn lớn, mà sợ tới mức run rẩy.
“Thì là ,” Cơ Dạ ngây thơ , “hồ từng cung nữ c.h.ế.t đuối. Nghe nửa đêm nàng sẽ trong nước, cho nên chẳng cá .”
Lạnh buốt từ gót chân lao thẳng lên đỉnh đầu.
Ta lập tức lăn lộn tránh xa hồ, trong đầu vang vọng đủ thứ truyền thuyết ma quái trong hoàng cung, như đông cứng.
Cơ Dạ chẳng nhận gì, ôm sách :
“Vài hôm nữa Thái phó sẽ tìm sách cùng . Ta ôn bài đây. Tỷ tỷ đừng gần hồ nữa.”
Ta gật đầu như cái máy.
Hậu cung giờ gian phi thao túng, song dù Cơ Hằng và Cơ Dạ đều là con của cố hoàng hậu, nên ả cũng dám gì quá mức, chỉ để hai chúng lạnh nhạt thôi.
Cũng may vì thế, bên cạnh nhiều theo sát.
Nhảy hồ , đành về tẩm cung suy nghĩ cách khác.
Ta về nhà. Thật sự về.