Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Xuyên thành vợ của nhân vật phản diện trong game otome - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:31:26

Chương 4:

 

Nhìn thấy Giang Đường đến, đàn ông trẻ tuổi đè mũ lưỡi trai đen đầu xuống, hai tay đút túi, bước nhanh về phía cô.

 

Anh kéo lấy Giang Đường, gì mà kéo cô đến góc nhỏ vắng .

 

“Này, thả .”

 

Giang Đường lo sợ sẽ gặp chuyện may, cô cảnh giác níu .

 

Cuối cùng đàn ông trẻ tuổi cũng ngẩng đầu.

 

Đó là một khuôn mặt tra nam tiêu chuẩn, mắt to, cằm nhọn, râu ria xồm xoàm, thôi cũng lâu cạo.

 

Anh đang cô, trong mắt là sự thấp thỏm, bất an, còn chút gì đó áy náy.

 

“Chúng … Chúng qua quán cà phê bên chuyện, nhiều ở đây, thấy thì ?”

 

Quán cà phê Viên Phong ở trong góc vắng, nhiều qua , Giang Đường suy nghĩ một chút gật đầu đồng ý.

 

Hai một một quán cà phê.

 

Trong quán cà phê chỉ vài , ngoài nhân viên pha chế chỉ khách ba ghế trong góc, Giang Đường liếc mắt qua, lạnh nhạt chuyển ánh mắt tùy tiện tìm một chỗ xuống.

 

lời với .”

 

Giọng của cô khiến trái tim đang đập //ên cuồng của Viên Phong dịu xuống, lúc Viên Phong mới Giang Đường thật kĩ.

 

Giang Đường đối diện mặc váy đỏ xinh , khuôn mặt mộc ánh mặt trời đến mức rung động lòng .

 

Viên Phong ngẩn một lúc, một lúc mới lấy tinh thần, khó khăn : “Anh cũng chuyện với em.”

 

Bàn tay đặt bàn của ngừng động đậy, thỉnh thoảng nâng mắt lên , ánh mắt thể hiện rõ sự hoảng loạn trong lòng.

 

“Đường Đường…”

 

Kiểu xưng hô lập tức khiến Giang Đường nhíu mày: “Anh đừng gọi là Đường Đường.”

 

Viên Phong tổn thương: “Đường Quả Nhi.”

 

“…”

 

“Xin hãy gọi là cô Giang.”

 

“…”

 

Lần đến lượt Viên Phong im lặng.

 

Gọi như thế nào cũng quan trọng.

 

Yết hầu của Viên Phong ngừng lên xuống, cắn môi, cuối cùng cũng đưa quyết định: “Giang Đường, chúng , chúng vẫn nên dừng , nghĩ , còn trẻ, thời gian là vô giá, cũng thể… cũng thể tốn thời gian cho em .”

 

Giang Đường vốn đến để chia tay chia tay: “…”

 

Viên Phong, trong lòng hiểu chút khó chịu.

 

Mặc dù bản chất đều là lật bài ngửa để chia tay với Viên Phong nhưng đối phương thành chủ động, cảm giác cũng đổi, giống như cô mới là vứt bỏ .

 

Thật khó chịu.

 

“Sau thể… đừng quấn lấy nữa ?”

 

Nói xong Viên Phong vội vàng góc vắng lưng Giang Đường.

Cô miễn cưỡng dựa lưng sopha, bàn tay đặt bàn gõ nhẹ một cái: “Cho //ếu th//uốc.”

 

“Hả? Lúc em h//út th//uốc lá.”

 

“Bây giờ h//út.”

 

Viên Phong mím môi, lấy từ trong túi một hộp th//uốc lá dúm dó.

 

Cô lấy một //ếu, châm l//ửa, hít sâu một , hương vị th//uốc lá rẻ tiền ngập tràn khoang miệng.

 

Vẻ mặt Giang Đường khói che phủ, đôi mắt hồ ly lạnh nhạt khiến Viên Phong khỏi rung động, đột nhiên cảm thấy hối hận, nhưng nhớ đến tiền kếch xù , kiên định với quyết định của , chỉ cần tiền sẽ cuộc sống hơn, chỉ cần tiền là cần ngủ trong phòng thuê chật hẹp đầy gián, chỉ cần tiền thì thiếu gì phụ nữ.

 

“Cút .”

 

“Cái gì?”

 

cút, đừng xuất hiện mặt .”

 

Nói xong Giang Đường ngoài cửa sổ.

 

Anh cô, cuối cùng dậy hốt hoảng rời .

 

Giang Đường Viên Phong dần dần rời , cuối cùng theo bóng lưng , hai hàng nước mắt rơi xuống.

 

Đây là phản ứng của cơ thể .

 

Giang Đường là một đáng thương, xem cô như thẻ đ//ánh bạc, xem như công cụ kiếm tiền; chồng xem cô như vật trang trí, xem cô như công cụ để th//ỏa m//ãn; con cái vất vả mang thai cũng yêu cô .

 

Chắc cô đặt hết hi vọng lên Viên Phong xuất hiện trong cuộc sống , nhưng…

 

“Ra .”

 

Ngón tay trắng nõn của cô nhẹ nhàng gạt tàn th//uốc gạt tàn bằng men trắng bàn, tro tàn rơi xuống, lưng vang lên tiếng bước chân vững vàng.

 

Tiếng bước chân ngày càng gần, đàn ông mặc âu phục giày da xuống chỗ ban nãy Viên Phong .

 

“Phục vụ, đổi cà phê của cô gái thành sữa bò giúp .”

 

Khúc dương cầm dịu dàng trong quán cà phê kết hợp với giọng trầm thấp mang đến sự quyến rũ khó chối bỏ.

 

“Được, xin đợi một chút.”

 

Lâm Tùy Châu chỉnh ống tay áo, ánh mắt sâu thẳm cô, thấy hai dòng nước mắt, lấy khăn tay màu xám , tự nhiên đẩy sang.

 

hứa cho ba trăm vạn, cũng đưa qua Anh du học, điều kiện là chia tay với em, đồng ý chút do dự.”

 

Giang Đường dập th//uốc: “Ba trăm vạn là nhiều quá .”

 

Lâm Tùy Châu hạ mắt xuống, giọng mang theo ý : “Tình yêu của vợ đáng giá ba trăm vạn.”

 

…” Anh đẩy sữa bò đến mặt Giang Đường: “Tình yêu của em trôi theo dòng nước .”

 

Giang Đường nheo mắt: “Anh như là vì nhục nhã ?”

 

“Không, chỉ hi vọng em thể thấy rõ phận của .” Lâm Tùy Châu cô, ánh mắt vô cùng lạnh lùng: “Em là nữ chủ nhật của giải trí Hoa Thiên, vợ Lâm Tùy Châu, của ba đứa nhỏ. Em là một lớn trưởng thành, là một cô gái nhỏ mù quáng theo đuổi tình yêu, thể bỏ qua sự xúc động của em, nhưng sẽ cho phép .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-vo-cua-nhan-vat-phan-dien-trong-game-otome/chuong-4.html.]

 

Lâm Tùy Châu dậy, một tay chống lên mặt bàn, một tay nâng cằm cô lên: “ cho em thứ gọi là yêu, nhưng thể sẽ cho em vinh hoa phú quý, cẩm y ngọc thực. Đương nhiên, cũng hi vọng em thể tròn bổn phận, một bà Lâm hảo. Đồng ý với , Đường Quả Nhi…”

 

Đường Quả Nhi.

 

Giọng điệu trò chuyện thản nhiên gọi cái tên khiến Giang Đường tức điên.

Cô đẩy tay Lâm Tùy Châu , hung dữ : “Được, bà Lâm hảo của , con , nhưng cũng đồng ý với , cho dù gì con cũng đừng nhúng tay .”

 

Lâm Tùy Châu mỉm như cũ: “Trẻ nhỏ cần dạy dỗ.”

 

“…”

 

Hay cho câu cần dạy dỗ.

 

Giang Đường thở dài, đeo túi rời .

 

Một giây khi cô rời khỏi quán cà phê, hệ thống thông báo nhiệm vụ thành, HP ngẫu nhiên cô nhận là 0,25 ngày.

 

Giang Đường nghĩ bản hoa mắt nhầm, mấy mới phát hiện là 0,25 ngày.

 

Xoài Vẫn Giảm Cân

“Cmn cho công ty nào trả lương theo thập phân như ?”

 

Tiểu Khả: […]

 

Tiểu Khả giả ch//ết.

 

Được .

 

Giang Đường liên tục hít thở để định tâm trạng, trong lòng liên tục niệm thần chú “ tức giận”, liên tục mấy … vẫn cảm thấy cáu.

 

lái xe đưa em về.”

 

Giang Đường nhanh chóng nắm lấy ống tay áo Lâm Tùy Châu, ngẩng đầu lên: “ dạo phố.”

 

“Vậy để lái xe đưa em , công ty còn…”

 

Lâm Tùy Châu còn xong Giang Đường ngắt lời: “Anh yêu cầu vai trò một vợ, cũng nên vai trò một chồng ?”

 

“…”

 

“Bây giờ bà Lâm dạo phố, cần ông Lâm cùng.”

 

“…”

 

Ừm… Ban nãy như ?

 

 

Lâm Tùy Châu lấy điện thoại lịch trình, cuộc họp sáng nay dời đến ngày mai, chiều công ty cũng việc gì.

 

“Được, với em, nhưng đợi về đổi đồ khác, phóng viên chụp phiền phức.”

 

Từ đến nay Lâm Tùy Châu đều khiêm tốn, từng thông báo với truyền thông kết hôn và ba đứa con, sinh hoạt cá nhân cũng kín như bưng, cho nên truyền thông vẫn cho rằng là rùa vàng độc .

 

Sau khi về nhà đồ thường ngày thoải mái, hai cùng đến khu mua sắm.

 

Trung tâm mua sắm đến , đội mũ, mặc áo thun trắng bình thường, cho dù mặc giản dị nhưng vẫn về phía , nhưng Giang Đường xinh nổi bật ở bên cạnh.

 

Cô từng là minh tinh nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ, quá quen với sự chú ý của công chúng, bình thản giữa đám đông.

 

Lâm Tùy Châu liếc mắt qua, lông mày nhíu , đó thu ánh mắt về, yên lặng đến bên cạnh cô che bớt những ánh mắt từ khắp nơi.

 

Giang Đường xung quanh, ánh mắt lập tức dừng một tấm bảng quảng cáo lớn.

 

Bên là ngôi nam đang cởi tr//ần, làn da trắng nõn chút tì vết, trong tay cầm một lọ nước hoa, nở nụ với ống kính.

 

“Minh tinh là ai ? Thật trai.”

 

Dáng vẻ giống Tiểu Lý Tử khi còn trẻ.

 

Lâm Tùy Châu thở dài: “Nhớ giữ bổn phận.”

 

Giang Đường: “…”

 

Nhàm chán.

 

Cô bĩu môi, thu ánh mắt , tiếp tục về phía .

Từ đến nay Giang Đường mua đồ đều nhanh nhẹn, nhưng hôm nay vì cố ý tr//a t//ấn Lâm Tùy Châu mà cô cố ý nghỉ, chọn chọn lựa lựa, mua một đống đồ tác dụng vô dụng, đó tự nhiên ném cho Lâm Tùy Châu.

 

Trên tay xách túi lớn túi nhỏ, vẻ mặt chút oán hận.

 

Tiệm tiếp theo là đồ n//ội y, lúc đợi Giang Đường , Lâm Tùy Châu bên ngoài, phát hiện ghế chờ ở bên cạnh mấy đàn ông xách túi như , vẻ mặt họ vô cùng mệt mỏi, thỉnh thoảng còn trong, lúc đối mặt với ánh mắt của bạn gái lập tức vui vẻ mỉm .

 

Lâm Tùy Châu nhướng mày, im lặng một bên.

 

“Anh em, cầm nhiều đồ như mệt , chỗ .”  Thanh niên bên cạnh thấy đáng thương thì để đồ xuống đất, dồn sang một bên.

 

Lâm Tùy Châu thản nhiên : “Không cần.”

 

Ai ngờ thanh niên thiện, bắt đầu dông dài với Lâm Tùy Châu: “Anh xem, đều là hai chân như , con gái các cô giày cao gót mà vẫn thể nhiều như chứ.”

 

Một thanh niên khác : “Chắc là Bạch Long Mã chuyển kiếp.”

 

“Nếu tiền sẽ mở trung tâm thương mại ngay cửa nhà, thích lấy gì thì lấy, thích bao lâu thì , cần chịu tội thế .”

 

“…Nói cũng đúng.”

 

“Đi thôi, mua xong .”

 

Lúc Giang Đường từ bên trong , cô tiện tay đưa túi cho , giày cao gót về phía .

 

Nhìn dáng như đồng hồ cát của Giang Đường, Lâm Tùy Châu thấy âm thanh chậc lưỡi lưng.

 

“Người em thật phúc, bạn gái xinh thật.”

 

Xinh ?

 

Lâm Tùy Châu bóng lưng của cô, ánh mắt đ//ánh giá từ xuống mấy .

 

Sao thấy ?

 

“Đi mua chút đồ chơi quần áo cho Lương Thiển chúng về.”

 

Giang Đường : “Sao, mệt ?”

 

“Lương Thiển sắp về , thấy bố con bé sẽ .”

 

Giang Đường bĩu môi, thầm mắng một tiếng ông bố cuồng con gái.

Loading...