Xuyên Truyện Cùng Bạn Thân: Chúng Ta Phải Hạnh Phúc! - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:31:38
7.
Đêm đó, thứ hỗn loạn.
Lâm Thanh và ôm chặt mẫu nam, cùng rơi xuống hồ bơi tối đen như mực.
Nước văng tung tóe, xung quanh bỗng chốc sáng bừng lên nhờ những ánh đèn huỳnh quang chói lòa.
Cả gian như chuyển từ đêm tối sang ánh sáng ban ngày.
Phó Kỳ Nghiên ở mép hồ, ánh mắt lạnh lùng và tăm tối thẳng .
Một nhân viên bên cạnh cúi đầu, nhẹ nhàng thì thầm: "Phó tổng, thí nghiệm thành công."
"Đóng cổng truyền dẫn ?"
Phó Kỳ Nghiên từ từ ngả ghế, chiếc quần dài của khẽ bắt chéo .
"Không cần" bình thản đáp, ánh mắt dừng mẫu nam đang giữa và Lâm Thanh. Anh nhếch mép, giọng đầy tàn nhẫn: "Phá hủy bộ thiết ."
"Rồi… để thời gian cho và Lục Dã."
Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy , vài mặc đồ đen kéo lên khỏi mặt nước.
Lâm Thanh xuất hiện, Lục Dã đẩy mạnh tường, bàn tay bóp chặt cổ cô .
"Chị , ngay chị ch*t mà."
Giọng Lục Dã nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt chứa đầy sự điên loạn, khiến khác khỏi rợn tóc gáy.
Hắn vuốt nhẹ cổ Lâm Thanh, một cách kỳ lạ : "Chị thực sự giỏi lừa quá."
Lâm Thanh lúc tỏ bình tĩnh, thậm chí phần bối rối.
"Đây là ?"
"Anh… là ai?"
Cô như một đứa trẻ lạc đường, đột nhiên òa nức nở: "Buông … … về nhà…"
Nụ mặt Lục Dã bỗng cứng .
Hắn siết chặt vai Lâm Thanh, quát lớn: "Đừng giả vờ với ! Lâm Thanh, đối xử với như thế!"
đáp chỉ là tiếng nức nở, đau đớn hơn.
Đứng bên cạnh, khỏi thán phục.
Trời ạ, giả vờ mất trí nhớ!
Thật đỉnh cao, nghĩ chiêu nhỉ?
nuốt nước bọt, chậm rãi đầu Phó Kỳ Nghiên.
Người đàn ông đó mỉm , hỏi: "Sao , cô cũng nhớ nữa ?"
Lúc nhận còn lựa chọn nào khác, đành nhắm mắt, chuẩn chấp nhận phận.
Cả hai chúng mất trí nhớ thì vẻ quá lộ liễu .
Lâm Thanh, đúng là một con cáo già…
8.
Một năm trôi qua, và Lâm Thanh vẫn sống trong thế giới thực.
trong thế giới nhiệm vụ, qua ba năm.
Lục Dã, ngôi lớn, giờ đây biến mất.
Anh hiện tại là đối tác của Phó Kỳ Nghiên.
Ba năm qua, động thái của họ chỉ nhằm một mục tiêu duy nhất: bắt chúng .
Thù hận thù, oán oán.
Họ khéo léo khi tách và Lâm Thanh .
Như thể sẽ cắt đứt khả năng chúng thể trốn thoát.
Mà thực tế, họ thành công.
Hệ thống thể liên lạc với chúng nữa.
Phó Kỳ Nghiên giam trong biệt thự của .
Ngoài công việc, gần như luôn theo dõi từng phút, từng giây.
Anh : "Mãn Mãn, em yên tâm, , chỉ em thôi."
Tối hôm đó, như thường lệ, Phó Kỳ Nghiên cúi xuống hôn vết sẹo cổ tay , chợt dừng .
Vết sẹo biến mất.
Chỗ đó giờ đây mịn màng, còn dấu vết gì.
Chúng trong bóng tối, yên lặng nhưng căng thẳng.
Cả hai đều hiểu rằng, điều gì đó đổi.
Những lời kịp ba năm , giờ đây, bao nhiêu thời gian, dù là cố chấp áy náy, khi trở nên khó , chẳng còn dễ dàng như .
.
"Phó Kỳ Nghiên, cần một con ch.ó bỏ chạy. sợ nó ăn phân buồn nôn."
Chỉ một câu đơn giản, nhưng Phó Kỳ Nghiên như một cú đ.ấ.m mạnh, im lặng lâu.
Thực , Phó Kỳ Nghiên cả khi Lâm Thanh và Lục Dã quen .
Khi Lâm Thanh xuyên thế giới , mải mê tìm kiếm sự an mới, cuồng nhiệt theo đuổi ngôi , thì luôn ở bên Phó Kỳ Nghiên, gọi là "" hết đến khác.
Phó Kỳ Nghiên lúc đó giống như bây giờ.
Anh từng vì tặng kem cho một trai khác mà chạy đến hỏi trong trạng thái như vỡ vụn.
Khi trào lưu tặng chocolate cho con gái rộ lên trong trường, Phó Kỳ Nghiên vu oan gian lận trong kỳ thi, tước học bổng.
Để mua cho một hộp chocolate 500 tệ, việc ngoài trời nắng nóng suốt mấy ngày liền, mới gom đủ tiền.
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Cuối cùng, dám tên trong tấm thiệp gửi kèm.
Anh , sẽ mở hộp chocolate đó mặt bạn bè và vì tên tuổi của mà ảnh hưởng.
Sau , mỗi ngã xuống, nắm lấy cổ áo , : "Phó Kỳ Nghiên, dậy."
Và đó, vững đỉnh cao.
Không bao giờ gục ngã nữa.
Anh thể mua cả cửa hàng chocolate trong ngày lễ tình nhân.
dường như, luôn quên ký tên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-truyen-cung-ban-than-chung-ta-phai-hanh-phuc/chuong-7.html.]
Ban đầu là vì dám, đó là bận tâm, cuối cùng là .
từ khi nào nhận Phó Kỳ Nghiên lạc lối trong mối quan hệ .
Có lẽ là một năm , khi Chu Doanh trở về.
Khi Phó Kỳ Nghiên say rượu trở về nhà, phát hiện một dấu răng nhỏ yết hầu .
Thực , điều đó quá bất ngờ.
Anh đỉnh cao quá lâu, ngưỡng mộ quá nhiều, thấy tất cả những điều của cuộc sống.
Dù cần, cũng luôn mang đến cho những thứ đó.
Khoảnh khắc , cảm thấy trống rỗng.
Thất vọng và giận dữ như những con sóng cuộn trào, nuốt chửng , nghiền nát thành từng mảnh.
Tối hôm đó, từ chối yêu cầu mật của .
Có lẽ vì quá đau lòng, nước mắt bất ngờ tuôn rơi.
Ánh mắt hoảng loạn của Phó Kỳ Nghiên lúc đó giống như giả tạo.
thể .
Cũng như nhiều đàn ông khác, khi hưởng thụ những khoái cảm, chỉ hòa, để giữ gìn danh dự mặt vợ .
thể chịu đựng thêm nữa.
tát một cái, nước mắt rơi, môi nở nụ lạnh lẽo: "Phó Kỳ Nghiên, đừng động ."
Tối hôm đó, như một quả b.o.m nổ tung.
gần như gào lên, hiểu tại họ thể phạm sai lầm lớn như , khi xin tha thứ coi đó là "tình yêu sâu sắc."
Khi đẩy , vô tình thương.
m@u chảy , lẽ khiến nhớ những ký ức cũ.
Mặt tái nhợt, ôm chặt vết thương của , lắp bắp cầu xin: "Mãn Mãn, chỉ thôi..."
"Anh ép uống rượu… Anh sẽ đổi, em đừng tổn thương nữa, ?"
Nhìn đôi mắt đầy đau khổ và hối của , nghĩ rằng lẽ lúc đó thực sự cảm thấy ăn năn.
hối hận và dục vọng mâu thuẫn với .
Anh thể hối hận, tiếp tục điều sai lầm.
Dù , chuyện mãi mãi là cái gai trong mắt .
Vì chịu ly hôn, thi thoảng nhắc để chế giễu .
Mà điều đáng buồn là, sự kiên nhẫn của Phó Kỳ Nghiên còn kém xa những đàn ông khác.
Chỉ hai tuần, thể chịu đựng thêm nữa.
Một ngày nọ, khi châm chọc , ném đũa xuống bàn.
"Giang Mãn, em thấy vui ?"
Lúc đó, bàn vẫn còn đĩa cà tím kho nấu.
Chiếc đũa bay bát, dầu nóng b.ắ.n lên mặt .
Cảm giác đau.
.
Chỉ lạnh lùng , dậy, bưng đĩa cà tím đổ thùng rác.
Phó Kỳ Nghiên như bừng tỉnh, vội vã ôm từ phía : "Xin , Mãn Mãn, … kiềm chế … Anh hứa sẽ như nữa…"
Thật ghê tởm.
Con thường cái gọi là "kỉ niệm" kéo xuống vực thẳm.
Nếu dứt khoát, kết cục chỉ thể là tan vỡ.
Kể từ đó, tiến độ chinh phục của Phó Kỳ Nghiên vẫn mãi dừng ở 99%.
Khoảng cách để thể rời chỉ còn một bước nữa.
Thực , hệ thống từng hỏi : "Cô rời ? Hoặc cần đặt tiến độ, ở đây và tận hưởng vinh hoa phú quý, cũng tệ."
chọn phương án thứ hai.
vì rời bỏ tài sản khổng lồ, mà vì Lâm Thanh.
và Lâm Thanh gặp ở trại trẻ mồ côi.
Từ nhỏ đến lớn, chúng luôn ở bên .
một thế giới chỉ còn , nên cứ kéo dài tiến độ, sống qua ngày một cách mệt mỏi.
Thái độ hờ hững của với Phó Kỳ Nghiên cuối cùng cũng khiến thể chịu đựng nữa.
Anh bắt đầu về nhà qua đêm.
Dù rằng còn dính dáng đến phụ nữ nữa.
trong tiềm thức, vẫn đồng hóa bởi thế giới – rằng đàn ông luôn bao quanh bởi những bóng hồng mới là điều bình thường.
Ánh trăng sáng, mối tình đầu, thanh mai trúc mã – khi đàn ông thành công, tất cả những thứ đều thể coi là "thành tựu vĩ đại" của họ.
Có lẽ, một nào đó, vô tình tiết lộ về hệ thống trong lúc ngủ mê.
Phó Kỳ Nghiên chuyện.
Anh tìm một lý do hợp lý cho hành động của .
Sự lạc lối của , chỉ là đang chờ đợi nữ chính thực sự xuất hiện.
Anh nắm lấy tay , thành khẩn : "Mãn Mãn, con thể chống phận, nhưng em yên tâm, sẽ bao giờ ly hôn với em."
Cảm động quá nhỉ, áp lực phận, vẫn sẵn lòng cho một cuộc hôn nhân hữu danh vô thực.
Thật là "tấm gương" cho đàn ông thiên hạ.
Rồi, Chu Doanh xuất hiện.
Cô quấn lấy như con bướm tìm mật, quyến rũ, lôi cuốn.
nghĩ, cuối cùng Phó Kỳ Nghiên cũng hiểu tất cả.
Những gì đủ để nuôi dưỡng lòng tự tôn của , cần gì nhượng bộ nữa?
Vào năm cuối cùng, như vứt bỏ , đẩy khỏi cuộc đời , để ôm lấy cuộc sống rực rỡ của riêng .
Không ai rằng, 99% tiến độ chinh phục là do chính chủ động đặt về 0.
Chính từ bỏ việc "cứu vớt" Phó Kỳ Nghiên.