Xuyên Vào Tiểu Thuyết Rác À? - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:39:39
Chi Nương gì nữa. Nàng lôi túi tiền , đổ hết lên giường, đếm từng đồng một, mới chậm rãi lên tiếng…
Chi Nương thở dài, giọng dần trầm xuống:
“Giúp trang điểm .”
---
Mưa đêm tạnh, khí mang theo lạnh.
Ta trong hậu viện, cúi đầu kỳ cọ cái bô, dốc hết mười phần thành kính.
Bỗng một mùi dược hương quen thuộc phảng phất trong khí, một giọng ấm áp vang lên:
“Trời lạnh lắm, để giúp ngươi.”
Ta trợn tròn mắt, thể tin nổi khi thấy Khương công tử xuất hiện.
Hắn thản nhiên xổm xuống, đưa tay nhận lấy cái bô.
Ta hốt hoảng, mặc kệ tay còn vương bẩn, vội vàng đẩy :
“Khương công tử, ngài là khách của Mai ma ma, là hạ nhân, việc vốn là bổn phận của , lạnh.”
Hắn gì, chỉ , ánh mắt ấm áp như gió xuân, trong đáy mắt còn vương chút ý nhàn nhạt. Trong khoảnh khắc , bỗng quên mất chỉ là một nha đầu thấp hèn.
Xanh Xao
“Tay đông cứng đến đỏ cả , còn bảo lạnh ?”
Nghe , mới cúi đầu bàn tay —sưng đỏ như củ cà rốt. Ta vội giấu tay lưng, lí nhí:
“Không lạnh…”
Hương thuốc quanh dày đặc, dần dần bao trùm lấy .
Trong lòng chợt dâng lên cảm giác chua xót. Tay là tay của sách, trắng trẻo thon dài, nên vấy bẩn vì mà rửa cái bô .
“Ta sắp rửa xong , ngài mau trở về . Mai ma ma mà thấy, sẽ quở trách mất.”
Hắn tranh cãi nữa, chỉ giúp kéo lên một thùng nước đầy mới rời .
Nghe tiếng bước chân xa dần, mới thở phào nhẹ nhõm.
Ta múc một gáo nước lạnh xối lên thùng gỗ, khóe môi khẽ cong, ngay cả bản cũng nhận .
---
Tên Tiêu phu đặc biệt ý Chi Nương, mỗi đến đều chỉ gọi nàng hầu hạ.
Trên cổ nàng, dấu hôn còn đỏ hơn cả phấn má.
Ta lo lắng hỏi: “Có che một chút ?”
Chi Nương , bật :
“Tiểu Nguyệt Nhi, ngươi đúng là lo chuyện .”
Khương công tử hẳn là cũng thấy . Những lúc dạy chữ, và Chi Nương vẫn giữ cách, ngay ngắn như cũ.
nhận , ánh mắt luôn lặng lẽ về phía Chi Nương, đến mức sách trong tay vẫn lật trang nào.
Khi nhà lấy nghiên mực, lúc trở , khí giữa hai họ căng thẳng.
Chi Nương giận dữ trừng , ngón tay chỉ quyển sách:
“Vì thể ?”
Khương công tử thoáng lúng túng:
“Không thể … chỉ là… 《Sử ký》 phù hợp lắm, mắt chi bằng mấy cuốn thiết thực hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-vao-tieu-thuyet-rac-a/chuong-7.html.]
Chi Nương cao giọng:
“Cái gì gọi là thiết thực? 《Nữ tắc》 thiết thực ? 《Nữ giới》 thiết thực ?”
Khương công tử khẽ thở dài:
“Dù ngươi sống trong thanh lâu, nhưng vẫn ham học, chứng tỏ ngươi nữ tử tầm thường. Nếu sách, tất nhiên nên chọn những thứ hữu ích.”
Chi Nương bực tức đá văng ghế:
“Ta phi! Cái tư tưởng phong kiến thối nát của ngươi!”
Nói , nàng hất sách xuống hồ nước, bỏ .
Chỉ còn và Khương công tử đó, gì.
Sắc mặt Khương công tử cứng đờ.
Ta nghĩ nếu cứ im lặng thế thì cũng , bèn bối rối lên tiếng:
“Ta… …”
Ấp úng mãi gì, dứt khoát giả bộ thấy tiếng gọi:
“Hình như Mai ma ma gọi ! Khương công tử, ngài cứ tự nhiên.”
---
Khi về phòng, Chi Nương đang đếm tiền.
Một giọt nước mắt chực rơi nhưng vẫn cố chấp mắc nơi khóe mắt, trông đáng thương yếu ớt.
Giọng nàng đầy căm phẫn:
“Ta đúng là hồ đồ! Bị sắc mê hoặc! Ta với cách cả một thời đại, một phận, một đạo tam tòng tứ đức. Ta nên để tình cảm lu mờ lý trí!”
Ta mà hiểu gì cả.
Tam tòng tứ đức là điều nữ nhân tuân theo.
Còn “não luyến ái”… là loại bệnh gì ?
Ta an ủi nàng, nhưng chẳng .
lúc , ngoài cửa chợt vang lên giọng gấp gáp của Khương công tử:
“Chi Nương!”
Khương công tử vẫn ngoài cửa, lo lắng đến mức gần như bật . Hắn siết chặt tay, như thể hạ quyết tâm lớn, cất giọng:
“Chi Nương, sẽ chuộc cho nàng, đưa nàng rời khỏi nơi .”
Lời khàn khàn của như sấm nổ giữa trời quang.
Ta mừng cho Chi Nương, nhưng nàng chút phản ứng nào.
Chi Nương ngước , trong mắt hề vẻ lưu luyến.
“Ta nàng khác với những nữ tử khác. Ta ngưỡng mộ nàng chỉ vì dung mạo xinh , mà còn vì nàng hề tự ti, cũng oán trách phận. Thậm chí, nàng còn học chữ, sách. Sau , nàng gì cũng .”
Hắn hít sâu một , ánh mắt tràn đầy chân thành:
“Bây giờ gì trong tay, nhưng thề sẽ đỗ đạt, mang nàng thoát khỏi bể khổ .”
Ánh mắt sáng rực, trong đó ẩn chứa chút chờ mong khó nhận .
Chi Nương chỉ bình thản đáp:
“Bớt lời vô nghĩa, đưa thì mang tiền đến.”