YẾT KIM MÔN - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:32:37
11
Ta dùng trâm cài mở khóa.
Trong viện đốt đèn thủy tinh, ánh nến yếu ớt, gió lay bóng động. Trên mặt đất đặt chậu m.á.u lợn và một nhúm tóc trẻ con. Thường Hỉ trong sân, một hồng y, mắt cong cong.
"Tỷ tỷ, tỷ để chờ mòn mỏi."
Ta : "Bị Hoắc Lân trễ nải thời gian. Xe ngựa chuẩn xong , nhất định đưa cả nhà họ Hoắc khỏi thành khi trời sáng."
Thường Hỉ gật đầu. Ta cũng gật đầu, đeo khăn che mặt đen. Kim Ngô Vệ canh giữ ở lưng , tạo thành một lớp tường đồng vách sắt cho đám học sinh gây rối xông .
Thường Hỉ vỗ ba cái, cao giọng hô.
"Đã tìm Vu y Chúc Trâm! Ta sẽ mang nàng nhập cung ngay trong đêm, trả binh quyền. Chư vị, đêm khuya, mời giải tán!"
Đám học sinh biểu tình chịu giải tán, phái kẻ gan đến giao thiệp với Thường Hỉ. Người đó tên là Trương Sinh Tự, ba mươi tuổi, là nho sinh nhiều năm mà vẫn thi đỗ.
Hai mươi năm , cả nhà c.h.ế.t ở thôn Tiểu Miếu, vì học ở nơi khác nên thoát một kiếp nạn. Hôm nay tổ chức cuộc biểu tình náo động . Mang danh kháng nghị nhưng thực chất là đánh lạc hướng.
Hoàng đế ngu dốt tàn bạo, nhiều phản đối nhưng dù vẫn còn vài vị vương nguyện ủng hộ hoàng thất, trong tay bọn họ đều phủ binh. Chỉ cần qua mặt mấy vị vương , đêm nay Thường Hỉ thể dẫn Kim Ngô Vệ bí mật bức vua thoái vị.
Đây đều là chuyện và Thường Hỉ định sẵn từ . Nàng sẽ ngừng dụ dỗ Lý Trạch Xuyên mê vu cổ, đó giả vờ tìm kiếm vu y, để từ đó giành lấy binh quyền. Trương Sinh Tự bàn bạc với chúng , nhất định sẽ bảo vệ an cho đám học sinh, khi trời sáng để từng an về nhà.
Thời cơ cấp bách, và Thường Hỉ lập tức phi ngựa, đến sông đào thành. Cửa cung mở rộng, một khi bước sâu tựa biển. Đã từng lúc, kiệu thêu rèm ngọc cung từ cánh cổng . Rời xa rời xa gia đình, gan ruột đứt đoạn.
Lý Trạch Xuyên ép uống thuốc phá thai, trơ mắt m.á.u chảy ướt đẫm cả váy. Hắn , Tu Nhiên sinh con sẽ còn xinh nữa. Lý Trạch Xuyên cho gặp cha , dùng những lời ác độc xua đuổi. Ta về nhà, lóc cầu xin , dùng xích sắt giam cầm , giống như chim sẻ c.h.ế.t trong lồng. Hắn tặng vàng bạc châu báu, nâng niu trong lòng bàn tay. khi chán ghét thì đá như một con chó. Cuối cùng một ngày, sắp chết. Có đưa cho một con cổ hồn, nàng , tìm một c.h.ế.t mượn xác hồn, là thể c.h.ế.t mà tái sinh.
Như , vị Hoàng quý phi trong cung hồn phách chỉ còn là một con rối.
Còn về Thường Hỉ. Bé gái ở thôn Tiểu Miếu thực là nàng. Bị đồ sát cả nhà cũng là nàng. Dòng m.á.u Hoắc gia chân chính cũng là nàng. Hai mươi năm , và nàng tráo đổi, Hoắc gia sống cuộc đời quang minh lạc, nàng sinh trưởng nơi thôn quê hoang vu thiếu thốn.
Trời dần sáng.
Ta thúc ngựa phi nhanh, giả vu y Chúc Trâm, theo lưng Cửu Thiên Tuế Thường Tuyết Thần. Xông Tử Cấm Thành bên ngoài vàng ngọc bên trong thối rữa.
Đêm đông hôm ngàn cây nở hoa, bí mật thứ hai Thường Hỉ với là:
"Mục đích duy nhất để sống sót, chính là g.i.ế.c Lý Trạch Xuyên."
Từ đó, và nàng bắt đầu mưu đồ tạo phản.
Mạng như sương sớm, thần phục.
Đêm dài vô tận, cùng yết kiến Kim Môn!
12
Bức vua thoái vị diễn vô cùng nhanh chóng. Mấy vị vương trong kinh thành còn kịp phản ứng Trương Sinh Tự dẫn cầm vũ khí bao vây. Loại như Lý Trạch Xuyên bạo ngược tàn ác, đến lúc c.h.ế.t đến nơi cũng ai đưa tay giúp đỡ.
Thường Hỉ cởi bỏ bộ đồ thái giám, váy áo nữ nhi, búi tóc gọn gàng, cưỡi ngựa lớn.
Các phi tần lóc bỏ chạy trong hoảng sợ. Ta cùng nàng tiến điện Kim Loan, tay cầm đoản đao, trực tiếp lấy đầu Lý Trạch Xuyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/yet-kim-mon/6.html.]
Năm năm gặp, so với trong trí nhớ của , gầy nhiều. Gầy như chỉ còn một bộ xương khô. Thường Hỉ trói , treo ngược bên long ỷ. Từng đao từng đao đập gãy xương sườn , cắt đứt gân mạch.
Nàng hận Lý Trạch Xuyên thấu xương tuỷ, hận tàn bạo đồ sát cả thôn, hại cha nàng c.h.ế.t thảm, còn .
Hành hạ chán chê, Thường Hỉ xoa xoa vai, xử lý chuyện triều chính. Lý Trạch Xuyên thổ huyết đầy đất, chỉ còn một thở cuối cùng.
Thường Hỉ : "Tỷ tỷ, tỷ kết liễu tên súc sinh ."
Ta gật đầu.
Lý Trạch Xuyên nhận mặt : "Triệu, Triệu Kim Linh..."
Ta lắc đầu.
"Ta Triệu Kim Linh.”
"Triệu Kim Linh thật sự c.h.ế.t vì bệnh. Chỉ là mượn xác hồn thôi.”
"Bệ hạ, ngươi còn nhớ năm xưa từng cho uống thuốc phá thai ở nơi ?"
Lý Trạch Xuyên trừng lớn hai mắt, gân xanh nổi đầy, tơ m.á.u giăng kín. Hắn ho khan, về phía long sàng. Giữa lớp lụa vàng khẽ lay động, vị Hoàng Quý phi tuyệt sắc đang ngơ ngác đó, trống rỗng như khúc tượng gỗ.
Bảy hồn tám phách, nàng chỉ còn một phách, một con rối. Con rối thể ăn thể uống, cũng thể chuyện ngủ nghỉ, nhưng trái tim, suy nghĩ, cũng tính cách.
Về phần đứa bé do con rối sinh , đương nhiên cũng là một con rối khác với phiên bản nhỏ hơn. Nếu dùng m.á.u heo ngâm bùa để giữ mạng thì cũng trở thành thai c.h.ế.t yểu từ lâu .
"Ngươi, ngươi là... ngươi là Tu Nhiên!”
"Hoắc Tu Nhiên, ngươi dám hành thích vua…”
"Trẫm yêu ngươi như , trẫm yêu ngươi như mạng mà, ngươi, ngươi dám giết..."
Lý Trạch Xuyên liều mạng nắm lấy váy . Ta thực sự ngại bẩn. Một đao cắm tim . Hắn c.h.ế.t .
Bàn tay tàn bạo từng bóp cổ . Đôi môi khô khốc từng hôn hết đến khác. Khuôn mặt mỗi khi nhớ tới đều nôn mửa.
Cũng như nửa đời của , long đong dơ bẩn như bùn đất. Giờ đây biển lửa hừng hực thiêu đốt sạch sẽ. Mãi mãi sẽ còn ai bận tâm đến nữa
13
Bụi trần lắng xuống.
Lửa thiêu rụi điện Kim Loan, c.h.é.m g.i.ế.c Lý Trạch Xuyên.
Thường Hỉ lấy danh Cửu Thiên Tuế nhiếp chính, trở thành vị nữ đế đầu tiên của triều đại .
Nàng và Trương Sinh Tự chút do dự, vội vã đến thôn Tiểu Miếu tế bái cùng bằng hữu. Trương Sinh Tự cao, thanh tú nho nhã, che dù cho nàng.
Mưa to tầm tã.
Ta dõi mắt nàng xa, một đến một nơi khác. Nơi đây cỏ xanh mướt. Đó là mộ của Triệu Kim Linh. Triệu Kim Linh sinh ở Kinh Kỳ, lớn lên trong hoàng cung, mổ heo Ngự thiện phòng sáu năm.