Yêu Chỉ Chỉ - Phần 3
Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:51:55
6.
Hôm nay, chuông cửa nhà vang lên. Mở cửa , tác gia tiền nhiệm 17 ngoài hành lang, hai mắt thâm quầng xanh đen.
Trong tay cầm chặt một tờ giấy mồ hôi thấm nhăn nhúm, mép giấy còn dính vài vệt mực, rõ ràng là lúc vội vàng xé từ cuốn sổ tay .
“Có chuyện gì ?” nhướn mày , khóe mắt liếc thấy cúc áo sơ mi của cài lệch hai nút.
Cổ họng tác gia tiền nhiệm giật lên xuống, mặt đỏ bừng: “Cái đó… Chỉ Chỉ, hôm nay là sinh nhật em… Thật , vẫn luôn quên em.”
khoanh tay ngực, hứng thú . “Thế thì ?”
“Em ? 156 ngày kể từ khi chia tay, mỗi ngày đều thơ cho em, em chính là nàng thơ của , là nữ chính vĩnh viễn trong những câu chữ của …”
Anh còn kịp hết, thang máy vang lên một tiếng “đinh”.
Có lên .
Sắc mặt tác gia tiền nhiệm lập tức biến đổi, như con mèo dẫm trúng đuôi, lao vọt nhà , dép lê còn rớt mất một chiếc.
khẽ mỉm : “Lại nữa?”
“Chắc chắn là mấy thằng em khác đến !” Anh hạ giọng, tai đỏ đến mức sắp nhỏ máu: “Trước đây bọn từng hứa với , ai cũng khuất phục em. em đấy, chỉ bọn họ xúi giục thôi, giống bọn họ… nhưng nếu phát hiện đến tỏ tình với em thì lắm…”
“Ồ.” bình thản chỉ về phía nhà vệ sinh: “Thế đó trốn .”
Anh như đại xá, chân trần lao thẳng trong.
Ngay đó, tiếng kêu vang lên…
“WTF… mấy cũng ở đây?!”
Không gian chật chội trong nhà vệ sinh chật kín 16 tiền nhiệm.
Luật sư tiền nhiệm thắt cà vạt lên giá treo khăn, họa sĩ tiền nhiệm kẹp bảng pha màu lên nắp bồn cầu, còn tiểu quỷ thì lơ lửng cạnh đèn trần, đến mức đập đùi thùm thụp:
“Anh 17, đến muộn ! Bảy giờ bọn họ mang bánh kem chờ cửa !”
“Hay nhỉ, mấy thất hứa cơ đấy!”
“Chẳng cũng thế .”
“Cho mấy đến chúc mừng sinh nhật Chỉ Chỉ, chẳng lẽ đến ?”
“Đã đều giống cả thì đừng ai nữa.”
“Đã thế, còn trốn trong nhà vệ sinh?”
“Còn thiếu một .”
“Ai?”
“Chẳng chỉ còn cái thằng đó thôi .”
Mọi chen dán mắt qua khe cửa.
Ngoài cửa…
Huấn luyện viên thể hình tiền nhiệm mặc áo ba lỗ hồng cánh sen cực kỳ chói mắt, cố tình phô cơ n.g.ự.c săn chắc, ngậm một bông hồng xanh héo, cố gắng tạo góc mặt nghiêng bốn mươi lăm độ, đường viền quai hàm căng cứng như cắt đậu phụ.
Trong nhà vệ sinh vang lên từng tràng khinh bỉ.
Chương trình viên tiền nhiệm bĩu môi: “Thằng gì , ăn mặc như catwalk Victoria’s Secret ?”
Câu lập tức hưởng ứng: “Chuẩn, đồ khoe khoang.”
“Không chỉ tí cơ bụng cơ n.g.ự.c thôi , Chỉ Chỉ thích thì cũng thể tập !”
“Chỉ Chỉ loại phụ nữ nông cạn thế.”
Nhà vườn tiền nhiệm tức đến nỗi nhổ luôn ba sợi tóc: “Nó còn trộm Lam Sắc Yêu Cơ trồng! Đó là bông dày công nuôi để tặng Chỉ Chỉ đấy!”
Ở bên , huấn luyện viên thể hình hề chê bai, giọng trầm khàn cố tình đè xuống: “Bảo bối Chỉ Chỉ, tặng em bông hoa .”
liếc xuống m.ô.n.g , khóe miệng nhếch lên: “Vết thương hồi phục ?”
Huấn luyện viên thể hình đang tạo dáng cool ngầu lập tức sụp đổ, mặt đỏ trắng: “Chỉ là một vết thương nhỏ, chẳng gì nghiêm trọng cả… Chỉ Chỉ, …”
thoải mái nhận lấy bông hồng héo quắt, phẩy tay mở toang cửa: “Vào .”
Sau đó hất cằm về phía nhà vệ sinh: “Đủ , hết .”
Cửa mở, mười tám ánh mắt chạm , khí lập tức ngượng ngập. chẳng bao lâu, giống như thùng thuốc s.ú.n.g châm ngòi, tất cả đồng loạt nổ tung.
“Năm xưa Chỉ Chỉ bắt mua căn hộ 134 mét vuông, lớn hơn của mấy 2 mét! Rõ ràng vị trí của trong lòng cô là duy nhất!”
“Xạo! với Chỉ Chỉ yêu 21 ngày 3 tiếng, thời gian ai sánh kịp? Cô yêu nhất!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/yeu-chi-chi/phan-3.html.]
“Buồn , tính cả kỳ nghỉ Quốc khánh ? Tính theo ngày việc, thời gian ở bên Chỉ Chỉ mới là lâu nhất!”
“Căn hộ của 1314, ý nghĩa lãng mạn thế, chẳng bằng chứng Chỉ Chỉ yêu !”
“Tránh hết! Mấy chỉ là thế , mới là bạch nguyệt quang căn nhà đầu tiên của Chỉ Chỉ!”
…
Tiếng cãi vã càng lúc càng lớn, cho đến khi tiểu quỷ chống nạnh, hét toáng lên: “Này, bánh sinh nhật còn ăn ? đợi mòn mỏi .”
Câu cuối cùng cũng nhắc nhở mục đích hôm nay. Cuối cùng, một đám tạm thời đình chiến, khoác vai bá cổ ban công rộng lớn nhà ăn lẩu.
“ cố hết sức .” Nhắc đến phận tiểu quỷ, tiền nhiệm ở nhà tang lễ thở dài: “Tìm khắp các đơn vị em, chẳng tí manh mối nào về nó cả.”
“Thôi thì… cứ ở tạm cùng .”
“Nói thật, lâu thấy tiểu quỷ cũng dễ thương phết.”
“Dù gì cũng chỉ ở 30 ngày, nhẫn nhịn một chút qua thôi.”
“Ừ, chẳng mấy ngày nữa, cố mà quý trọng.”
Mọi nhao nhao bàn tán.
Tiểu quỷ đột nhiên nhỏ giọng : “Thật … hình như về nữa.”
Câu lập tức khiến cả đám sững .
“Không về là ?”
Tiểu quỷ , mấy hôm nay thử đủ cách, vẫn tìm thấy cánh cổng dẫn về địa phủ.
Nó nhíu mày: “Cổng địa phủ dường như đang chặn .”
Đũa của tiền nhiệm tài chính rơi “choang” bát: “Xong xong , thế chẳng chúng sắp thành lầu ma .”
Những khác ý kiến khác:
“Lầu ma thì , cùng sống chẳng ?”
“Cùng sống cái gì, Chỉ Chỉ đồng ý ?”
“Khụ, ý là hàng xóm giúp đỡ thôi, nghĩ thế?”
“Anh bẩn thỉu quá!”
“Anh vu khống !”
“Sao Chỉ Chỉ thể yêu loại như !”
Tiếng cãi vã nổi lên.
bịt một bên tai, một tay xách tiểu quỷ đang chôn mặt trong bánh kem lên: “Ăn nhiều kem thế chứ? Làm quỷ cũng sợ tiêu hóa kém ?”
“Người các ồn ào quá.” Tiểu quỷ l.i.ế.m kem dính tay: “Thật ngửi mùi kem là đau đầu .”
nghi hoặc: “Thế còn ăn gì?”
“Bởi vì…” Hốc mắt tiểu quỷ bỗng ửng đỏ: “Mùi vị luôn khiến nhớ đến một đàn ông mặc vest, mua nhiều bánh cho .”
Ngay lập tức, cả đám im lặng.
“Ai?!”
Tiểu quỷ lắc đầu: “Không , chỉ cảm giác quen thuộc. Ở phòng bệnh, chất đầy bánh mặt .”
Phòng bệnh? Là ở bệnh viện ?
Mọi trầm ngâm.
gõ nhẹ ly, chỉ điểm mấu chốt: “Có khả năng nào… tiểu quỷ vốn c.h.ế.t ?”
Nên nó mới về địa phủ.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
lúc , tiền nhiệm xăm mắt tinh ranh chằm chằm mặt dây chuyền cổ tiểu quỷ: “Nói mới nhớ… họa tiết sợi dây chuyền lạ thật.”
Mọi xúm xem.
Trên mặt dây chuyền khắc dòng chữ “Phòng VIP Bệnh viện Nhân Hòa”.
Luật sư tiền nhiệm vỗ đùi đánh “bốp”: “Đây là thẻ chống thất lạc của bệnh viện tư đắt nhất thành phố!”
Gió ban công đột nhiên mạnh lên, cuốn nóng của nồi lẩu bay lên xoáy tròn.
nâng ly rượu nhấp một ngụm, khóe môi nhếch khẽ…
Bí mật ẩn trong chiếc bánh kem , đến lúc phơi bày .