YÊU LẠI CHỒNG CŨ - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:58:27
đồng ý nên Dũng lập tức gọi cho . Và cũng trong buổi tối đưa con bé đó về nhà luôn. Lúc con bé nhà, quần áo đều lấm lem, chiếc bụng bên lùm xùm chắc hẳn tuổi thai bằng hoặc nhỏ hơn thai của 1,2 tuần thôi.
Thấy con bé nhút nhát. Sợ em lạ chỗ thấy thoải mái, còn dù cũng ở đây mấy hôm cũng quen vì thế liền lên tiếng chuyện cho nó thấy cởi mở
-Chào em, chị tên Quyên, còn em tên gì?
Con bé run run trả lời
-Dạ em tên Hân.
-Năm nay em bao nhiêu tuổi .
-Em mười tám ạ.
-Vậy em nhỏ hơn chị năm tuổi. À bây giờ em lên phòng nha, chị đưa đồ chị cho em mặc nhé.
Ngồi bên cạnh ngó thấy với con bé thiết nên chồng cũng thở phào. Con bé kịp trả lời thì bà vội lên tiếng
-Ừ Quyên con cho em bộ đồ để em tắm . Ngày mai mua đồ cho cả hai đứa.
-Dạ .
dẫn em lên phòng . Vừa mở tủ chọn đồ
-Đồ chị cũng nha, em mặc tạm mai chị dẫn em mua vài bộ khác.
Con bé thật thà trả lời
-Không chị, em ăn mặc giản dị quen nên đồ của chị vẫn còn mới lắm.
-Vậy em cũng giống chị đó, đây chị cũng giàu gì . À mà em bầu mấy tháng , ba em đuổi em ?
thấy con bé hiền hiền cũng cởi mở nên quan tâm hỏi thăm con bé để nhiều về cảnh của nó mà thôi. Thế nhưng hỏi xong tự nhiên con bé thoáng buồn, ánh mắt nó cụp xuống đưa tay xoa xoa chiếc bụng. Nó thật thà trả lời
-Ba em mất hết chị. Chứ nếu ba em còn, chắc em sẽ rơi cảnh tứ cố vô để vô tình bác gái gặp em và cứu giúp em đưa em về đây .
Con bé xong hai mắt nó đỏ hoe, thấy thương ơi là thương định lên tiếng an ủi nó nhưng vô thức nhớ lời Dũng với lúc nãy, và lời con bé ? ngẫm nghĩ và cảm thấy hai câu chuyện trái ngược. Nếu đúng như lời của Hân , chẳng lẽ là Dũng đang dối ?
Cho tới cái thời điểm chắc chắn là gì đó bất trong cái nhà , càng lúc càng nhận rõ ràng hơn. Hít một thật sâu bụng, đưa mắt cửa coi ai bắt đầu dò hỏi Hân
-Thế em và chị mối quan hệ nào đúng ?
Hân định lên tiếng trả lời thì đúng lúc bên ngoài tiếng của Dũng xen
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/yeu-lai-chong-cu/chuong-18.html.]
-Quyên em lấy đồ đưa Hân xong bảo con bé xuống phòng ở với nha. Khuya chúng cũng cần nghỉ ngơi nữa
-Vâng ạ.
Dũng thế nên Hân cũng trả lời mà nhanh chóng cầm lấy bộ đồ đưa nhanh xuống nhà. Đang lúc chán nản khi hỏi thêm gì thì Dũng tự tiện
Anh thong thả ngả lưng xuống nệm, lộ cả hình xăm lưng. Vô tình ánh mắt dán chặt lên tấm hình xăm , Càng lúc càng nghĩ là gay chẳng ai mong manh dễ vỡ nhất là những thuộc giới tính như xăm lên những hình thù mạnh mẽ như .
Tò mò mãi cũng chẳng câu trả lời, nên đánh liều nhanh hỏi luôn cho đỡ tò mò
-Này cho em hỏi một câu nha.
Dũng cau mày nhưng vẫn gật đầu
-Em hỏi ?
-Em giống một đồng tính. Nhìn đàn ông lắm. Có dối lừa em chuyện gì đúng ?
-Sao em hỏi ? Anh lừa em cho ?
-Thì cái hình xăm lưng kìa, đó giờ em chẳng thấy ai lộ mà men như cả?
-Há há em hình xăm thôi mà đánh giá ? Cô nương ơi, thì ba tin tưởng là đàn ông chính hiệu nên mới cắn răng xăm thế thôi. Chứ đau gần chớt… mà khuya em ngủ thì ngủ nha. Cả ngày hôm nay mất sức .Buồn ngủ quá
Dũng bộ ngáp lên mấy cái vùi đầu luôn xuống nệm thể hỏi nữa, mà hình như buồn ngủ , giống như trốn tránh thì . thôi nếu thì từ từ sẽ điều tra . Nếu như chỉ dối bình thường gì hại đến thì coi như cũng quan tâm đến. nếu và hại đến thì nhất định sẽ tìm cách thoát khỏi nơi để bảo tòàn tính mạng của con .
Bẵng mấy hôm nữa, Hân vẫn ở nhà cùng với , nhưng chẳng con Dũng căn dặn gì mà con bé gần gũi nữa, cứ hễ ở nhà thì nó lên phòng, ngoài sân thì nó tránh nhà. Cuối cùng cho đến một ngày cả nhà vắng cả chỉ chị Sen, và Hân ở nhà. lúc cả hai đối diện ở cầu thang, con bé định lãng tránh thì vội kéo tay nó và hỏi
-Sao em tránh né chị?
Bị nắm bất ngờ nên vẻ Hân đau. Thấy con bé cứ chằm chằm tay , rằng nhưng cau mày chịu đựng nên đành vội buông tay nó
-Chị xin .
Hân ngập ngừng
-Không em né tránh chị mà là bác gái bảo em trong nhà hai bà bầu thì nên tránh mặt để đỡ xui xẻo. Em sợ em xui nhưng em sợ vì em nhà mà lỡ chị gì em sẽ hối hận lắm.
Nghe Hân mà ngớ , vô lý hết sức gì chuyện hai bà bầu ở chung nhà sẽ gặp xui xẻo chứ? mà tới lui tới cũng là Hân dối, và tin Hân, chỉ là đang nghi ngờ về lý do chồng mà thôi.
-Ừ… thôi em phòng nghỉ .
-Vâng chị.
Hân lách qua phòng, cũng vội về phòng , nhưng khi bước thì vô tình thấy chị Sen từ tầng hai xuống, tay chị bưng một tô cơm lớn, chị lắc đầu. Khuôn miệng lẩm bẩm