Yêu Lại Từ Đầu - Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:05:45
5
Anh lừa .
Đồ chó.
thầm nguyền rủa trong lòng, nhưng môi vẫn nở nụ .
Ai cũng việc tự xin nghỉ việc và công ty sa thải là hai chuyện khác . Nếu tên khốn nhân cơ hội để thêm vài dòng cường điệu trong hồ sơ của , thì khi sẽ nhà hàng rửa bát mất!
Đời khổ quá mà!
theo Tạ Vũ đến một nhà hàng trong trung tâm thương mại gần đó.
Giá trung bình mỗi ... hai nghìn.
đến trung tâm thương mại cả chục , nhưng bao giờ phát hiện một nơi chặt c.h.é.m như !
Thôi kệ, hậu quả của việc vô lễ là mất một tháng lương. Chấp nhận .
vẫn giữ nụ môi, hào phóng bảo Tạ Vũ gọi món.
Tên chẳng khách sáo gì với , cứ thế gọi liên tục hết món đến món khác. danh sách giá mà tim rớt ngoài, bèn gọi một ly nước chanh 120 tệ nhanh chóng đẩy thực đơn cho phục vụ.
Tạ Vũ liếc , ánh mắt đầy ẩn ý.
" thực sự ý đó. Chỉ là lời đùa giữa các đồng nghiệp thôi."
định mở miệng, nhạt:
"Tống Vân Nam, bây giờ em rơi tay , đúng ?"
Mẹ kiếp.
Người ăn của khác thì điều một chút, nhưng tại cái tên khốn thích ngược thế?
Nếu con hổ thể hiện sức mạnh của , khi thực sự nghĩ chỉ là một con mèo bệnh.
tức đến mức hét lên:
"Nếu g.i.ế.c chặt thì cứ thẳng!"
Nghe , Tạ Vũ bật , ung dung nhấp một ngụm nước:
"Em giải thích gì ?"
nhíu mày.
"Giải thích cái gì?"
"Tại ba năm chúng chia tay."
đặt d.a.o nĩa xuống, buồn :
" chỉ đơn giản là chia tay thôi."
"Em chuyện với nữa ?"
"Còn thể là gì nữa? Hay nghĩ mất trí nhớ ?"
khẩy:
"Rõ ràng mất trí nhớ cũng chẳng ung thư. Chẳng lẽ quá nhiều tiểu thuyết Mary Sue ?"
quyết định kiêng dè gì nữa, miệng như bôi mỡ, cứ thế tuôn một tràng.
Nhìn sắc mặt của Tạ Vũ ngày càng tối sầm, bỗng thấy dễ chịu hẳn.
Nhắc đến chuyện chia tay, đúng là chút m.á.u chó.
Tạ Vũ một mối tình thanh mai trúc mã, hai lớn lên bên , gia thế ngang hàng, ưu tú như .
Còn ?
xứng với ? Không xứng.
mà nghĩ gì thì nghĩ, bít tết vẫn là ăn.
thoải mái cắt một miếng thịt, đưa miệng, chậm rãi thưởng thức.
"Bởi vì Lâm Ý Vân?"
Nghe đến cái tên , gân xanh trán Tạ Vũ giật giật.
Lâm Ý Vân là con trai của bạn . Bố mất trong một vụ tai nạn xe khi còn học cấp hai. Sau đó, sống trong nhà , cùng học.
Anh với , thể coi như trai ruột dù chúng chẳng quan hệ huyết thống.
Không chỉ , còn quan tâm đến em trai . Sau khi , thường xuyên mua giày dép, quần áo cho nó, thậm chí còn cho tiền tiêu vặt. Bố cũng quý như con ruột.
Vài năm , rời công ty, tự lập nghiệp, gây dựng sự nghiệp riêng.
Bây giờ, một công ty nhỏ của chính .
Nghĩ đến đây, thoáng buồn.
Tạ Vũ thì tỏ như phát hiện bí mật động trời.
" ."
Cái vẻ mặt " thấu cô " của chỉ đập bàn.
nhếch môi, nhạt:
"Liên quan gì đến ?"
Tạ Vũ chống khuỷu tay lên bàn, ánh mắt sắc bén:
"Em lúc nào cũng kiêu ngạo như , thèm quan tâm khác nghĩ gì ?"
"Tưởng Nhu thích nhiều năm như , ?"
"Cô dẫn đến gặp , bảo rời xa . Nếu , cô sẽ đến nhà loạn."
nhấp một ngụm nước, chậm rãi tiếp tục ăn bít tết, cắt từng lát thịt thật nhỏ.
"Ồ, tất nhiên là chuyện . Có khi còn nghĩ đang bịa chuyện cũng nên."
Tạ Vũ nheo mắt, giọng trầm xuống:
"Tống Vân Nam!"
Hắn gọi tên , mang theo sự đe dọa rõ ràng.
6
Tưởng Nhu là mối tình thanh mai trúc mã của , một cô gái trong sáng, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài.
Không ai bên vẻ ngây thơ là một con thế nào.
Và những điều vì với Tạ Vũ, mà chỉ để khiến khó chịu.
"Nếu tin , cứ việc đối chất với họ. Chuyện đó chẳng gì to tát. Mọi thứ đều là quá khứ ."
với nụ nhạt, nét mặt vô cảm.
"Sao lúc đó em cho ? Em miệng ?"
Tạ Vũ mỉa.
Người … tại thành như thế ?
Người đàn ông dịu dàng mà từng nâng niu như thể sợ mất, từng giữ khư khư trong lòng vì sợ tan biến, giờ ?
nuốt nước bọt, chút ngượng ngùng:
"Lúc gọi cho , một phụ nữ bắt máy. Chúa mới lúc đó đang ở với ai."
Tạ Vũ cau mày. khẩy, tiếp tục:
"Mà dù bây giờ thì cũng chẳng đổi gì. Mẹ thích , và dù thì chúng cũng chẳng tương lai."
"Nếu tương lai, cứ ở bên để gì?"
Mối quan hệ chồng - nàng dâu trong phim truyền hình đủ đáng sợ , nhất nên buông tay sớm thì hơn.
Tạ Vũ siết chặt tay, như thể đang cố kìm nén điều gì đó. Đôi mắt hoe đỏ.
"Đó là đầu bếp của . để quên điện thoại ở phòng khách. định gọi cho em !"
…
Ừm… cái …
[Ai mà chuyện ?]
[Ai mà nhà thuê cả đầu bếp riêng?!]
hiểu nổi thế giới của giới nhà giàu?
Tạ Vũ với vẻ bất lực, đôi vai run rẩy.
Người phục vụ thấy bầu khí giữa hai chúng nên liền bước đến, lịch sự hỏi:
"Quý khách cần giúp đỡ ?"
lắc đầu.
"Được , . Chúng xa ba năm . Mọi chuyện kết thúc."
thở dài, vỗ nhẹ lưng như thể đang an ủi một đứa trẻ.
Lúc đó đau lòng thật, nhưng qua lâu , gì đáng bận tâm nữa ?
"Tống Vân Nam, em là đồ vô tình!"
Hả?
? là kẻ bạc tình á?
"Đồ khốn nạn! Rõ ràng là do mà chúng chia tay! Hiểu ?!"
hét lên.
Cả nhà hàng .
Dái tai Tạ Vũ đỏ lên.
"Em thể nhỏ một chút ?"
cố nhịn , nhưng vẫn với vẻ nghiêm túc:
"Thế thì ? Nếu là của , bây giờ hiểu lầm giải tỏa, chúng thể hòa ?"
Tạ Vũ chút ấm ức, khẽ kéo tay áo .
Anh vẫn là chú cún nhỏ ngoan ngoãn của ba năm .
thừa, con sói giờ mọc thêm răng nanh .
"Tại hòa với ?"
cố ý lớn.
Mọi ngoái sang .
Lần , má Tạ Vũ ửng đỏ, siết c.h.ặ.t t.a.y áo .
"Tống Vân Nam…"
nheo mắt:
"Có vì ngày nào cũng chỉ hát mỗi bài Love Like Fire ?"
Tạ Vũ lập tức hóa đá.
Mặt từ đỏ chuyển sang trắng, đỏ.
cố nhịn , nhưng rốt cuộc vẫn bật thành tiếng, nhanh chóng dậy chạy trối c.h.ế.t khỏi nhà hàng.
Trên đường về công ty, cứ mãi.
Hahahahahahahahahaha!
đoán qua đường chắc nghĩ điên.
Phải đến khi bước văn phòng, mới nhận một sự thật khủng khiếp:
thanh toán hóa đơn thì ???
7
lúc còn đang bối rối, thì Vương Yến cùng trở bữa ăn.
Buổi trưa tận hai tiếng nghỉ ngơi, nên ai cũng thong thả và thoải mái.
Vừa thấy , Vương Yến lập tức chạy tới, ánh mắt đầy lo lắng:
"An An, em chứ? Có ông chủ xé xác em ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/yeu-lai-tu-dau-capt/phan-2.html.]
Một ý tưởng đột nhiên lóe lên trong đầu .
lập tức cô đầy oán trách:
"Đẹp trai thì gì? Vẫn chỉ là một tên tư bản xa!"
thở dài đầy ai oán, kể :
"Em mời ăn để xin , mà chọn một nhà hàng cao cấp, hóa đơn hơn 9.000 tệ! Mất toi cả tháng lương của em!"
Vương Yến trợn tròn mắt:
"Chết tiệt! Là em trả tiền hả?!"
Cô đau lòng ôm chặt , như thể mất nửa cái mạng.
than thở:
" , tháng em chỉ nước cạp đất thôi."
Mọi xung quanh đồng loạt thở dài thương xót, thống nhất hoãn bữa tiệc tối sang tháng .
thầm vui mừng trong lòng.
Vậy là thể mua cái túi yêu thích trong tháng , còn tháng vẫn dư dả để mời bạn bè ăn uống.
Số tiền lưu thông một cách hảo.
lúc còn đang tự khen ngợi sự thông minh của , thì Tiểu Lý bước đến, thấp giọng :
"Chị An, sếp bảo chị lên văn phòng."
cứng đờ .
"Nói thật , chuyện gì ?"
Tiểu Lý nên :
"Cũng gì nghiêm trọng . Dù chị cũng mới thăng chức tổ trưởng, chắc xem chị là cánh tay , gọi chuyện thôi."
Tiểu Lý hề rằng, Tạ Vũ che giấu quá giỏi.
Chuyện liên quan đến công việc.
Mà là…
bước văn phòng, Tiểu Lý liền đóng cửa .
phản ứng nhanh như chớp:
"Được … là của vì chạy trốn. Bao nhiêu? sẽ chuyển khoản cho ngay."
"Sếp , sẽ ghi thù chứ?"
Trong đầu , bàn tính kêu lạch cạch.
Tạ Vũ cầm điện thoại lên, mở mã thanh toán:
"Chuyển ngay . Dù cũng chỉ là một tên tư bản xa thôi."
Anh giơ màn hình mặt , giọng điệu hờ hững:
"Tổng cộng là 9.003 tệ."
sững sờ.
thể thấy tiếng tim rỉ máu.
thì thầm:
" mang theo điện thoại… lát nữa sẽ chuyển."
Tạ Vũ hừ lạnh:
"Đừng. Dù cũng chỉ hát mỗi bài Love Like Fire."
: "..."
Tim đập mạnh.
Trong đầu , từng câu hát vang lên:
"Bởi vì tình yêu… giống như ngọn lửa dữ dội..."
"Tống Vân Nam."
Giọng trầm xuống.
còn kịp phản ứng, thấy sắc mặt đen , nghiến răng nghiến lợi, kéo một cái.
đặt lên bàn việc.
Tư thế quá mờ ám.
Cảm giác hổ lập tức dâng trào, má nóng bừng.
"Tạ… Tạ Vũ, gì ? Đây là công ty, đừng… đừng mà động !"
Tạ Vũ híp mắt, lặp giọng lắp bắp của , trêu chọc:
"… với em đây?"
Tên khốn !
Anh bây giờ độc ác thật !
"Anh chỉ với em thôi, đúng ? Em sẽ suy nghĩ ."
cắn răng, cố lấy dũng khí câu đó, chỉ mong thoát khỏi tình huống .
Ai mà ngờ, gã chịu buông tay, mà còn nhíu mày hỏi ngược :
"Tại em cần suy nghĩ ? Có vì thể hát Love Like Fire ?"
Trò đùa , thể bỏ qua ?!
nhưng nước mắt.
cũng khỏi văn phòng bằng cách nào.
Khi trong nhà vệ sinh, ngẩng đầu trong gương.
Son môi nhòe nhẹ, cổ áo chút nhăn nhúm.
Ánh mắt phần mơ màng.
Nhìn thế , ai mà chẳng nghĩ đến chuyện mờ ám chứ?
8
Tên chó!
siết c.h.ặ.t t.a.y vì tức giận, chỉnh quần áo trở chỗ .
Trong tuần tiếp theo, Tạ Vũ liên tục tìm đủ cách để gọi văn phòng.
Mỗi ngày, đều một câu y hệt:
"Vì em từng thể hát Love Like Fire, nên yên tâm giao việc cho em."
Ai khiến bài hát hot hả?!
Cuối tuần, nhắn tin bảo đón em trai cùng ăn tối.
Khi mở cửa xe, thằng nhóc đó ngân nga giai điệu của Love Like Fire.
Không nhịn , vung tay đ.ấ.m nó một cái.
"Muốn chị mách ?"
liếc mắt cảnh cáo.
Em trai ôm đầu, đầy bối rối:
"Chị ?"
Nó cúi đầu im lặng, lén kiểm tra điện thoại, chắc là nghi ngờ mất trí .
Gia đình hiếm khi dịp ăn tối đầy đủ thế , ngay cả Ý Vân cũng về.
Mẹ nấu một bàn đầy thức ăn, gắp một miếng sườn cho hỏi:
"Nam Nam, con cũng lớn , khi nào thì dẫn bạn trai về cho xem mặt?"
cắn một miếng sườn, mắt liếc sang Lâm Dịch Vân, chậm rãi :
"Khi nào Ý Vân yêu, con cũng sẽ ."
Không ngoài dự đoán, Lâm Ý Vân lập tức lên tiếng:
"Con hứa với nuôi là sang năm sẽ kết hôn . Mẹ đừng lo cho con."
Mẹ thở dài, sang , ánh mắt đầy mong chờ:
"Vậy thì con là đứa lâu năm mối quan hệ . Người trẻ tuổi thể thế !"
Khóe miệng giật giật.
Được , chúng thỏa thuận sẽ bảo vệ lẫn mà!
đặt đũa xuống, nghiêm túc :
"Mẹ đừng lo, ngày mai con sẽ lấy chồng!"
Mẹ sáng bừng mắt, vui mừng mặt:
"Mẹ ngay mà! Không cần vội kết hôn , tiên cứ đưa về cho ba xem mặt !"
còn kịp phản ứng, gật đầu quyết định:
"Vậy cứ thế nhé! Mai mang về đây, ba con cũng thời gian rảnh."
Nụ môi cứng đờ.
liếc qua em trai và Lâm Ý Vân, chỉ thấy hai tên đó đang như mùa.
“Mẹ ơi, con bận lắm. Ngày mai con thời gian”. cố vớt vát.
"Hơn nữa, cũng bận. Mình để hôm khác nhé?"
"Vậy tháng . Chậm nhất là tháng !"
Mẹ lệnh, giọng chấp nhận thương lượng.
: "..."
Bất lực.
Sau bữa tối, em trai phản bội của hí hửng chơi với Ý Vân, bỏ một lái xe về.
Trên đường , trằn trọc suy nghĩ, cuối cùng đưa quyết định:
— Đi hẹn hò giấu mặt!
Chỉ cách mới giải quyết vấn đề.
Nếu thuê đóng giả, chẳng may lộ thông tin thì hậu quả còn đáng sợ hơn.
Nghĩ là , lập tức đăng ký tài khoản một trang web hẹn hò giấu mặt.
Không ngờ, nhân viên tư vấn phản hồi nhanh, sắp xếp cho ba buổi hẹn ngày mai.
Địa điểm?
Một nhà hàng cách xa công ty, đảm bảo ai quen .
Quanh tòa nhà văn phòng ai cũng mặt , nếu hẹn ở gần đó mà ai thấy, sẽ đồn đến c.h.ế.t mất.
Ngày hôm .
ăn mặc chỉn chu, xịt chút nước hoa, lái xe đến điểm hẹn.
Ứng cử viên đầu tiên mặt từ , vẫy tay chào .
Vừa xuống, liền toe toét.
đơ .
Giây tiếp theo, ánh mắt hạ xuống…
Trên răng vẫn còn dính mấy cọng rau.
Cứu với!!!
Đây là " đàn ông chất lượng cao" mà bà mối khen ngợi ?!
kiềm chế cảm xúc, cố gắng nhăn mặt, lịch sự đáp:
"Chào ."