Đề cử hôm nay
Người cùng hung cực ác, giết!
Người chèn ép thân hữu ta, giết!
Người cản trở ta thành đạo, giết!
Đăng thiên lộ đạp khúc hành ca, một kiếm nơi tay, thiên hạ độc tôn!
Nhóm dịch: An Hồng Đậu Team
Thể loại: 1vs1, Giới Giải Trí, HE, Hiện đại, Huyền huyễn, Ngôn tình, Song Khiết
Văn án:
Khương Trường Tuế từ năm lên tám tuổi đã biết, chính mình không thể sống quá hai mươi tuổi.
Nhưng cô thực sự không muốn chết.
Trường Tuế Trường Tuế, ước mong lớn nhất của cô chính là có thể sống lâu trăm tuổi.
ᖗ( ᐛ)ᖘ ❛‿˂̵✧ ੧ᐛ੭
Vì để có thể tích thêm chút công đức nhằm kéo dài tuổi thọ, cô dứt khoát quyết định sẽ dấn thân vào sự nghiệp làm từ thiện.
Nhưng mà làm từ thiện thì cần tiền, mà cô thì lại không có tiền.
Vì thế, cô liền tiến vào giới giải trí “Người ngốc, lắm tiền, mau tới đây” trong truyền thuyết.
Sau đó….
Khi cô đến thử vai, câu đầu tiên nói với đạo diễn chính là:
“Mẹ ông chết rồi.”
Bị đạo diễn nộ khí xung thiên đánh bay ra ngoài.
Năm phút sau, đạo diễn nước mắt giàn dụa chạy đuổi theo, run giọng nói: “Mẹ tôi chết rồi.”
ᖗ( ᐛ)ᖘ ❛‿˂̵✧ ੧ᐛ੭
Nhìn thấy một nam minh tinh nổi tiếng đang ngang ngược càn rỡ, cô nói:
“Anh ta sẽ không nổi tiếng lâu được nữa đâu.”
Một tháng sau, minh tinh nổi tiếng bị lộ bê bối, danh vọng sụt giảm thảm hại, mặt mũi tiều tụy tìm tới cô, cầu xin cô chỉ điểm sai lầm.
ᖗ( ᐛ)ᖘ ❛‿˂̵✧ ੧ᐛ੭
Gần đây nhất, một nữ minh tinh đột nhiên nổi tiếng trở lại, đang xuân phong đắc ý nghênh đón mùa xuân thứ hai của đời mình, cô nói:
“Coi chừng tiểu quỷ cắn trả.”
Đêm hôm đó, nữ minh tinh liền đeo kính râm mang khẩu trang, âm thầm đến nhà cô cầu xin cô giải cứu.
ᖗ( ᐛ)ᖘ ❛‿˂̵✧ ੧ᐛ੭
Hạ Luật từ nhỏ đã xuất đạo, là thần đồng diễn xuất sinh ra để dành cho cái nghiệp diễn viên này, mới mười chín tuổi đã chín lần đạt được danh hiệu ảnh đế, ngoại trừ đóng phim ra thì không hề có hoạt động giải trí gì nữa khác, có vô số fans, đứng trên đỉnh nhân sinh của giới, vô số người muốn được giống như anh, nhưng đối với anh ta, lại chỉ muốn đến lúc mình được hai mươi tuổi sẽ hoàn toàn kết thúc sinh mệnh của mình.
Thẳng cho đến khi anh gặp được thiếu nữ giả thần giả quỷ kia.
Cô nói với anh:
“Anh chính là thiên sát cô tinh, lục thân không nhận, thật trùng hợp, tôi cũng thế, vậy anh xem chúng ta có phải là một đôi trời sinh không?”
Hạ Luật lạnh giọng: “Cô có bệnh à?”
Ảnh đế chán sống mỗi ngày đều muốn tự sát VS Cô đồng đoản mệnh yêu quý sinh mệnh liều mạng kéo dài tuổi thọ.
Cô – Trường Tuế – chỉ hy vọng được đóng phim, đồng thời làm mấy chuyện bắt quỷ xem tướng đoán mệnh.
Một câu chuyện xưa về tình yêu và cứu rỗi.
ᖗ( ᐛ)ᖘ ❛‿˂̵✧ ੧ᐛ੭
#Vì sao một nữ minh tinh tuyến mười tám có thể ở trong giới giải trí hô mưa gọi gió?#
#Khiếp sợ! Cô ấy không ngừng đóng phim, nhận quay quảng cáo, liên tục đến mấy thành phố nhỏ chạy show, lại chỉ bởi vì muốn xây một ngôi trường tiểu học hy vọng cho mấy đứa nhỏ vùng núi!#
Tag: Ảo tưởng không gian, Giới giải trí, Sảng văn, Kỳ đàm
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khương Trường Tuế,Hạ Luật | Vai phụ: Tần Nhất Xuyên, Bàn Tử, v.v… | Những người khác.
Tóm tắt: Một cô đồng ở trong giới giải trí hô mưa gọi gió như thế nào!
Truyện beta nên xưng hô nha các tình yêu^^
【 Niên đại + Quân hôn + Vả mặt + Không bàn tay vàng + Ngọt sủng + Song khiết 】
Hạ Thanh Nịnh bất ngờ xuyên một quyển tiểu thuyết niên đại mà cô bạn học từng – bộ truyện mà cô luôn chê bai tiếc lời. Càng trớ trêu hơn, cô xuyên trúng vai nữ phụ kết cục thê thảm: hãm hại, thất , nhảy sông tự vẫn, đó sinh một đứa con ngốc nghếch tàn tật. Kết quả, chồng là quân nhân lạnh lùng chút do dự ly hôn với cô, nữ chính thì thuận lợi thế, leo lên vị trí chính thất.
Mở mắt là hiện trường "thất "!
Biết kết cục bi thảm, Hạ Thanh Nịnh quyết theo kịch bản. Để giữ trong sạch, cô quyết đoán nhảy sông tự sát ngay trong đêm — ai ngờ kịp chết thì cứu vớt lên bờ.
Cứu cô ai khác chính là đàn ông vai rộng eo thon, chân dài, cơ bụng tám múi, cao tận 1m9… cũng chính là "chồng quân nhân" mà nguyên chủ từng gặp mặt trong suốt bốn năm hôn nhân!...
Nhà nghèo, chỉ ba mẫu ruộng khô. Phụ ngày ngày chăm lo ba mẫu như thờ tổ tiên, nhưng dù chăm đến mấy, mỗi năm thu bao nhiêu lúa cũng chẳng đủ cho mười miệng ăn trong nhà no bụng.
Ông bà nội già yếu, ba chú thì đều đến tuổi trung niên mà vẫn lấy vợ, suốt ngày từ đầu thôn đông lượn sang cuối thôn tây, chỉ tán dóc và gãi chân — đúng là những kẻ lười biếng chính hiệu.
Tiểu cô cô bằng tuổi , là cốt nhục mà ông bà nội xem như sinh mạng.
Năm đó một trận tuyết lớn. Trong nhà đứt lương thực mấy ngày, trông chừng ai nấy đều sắp chết đói. Phụ thành thuê kiếm sống, còn trong làng thì môi giới đến. Họ đưa bốn lượng bạc, liền đem chính bán .
【Livestream bói toán + tình yêu + nữ chính mạnh mẽ + xét xử nghiệp báo】
Truyện beta nên xưng hô nha ^^
Cao nhân huyền môn Giang Đường xuyên đến thời hiện đại, livestream bói toán bỗng dưng nổi như cồn mạng!
cô chỉ bói mệnh, mà còn phơi bày những sự thật khiến lạnh sống lưng:
“Đại sư, đối diện tàu điện ngầm là… xác chết ạ?”
Giang Đường: “Từ nhà tang lễ trốn đấy, hóa trang cũng tạm .”
Ông trùm ma túy kết nối livestream nhờ tìm mất tích?
Giang Đường: “Hang ổ của ông ở phố XX, nhà XX, cảnh sát đang tới.”
“Con trai đêm nào cũng ngừng…”
Giang Đường: “Trong tay chị đang ôm con riêng của chồng. Con ruột của chị thì chôn vườn từ lâu.”
“ lái xe ban đêm từng gặp ma!”
Giang Đường: “Thế thấy vị khách đang vẫy xe phía , bằng… mu bàn tay ?”
Hẹn Hò Với Đối Thủ Của Anh Trai Tôi
Đối tượng yêu qua mạng bỗng nhiên đưa yêu cầu.
Tôi hoảng sợ.
Lý do đơn giản là vì là đối thủ một mất một còn của trai .
Hai bọn họ từ nhỏ đã đội trời chung.
Tôi dùng acc phụ trêu chọc là vì giúp trai trút giận.
Ai biết thật sự trêu chọc, vứt cũng xong.
Sau đó chuyện bại lộ.
Tôi đè góc tường, hôn đến tay chân như nhũn .
Giọng dịu dàng cố chấp:
“Ngoan, cho chồng , và trai em, ai thương em hơn?”
Edit: Yêu Phi
Năm thứ năm xuyên sách chiếm dụng cơ thể , cuối cùng cô cũng ngán.
Cô mang theo hệ thống, chút do dự rời khỏi thế giới.
Để cho một đứa con trai ngổ ngáo thành thói và một chồng lạnh lùng dị thường.
còn kịp chuẩn xong tâm lý, mắt chợt hiện lên một loạt bão bình luận.
[Thể loại trời sập kiểu gì thế , đây là đầu thấy nữ xuyên đần như thế, để chuyện rối bù lên, ép chính chủ về thu thập cục diện rối rắm .]
[Thật , để cổ xuyên uốn nắn tiểu phản diện, sưởi ấm đại phản diện, cả nhà họ đừng quấy rối nam nữ chính nữa, cổ thì , ngoại trừ tránh tử kiếp, thời gian còn ở đó hưởng thụ.]
[Con thì hư đằng con, chồng thì xa lánh đằng chồng, giờ thấy cả nhà họ đều phiền, cả nhà cùng ch*t luôn cho .]
Thì là bia đỡ đạn ch*t sớm trong tiểu thuyết, mà chồng và con đều là nhân vật phản diện.
Như Nhật Phương Thăng
Trước khi thành thân, đã biết phu quân một thất yêu chiều.
Không , làm chủ mẫu nhà cao cửa rộng, tự nhiên cũng lòng bao dung.
Sau khi kết hôn, quản lý hầu phủ đấy, tiếng tăm hiền thục lan khắp kinh thành.
Thiếp thất đó biết não , đem chuyện và hầu gia viên phòng truyền ngoài.
Nàng dùng việc để chế giễu , làm cho trở thành trò .
nàng ngờ rằng, hành động sẽ khiến lão phu nhân ép hầu gia nửa đêm gõ cửa phòng .
Bạn trai ngoại tình, thế là sang để mắt đến trai của .
Ai ngờ trai lấy vợ từ sớm, còn yêu vợ như mạng, cửa.
Lúc đang chìm trong combo cảm xúc: hổ, tiếc nuối, mất hồn, chán đời và cô đơn…
Một giọng đàn ông trầm vang lên bên cạnh: “Em thấy thế nào?”
“ xin , là…?”
“Cậu của nó.”
Ác Duyên
Kiếp , tỷ tỷ lừa đến căn phòng nàng đã hẹn sẵn tình lang của nàng , còn dẫn theo một đám đến chứng kiến.
Bùi Trạm bất đắc dĩ cưới , còn tỷ tỷ như ý nguyện phong làm Tam hoàng tử phi.
Sau khi kết hôn, Bùi Trạm trút hết hận thù lên , bạo hành bất kể khi nào .
Ta ngày ngày tra tấn, còn tỷ tỷ hề thấy mà thỉnh thoảng vẫn đến gặp riêng Bùi Trạm như .
Thì Tam hoàng tử thể con, mà tỷ tỷ cần một đứa con trai nên hai bọn họ thông đồng với .
Để che giấu bí mật , bọn họ dùng một mảnh lụa trắng để giết chôn ở ngoài sân nơi bọn họ gặp .
Mở mắt một lần nữa, trở ngày tỷ tỷ bảo bước căn phòng đó.
Lần , sai nha đưa cho Bùi Trạm một tờ giấy, rủ đến bên hồ kích thích hơn nhiều.
Năm sáu tuổi, dì hàng xóm tặng một chiếc váy cũ nhưng thoang thoảng mùi hương lạ. Vì giữ hòa khí láng giềng, đành miễn cưỡng mặc cho dì xem.
Kết quả là ngay trong đêm đó, mơ thấy năm con quỷ khiêng một cỗ quan tài đỏ rực đang chìa tay đòi mạng .
Chúng dám thế ư? đây đường đường là phương sĩ Đại Tần cơ mà!
Xuyên vs trùng sinh
Truyện beta nên xưng hô nhé các tình yêu.
Ở làng Phúc Thủy, hai chị em song sinh khi bố ly hôn, chị gái theo bước gia tộc giàu , còn em gái ở làng chăm sóc bố.
Thẩm Huệ Huệ tỉnh dậy, phát hiện xuyên nhân vật em gái của ác nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình – đúng bỏ ở quê!
lúc chị gái sắp lên xe hoa hào môn, cô đột nhiên hối hận, nhất quyết đòi ở .
"Em theo hưởng phúc ! Nhà mới váy , đàn piano, ngày nào cũng uống sữa, ăn bánh, còn cả tivi lớn nữa!" – Chị gái nhiệt tình thuyết phục.
Huệ Huệ nghi ngờ chị: "Chưa từng đặt chân đến hào môn, chị rõ thế ?!"
Cuối cùng, áp lực của chị, Huệ Huệ đành thế chỗ, "nước mắt ngắn dài" gánh lấy phận ác nữ phụ.
Hôm mưa như trút nước, Huệ Huệ ép lên xe, nhưng trong lòng nở hoa.
"Ha ha ha… Tuyệt quá! Hào môn những năm 90 tuy bằng hiện tại, nhưng ít nhất cũng tủ lạnh, điều hòa, và quan trọng nhất – TOILET XẢ NƯỚC! Ác nữ phụ chết thảm cũng , miễn dùng nhà xí, chết cũng đáng!"
khi hào môn, vì chờ đợi cái kết bi thảm, cô nhận lời cầu hôn từ đại lão gia:
"Anh mua cho em hòn đảo và du thuyền em thích. Huệ Huệ, cả đời cùng ngắm bình minh và hoàng hôn nhé?"
…
Còn chị gái ở làng nhớ rõ kiếp hào môn, những sung sướng mà còn khinh rẻ, ngày ngày sống trong đau khổ. Đến khi gia tộc phá sản, cô thấy tờ báo đưa tin:
"Dân làng Phúc Thủy bán dược liệu phát tài, trở thành ngôi làng triệu phú đầu tiên cả nước. Cô em gái bỏ quê cưng chiều như công chúa!"
Tái sinh một nữa, chị gái quyết định nhường em hào môn, còn ở làng chờ ngày giàu sang.
Khi em gái thi đỗ đại học, chị hái trái cây tự an ủi: "Chỉ là tạm thời thôi…"
Khi em xuất hiện TV, chị bóc ngô cay đắng nghĩ: "Hào môn sắp phá sản , họ sẽ kết cục !"
Chị chờ mãi, chờ mãi… Đến tận thế kỷ 21, em gái hào môn cưng chiều hết mực, trong khi dân làng vẫn bắt đầu ăn, chứ đừng đến phát tài…
Từ Quả Quả xuyên đến Biện Kinh, mở đầu đối mặt với một gia đình cực phẩm kỳ lạ, năm miệng ăn từ già đến trẻ, nghèo đến mức chẳng gì.
May mắn , tôn chỉ của triều đại Đại Tống chính là – tất cả vì tiền.
Từ Quả Quả nghề cũ – cô chủ Từ của tiệm thức ăn nhanh hôm nay lên sóng.
Từ Quả Quả xắn tay áo việc hăng say, từ hai bàn tay trắng đến khi quầy hàng nhỏ của riêng , mua ruộng , mở cửa hàng, còn thêm bàn tay vàng hỗ trợ, cuộc sống đúng là sung sướng tả nổi.
Bàn tay vàng chính là chỉ cần nàng chạm tay thợ săn hàng xóm, nàng thể nhận cam lộ ngay lập tức. Cam lộ công dụng vô cùng lớn: một giọt khiến lưu hương nơi đầu lưỡi, hai giọt khiến rạng rỡ, ba giọt khiến …
Chỉ điều lắm là bàn tay vàng một bug nhỏ, thường xuyên khiến nàng trò lố mặt nam nhân .
nam nhân cao lớn vạm vỡ, rắn chắc bền bỉ, chỉ cần chạm một ngón tay là thể sản xuất cam lộ, đừng đến việc lợi ích kinh tế thực tế bao.
Khi Từ Quả Quả thứ N giở trò cũ "ngã" lòng thợ săn Đan Tam, nam nhân vốn dĩ hiền lành luôn bỏ chạy bộc phát sự thô dã, đôi mắt đỏ ngầu dồn nàng góc tường.
“Một , hai , thứ ba. Nàng vợ chắc?”
Từ Quả Quả hai tay vội vã vung đến mức tạo ảo ảnh: “Không…”
Ánh mắt nam nhân đột nhiên trở nên sắc lạnh, Từ Quả Quả rụt cổ vì sợ hãi: “Được…?”
Hạ Si Lễ chuyển từ Kinh Bắc đến thị trấn Nam Đàn bé nhỏ này, anh lái một con mô tô siêu ngầu, gương mặt anh điển trai, dáng người cao ráo, xuất thân từ gia đình gia giáo, hiển nhiên Hạ Si Lễ sẽ trở thành cái tên được nhắc đến nhiều nhất trong miệng các nữ sinh trường Trung học số 1 Nam Đàn.
Cho đến khi Ôn Lê bị bắt nạt, cô mặc áo hoodie của Hạ Si Lễ, được anh cẩn thận kéo ra sau lưng che chở, trên mặt anh là dáng vẻ kiêu ngạo, phản nghịch:
“Sau này còn ai dám đụng đến cô ấy thì liệu hồn.”
Từ đó trở đi, Ôn Lê nắm một góc áo của Hạ Si Lễ, đi theo anh như một cái đuôi nhỏ. Không một ai biết được, trái tim thiếu nữ của cô đã rung động vì anh từ 2 năm trước.
—
Khi lên đại học, vào một đêm mưa, thiếu niên mang cơ thể đầy sẹo, chạy một đường từ bệnh viện đến cầu xin cô.
Ôn Lê chỉ nhìn anh một cái, trong mắt cô ánh lên sự kiên quyết.
Hốc mắt Hạ Si Lễ đỏ lên: “Bỏ lỡ tôi, đời này em sẽ không gặp được ai yêu em hơn tôi.”
Vậy mà, Ôn Lê vẫn không quay đầu lại.
—
Lần nữa gặp lại là lúc Ôn Lê được mời đến để phỏng vấn chủ tịch tập đoàn Thời Lan. Nhiều năm trôi qua, Hạ Si Lễ giờ đây như mây trên trời cao, nét ngây ngô ngày đó cũng không còn nữa nhưng khí thế bức người năm xưa thì lại đậm thêm vài phần.
Vài ngày sau, Ôn Lê cùng người đang theo đuổi cô đụng phải Hạ Si Lễ ở một nhà hàng. Ngoại hình người đàn ông đang theo đuổi Ôn Lê lại giống với ai đó 8 phần.
Khi họ đi ngang qua nhau, ánh mắt Hạ Si Lễ lướt qua cô như một người xa lạ, trên mặt anh chỉ có lạnh lùng và thờ ơ.
Vậy mà đêm đó có người gõ cửa nhà Ôn Lê.
Hạ Si Lễ dựa vào khung cửa, đáy mắt anh tối mịt như màn đêm không sao:
“Muốn phỏng vấn tôi sao?”.
Cô chưa kịp trả lời đã nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh: “Được thôi…”
“Nếu em kết hôn với tôi.”
—
Công việc phát sinh ngoài ý muốn, một đoàn người đang tập trung ghi ghi chép chép.
Đồng nghiệp lại ôm tay Ôn Lê hào hứng: “Hạ Si Lễ từ hồi còn đi học cho tới bây giờ đều vì cậu mà đánh nhau với người khác đó nha!”.
Người đàn ông từ xa bước về phía Ôn Lê, trong mắt anh chỉ có hình bóng một mình cô, anh không chút do dự nắm tay cô trước mặt mọi người, một nụ hôn nhẹ rơi trên trán:
“Về nhà thôi vợ ơi.”
Tôn A Bảo
Ta thay đích tỷ gả cho thế tử ngu dại. Ngày xuất giá, đích tỷ còn mỉa mai : “Tiện tỳ lấy thằng ngốc, trời sinh một cặp!”
Ta thương là kẻ bất hạnh. Sau khi thành hôn vẫn luôn hết lòng đối đãi. Ta thay chịu đựng sự ức hiếp của tỷ , thay gánh vác mầm tai vạ do gây . Ta tưởng rằng, chúng sẽ mãi mãi nương tựa , bình dị sống trọn kiếp .
Cho đến khi – biến loạn kinh thành, phu quân ngu dại của lắc trở thành thái tử tiền triều.
Lúc đó, mới biết, ngu dại chỉ là vỏ bọc của .
Một đêm tàn sát, thuận lợi lên ngôi.
Ta tự biết từ nay trở và sẽ là xa lạ, đã chuẩn sẵn đơn hòa ly.
lấy đích tỷ làm hoàng hậu.
Đem loạn tiễn xuyên tim, giết chết tại phủ thế tử.
Hắn giẫm lên vật đính ước của chúng , mỉa mai: ” Tiện tỳ xứng làm hoàng hậu!”
Sống một đời. Ta trở về đêm khi thay đích tỷ gả .
Hồi nhỏ, kẻ thù đội trời chung của thường xuyên nhạo :
“Thành tích học tập dở thế , lớn lên chắc chỉ thể hốt phân mà thôi!”
tin.
Cho đến khi... thật sự trở thành bác sĩ chuyên khoa hậu môn trực tràng.
Còn , là ảnh đế đỉnh cao, ngưỡng mộ.
Vậy mà giờ đây, ôm mông, đến bệnh viện đăng ký khám bệnh... mà còn gặp đúng .
ung dung đeo găng tay, thong thả :
“Cởi quần. Chổng mông lên.”
Anh hổ đến mức độn thổ:
“Ca mổ … cô thể bác sĩ chính cho ?”
mỉm dịu dàng:
“Được thôi. tiên… gọi một tiếng ba nào.”
…
Đây không phải là một kỉ niệm tốt đẹp gì. Cô nhìn thấy thiếu niên bị một đám hung hãn dồn vào ngõ nhỏ, tay đấm chân đá, trong lúc nóng vội giúp đỡ, khiến bản thân cũng bị liên lụy, sau đó cả hai cùng bị đem tới đồn cảnh sát
Vừa ra khỏi đồn, cô mới thấy một màn cả đời khó quên, hóa ra đám kia đánh Ngụy Thanh Việt cũng không bằng một góc cha cậu đánh cậu…
Một thiếu nữ cô đơn, yêu một chàng thiếu niên cô độc, cứ tự nhiên như vậy trở thành bí mật được giấu kín nhất trong mùa hè năm đó.
"Lúc này ở Mai Trung, người tôi gặp được ấy, cuối cùng cũng sẽ lớn lên, tất thảy mọi thứ của tôi với anh ấy, viết thành áng văn, thành chính hương thơm mùa xuân miền Bắc đất nước."
Tiểu cô chán ngán cuộc sống nơi cung cấm, liền gieo từ thành lâu xuống, bỏ một Tam hoàng tử bảy tuổi cô độc nơi thâm cung, ai che chở. Phụ nghĩ tới nghĩ lui, bèn đưa – khi còn cập kê – tiến cung tiểu cô chăm sóc đứa nhỏ.
Ta dốc lòng bảo hộ Tam hoàng tử trưởng thành trong chốn cung nghiêm. Thế nhưng đến ngày đăng cơ, tiểu cô trở về.
Khi mới , tiểu cô vốn giả chết. Nàng phi tử, nhưng Thái hậu.
Tân đế do chính tay nuôi lớn mười năm, ánh mắt lạnh lẽo, :
“Mẫu hậu trẫm chỉ ngoài du ngoạn vài ngày, mà các vội đưa nữ nhi nhập cung, khiến mẫu hậu thể về. Đáng chết.”
Ta một dải lụa trắng siết cổ mà chết. Tỉnh nữa, Tam hoàng tử khi xưa bưng đến một bát thuốc, mà bát thuốc , cướp sinh mạng hài nhi trong bụng .
Ngày tiểu sư nhập môn, thấy dòng chữ hiện lên:【Nữ chính cuối cùng hội họp cùng đoàn nhân vật chính.】
【Rải hoa, kịch bản cưng chiều khởi động.】
【Chỉ đợi rút linh căn của Đại sư tỷ là thể bật hack nghịch tập .】
Hóa , là nữ phụ “công cụ” trong truyện tu tiên.
Cả tông môn đều sẽ vì nữ chính mà đối đầu với .
Ta tiểu sư mắt, khóe môi khẽ nở nụ .
Cơ hội phi thăng Vô Tình Đạo, dường như đến.
Những Gì Đã Thấy, Những Gì Đã Biết
Khi tỏ tình với Lục Kỳ Niên, bất ngờ nhận chính là nam chính trong tiểu thuyết, còn nữ chính là .
Tôi sụp đổ, mặt mũi biến dạng khi giật lấy bức thư tình từ tay .
“Người như dám mơ mộng đến tri thức như chứ?”
“Tạm biệt.”
Lục Kỳ Niên ngơ ngác: “?”
Sau đó, Lục Kỳ Niên ôm lòng cưỡng hôn.
Trong lúc thở hổn hển, lạnh:
“Anh đã tốn bao công sức để quyến rũ em, mà em cợt nhả?”
“Thật sự chỉ em.”
Khi Yêu Thương Trở Thành Hối Tiếc
Yêu với Cung Yến năm năm, chia tay vô số lần, phụ trách chia tay, phụ trách xin .
Vừa mới cùng bạn nối khố tụ tập trở về, thấy sô pha, một lần nữa chia tay.
Tôi biết ánh trăng sáng của xuất hiện trong bữa tiệc.
Lúc đây, cầu xin , ném nhẫn đôi, sắp xếp bộ đồ đạc, về quê.
Sau đó, gọi điện thoại cho , lần đầu tiên cầu xin : “Hạ Hạ, khi nào em trở về?”
Đầu dây bên , truyền đến tiếng của đàn ông: “Cô đang tắm, điện thoại . Còn nữa, bây giờ cô bạn trai .”
xuyên một cuốn tiểu thuyết, với sứ mệnh giải cứu nam phụ đang chìm đắm trong đau khổ. Hoàn thành nhiệm vụ, tha thiết níu giữ ở .
Những năm tháng đó, chúng kết hôn, trở thành cặp đôi kiểu mẫu trong mắt . Thế , nữ chính đột ngột trở về nước.
Người đàn ông cạnh bắt đầu thường xuyên lơ đễnh, thoảng hương nước hoa lạ. Khi cất lời hỏi, liền khó chịu quát: “Đừng nghi ngờ lung tung nữa ? Dù em cũng chẳng về nữa.”
là gia sư Nguyên Anh.
Dường như học sinh của sắp còn là một con đúng nghĩa nữa .
Nói một cách chính xác hơn thì kể từ thời điểm ba tháng kỳ thi đại học cho bước ngoặt cuộc đời, tự chuẩn sẵn sàng cho cái ngày còn là chính .
Dĩ nhiên là tay cứu vớt khỏi vũng lầy , thế nhưng chỉ thản nhiên đáp :
"Cô thể thi đại học hộ em ? Nếu thì xin cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe."
Trớ trêu , quả thực một "" thể thi hộ thật. Chỉ điều cái giá trả cho sự trao đổi chính là bộ tam hồn thất phách của .
Trở Thành Bà Mẫu Của Đích Tỷ
Để chống lưng cho quả hồng mềm đích tỷ, đã cùng nàng gả một nhà.
Nàng gả cho tiểu tướng quân.
Còn thì gả cho cha của tiểu tướng quân.
Sau khi thành thân, tiểu tướng quân từ chiến trường mang về một đóa bạch liên hoa đang mang thai.
Tỷ tỷ lau nước mắt, hiếm khi cứng rắn : “Muội , hòa li.”
Ta: “Được, tỷ hòa li thì cũng hòa li.”
Ai ngờ, thư hòa li còn đưa đến tay tiểu tướng quân thì phạt quỳ ở từ đường.
Cha mặt biểu cảm cầm gia pháp, đánh đến da tróc thịt bong: “Nghiệt tử, cha ngươi biến thành vợ cứ việc thẳng.”