A Hằng - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:40:23
04
Ta bình thản xuống thư từ hôn, thu dọn hành lý, đến cáo biệt Bùi phu nhân.
Vừa rời , bà tràng hạt trong tay, lạnh giọng :
“Ngươi lớn lên nơi quê mùa, ai dạy dỗ lễ nghi, hôm nay dạy ngươi một điều.”
“Đại hôn cận kề, thể tùy tiện hối hận? Con tuy hồ đồ, nhưng răn dạy . Ngươi chớ vin cớ cao, để chê .”
Ta chỉ cần nghĩ một chút, liền hiểu bà .
Bùi Viêm nhất quyết cưới vợ, ca tụng báo ân, phẩm hạnh cao quý.
Hôn ước đến cả Hoàng hậu cũng tỏ tường, nay đang thăng tiến hanh thông, cam lòng mang danh bạc tình tuyệt nghĩa vì ?
Thấy gì cũng vô ích, đành .
Bùi phu nhân sai một ma ma bên cạnh tới, giả vờ khuyên nhủ vài câu, mà ý :
“Cô nương quy củ Hầu phủ, vật dụng đều kiểm kê rõ ràng. Nếu sơ sót thứ gì, bọn hầu hạ phía đều liên lụy.”
Ánh mắt bà rơi xuống bọc hành lý trong tay .
Thì là sợ mang theo vật gì quý giá của phủ Hầu.
Mũi cay xè, nghiến chặt răng, gần như dốc hết sức lực mới đè nén nước mắt.
Tay run run, tháo gỡ hành lý, từng món một trải mặt.
Kỳ thực cũng chẳng gì nhiều.
Chỉ vài bộ y phục đổi, một cây trâm bạc mẫu để , cùng một bộ giá y do chính tay thêu nên.
Một lá bùa hộ mệnh cũ, là do Bùi Viêm cầu cho .
Năm đó mang thêu phẩm lên trấn đổi thuốc trị thương cho , đường về gặp mưa lớn, kẹt giữa núi rừng, chính Bùi Viêm mang mang bệnh tìm đến cứu .
Hắn đặc biệt đến chùa xin bùa , rằng sẽ bảo hộ bình an vô sự.
Chỉ tiếc dây treo đứt, vẫn luôn định tìm một sợi thích hợp để , chỉ là mãi tìm .
Còn mấy túi hương xong, bên trong là dược liệu giúp an thần tĩnh khí.
Từ khi Bùi Viêm khỏi bệnh, mắc chứng mất ngủ, chỉ ngửi hương trong túi thơm mới dễ giấc mộng.
Những thứ , e là giờ cũng chẳng cần nữa.
Phủ Hầu môn cao nhà rộng, thứ gì mà ?
Nhìn những vật nhỏ , như thể đang ba năm nương tựa sống c.h.ế.t cùng Bùi Viêm.
“Ma ma xem rõ cả chứ?”
Bà ma ma sắc mặt biến đổi, mấy câu vu vơ cho qua chuyện, vội vàng rời .
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Ta chờ đợi mỏi mòn suốt một ngày, mới đợi Bùi Viêm trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/a-hang/3.html.]
05
Ta trịnh trọng trao bức thư từ hôn tay .
Hắn chỉ liếc qua một cái, ngẩng đầu , sắc mặt trầm xuống vài phần:
“A Hằng, nàng gây chuyện đủ ?”
Ta thẳng mắt , móng tay cắm sâu lòng bàn tay.
“Bùi Viêm, thực ngươi yêu... là Bùi Chi Yên.”
Hắn sửng sốt bởi khẩu khí chắc chắn của , thể tin nổi mà chằm chằm.
Kỳ thực, chuyện sớm dấu vết, chỉ là quá ngu ngơ.
Phòng của Bùi Viêm, từ bàn ghế đến bài trí, đều theo sở thích của Bùi Chi Yên.
Y phục cũ của , nơi vạt áo thêu là hình diều giấy nhỏ.
(裴知鳶: Bùi Chi Yên. Chữ 鳶 – Yên cũng thường dùng để chỉ diều giấy, cánh diều)
Ngay cả cửa sổ phòng, cũng trồng đầy mai hoa – loài hoa Chi Yên yêu thích nhất.
Ta vẫn còn nhớ, đầu đặt chân phủ Hầu, ánh mắt mà Bùi Chi Yên .
Ẩn nhẫn đố kỵ, xen lẫn đau khổ.
Rồi đó, nơi , tình cờ bắt gặp ánh mắt hai giao vội vã dời mang đầy vẻ lúng túng và tránh né.
Tất cả những điều , giờ mới từng chút từng chút nhớ .
Bùi Viêm trầm mặc hồi lâu, đáp là đúng, cũng chẳng phủ nhận, chỉ khẽ cụp mắt, lạnh giọng :
“Vậy nên, nàng mới đẩy Chi Yên ở Chu Tước lâu, khiến nàng trật chân?”
“A Hằng, từ khi nào nàng trở nên đố kỵ đến ? Chi Yên đang bệnh vẫn nàng giải thích, là nàng vô tình. Chuyện , là nàng quá đáng .”
Ta gần như dám tin tai .
“Nếu , đẩy , kỳ thực là nàng , . Ngươi tin , tin nàng?”
Hôm , khi ngọn lửa lan tới lầu hai, chính Bùi Chi Yên đẩy , giành xuống lầu.
Ta chậm một bước, cây cột rơi chắn đường, nếu nhờ Tạ Trường Tiêu kịp thời tới cứu...
Bùi Viêm thở dài, thật sâu:
“Ta cùng Chi Yên lớn lên bên , tính tình nàng , lẽ nào ?”
“Ta với nàng , chẳng qua là lúc niên thiếu hồ đồ nhất thời lầm lạc. Giờ nhà định sẵn mối hôn sự, tháng sẽ thành . Nàng cứ yên tâm, đừng ầm ĩ vô lý nữa.”
Ánh mắt rơi cổ tay trống trơn của :
“Chiếc vòng ?”
Ta tháo từ sớm, đặt trong phòng .