Ai Nói Nữ Phụ Không Có Kết Cục Tốt? - Chương 11 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:51:34
"Em trận thượng như thế, thu dọn cục diện cũng khó lắm đó !"
suýt thì bật vì tức giận.
Ai đang gây sự chứ?
Không phí lời với mấy gã đàn ông tự phụ , dứt khoát thẳng:
"Ai gây sự với các ? và Thạch Cửu đính hôn từ lâu , đám cưới sẽ diễn ngày mai!”
“Không tin thì thể hỏi dân làng.”
“Nể tình quen đây, nếu các ở dự lễ cưới, hoan nghênh. nếu còn dám ăn lung tung, đừng trách trở mặt nhận quen!"
Nói xong, kéo Thạch Cửu nhà.
Bên ngoài, sắc mặt Đặng Quân và những cùng khó coi đến đỉnh điểm.
Không lâu , bọn họ chạy hỏi thăm dân làng.
Khi chúng thực sự sẽ kết hôn ngày mai, Đặng Quân tức đến phát điên.
Anh tìm đến , khuyên nhủ:
"Đừng tùy hứng nữa, em nỡ rời xa nhà họ Đặng. Anh bằng lòng cưới em, ngày mai đưa em về nhà, đừng vì một phút nóng giận mà đem hạnh phúc cả đời đùa giỡn."
chẳng buồn để ý đến .
May mà Thạch Cửu lo lắng cho , đêm đó vẫn luôn canh giữ bên ngoài.
bảo đuổi , thế là xách cổ Đặng Quân ném thẳng ngoài.
Hôm , chúng tổ chức hôn lễ tại thôn.
đám Đặng Quân vẫn chịu từ bỏ.
Bọn họ định gây rối ngay trong đám cưới.
Hắn lớn tiếng cáo buộc dân làng bắt cóc phụ nữ, cưỡng ép ở , đòi đưa về.
điên tiết lên.
lúc , một chiếc xe từ xa lái đến.
Một gương mặt quen thuộc bước xuống xe.
Là cụ Thạch trong đại viện!
Ông từng là cấp của cha nuôi , cơ duyên gặp ông một .
Đặng Quân và đám đương nhiên cũng nhận ông.
Vừa trông thấy cụ Thạch, bọn họ lập tức im bặt, sững sờ tại chỗ.
Thạch Cửu bước lên , kính cẩn gọi một tiếng:
"Ông nội."
……
Phiên ngoại
Lúc , mới hóa Thạch Cửu là cháu trai của ông cụ Thạch.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Cha mất sớm, lớn lên bên cạnh ông cụ Thạch.
Sau , nhập ngũ, phục vụ trong quân đội suốt hơn mười năm, cũng luôn ở bên cạnh ông nội.
Hiện tại, xuất ngũ và vẫn việc định.
Không về đại viện sinh sống, quyết định về quê thăm chú hai, tiện thể giúp dân làng việc đồng áng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ai-noi-nu-phu-khong-co-ket-cuc-tot/chuong-11-het.html.]
Gần đây sắp kết hôn, mới báo tin cho cụ Thạch đến tham dự hôn lễ.
Cụ Thạch chứng kiến bộ màn náo loạn, tiên lạnh lùng trừng mắt đám Đặng Quân, khiến bọn họ run lên dám hó hé.
Sau đó, ông mới hiền hòa, bước tới nắm lấy tay và Thạch Cửu, :
"Không ngờ cháu dâu của là quen. A Cửu, đối xử thật với Ương Ương, nếu , tha cho cháu !"
Thạch Cửu gật đầu chắc nịch.
Được cụ Thạch chủ, hôn lễ nhanh chóng kết thúc.
Đến tối, cùng Thạch Cửu trở về phòng, chiếc giường gạch.
Ánh nến bập bùng hắt bóng lên tường.
Thạch Cửu im lặng chằm chằm, ánh mắt nóng rực khiến đỏ mặt, cảm thấy bồn chồn yên.
Quá mức ngượng ngùng, bèn kiếm chuyện để :
"Không ngờ là cháu của cụ Thạch đấy."
Thạch Cửu vẫn chăm chú , giọng trầm trầm:
"Ừ, nhưng từng về đại viện ở, giờ vẫn ở trong quân đội. Dạo còn suy nghĩ xem khi xuất ngũ thì nên về , lẽ Bắc Kinh là lựa chọn ."
vội vàng :
"Anh cần vì em mà..."
Hơn nữa, cũng thích nơi đó cho lắm.
Thạch Cửu lắc đầu:
"Em cần cảm thấy áp lực . Thật ông nội vẫn luôn ở bên cạnh ông. Chỉ là đây ngoài xông pha một chút. bây giờ thì..."
Không nghĩ tới điều gì, bỗng khẽ lạnh:
"Bọn họ khiến em chịu nhiều uất ức như , tất nhiên về đòi công bằng cho vợ ."
Nói xong, dường như tiếp tục đề tài nữa, trầm giọng:
"Thôi, đừng nhắc đến bọn họ nữa."
Sau đó, cụp mắt , đáy mắt sâu thẳm như một ngọn lửa cháy âm ỉ.
Rồi cúi xuống, thổi tắt ngọn nến.
Giọng khàn khàn vang lên trong bóng tối:
"Ngủ thôi, khuya ."
Cảm nhận đang tiến gần, tim đập thình thịch, hoảng loạn đến mức chẳng .
Trong bóng tối, ánh mắt càng trở nên thâm trầm.
Cái chăm chú khiến cảm thấy nóng bừng.
cắn môi, khẽ đáp:
"Ừm."
[Bình luận trực tiếp:]
[Đáng ghét! Lại tắt đèn !!!]
[Còn thứ gì mà hội viên VIP như thể xem !!]
[Aaaa, mau bật đèn lên !!!]
(Hết)