Ai Nói Nữ Phụ Không Có Kết Cục Tốt? - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:51:32
Đặng Quân thấy , liền mỉm cất lời:
"Ương Ương, lâu như , em ? Anh cũng em chịu khổ, nhưng ai bảo đây em quá nhõng nhẽo chi?”
“Lần về Bắc Kinh, em ngoan ngoãn xin Đặng Kỳ, chuyện đều nhường nhịn con bé, ?"
Những gã đàn ông phía cũng , nháy mắt hiệu với , nhao nhao :
"Ương Ương, để đưa em về Bắc Kinh, Đặng tốn ít công sức đấy!"
"Còn ngây gì? Vui quá hóa ngốc hả? Mau lên xe !"
"Tuy em còn là tiểu thư nhà họ Đặng nữa, nhưng vẫn là em gái của bọn . Sau gả cho ai trong bọn cũng , vẫn là của đại viện chúng ."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
" , bọn bao giờ quên em. Chỉ cần em đừng khiến Kỳ Kỳ vui, em vẫn là em gái ngoan của bọn ."
"Anh nhớ hồi bé em thích quấn lấy Đặng lắm, thích từ lâu ? Giờ em với Đặng còn quan hệ huyết thống nữa, gả cho cũng . Như , em vẫn là nhà họ Đặng."
Nghe , Đặng Quân nhoẻn miệng nho nhã, dáng vẻ vô cùng chắc chắn:
"Ương Ương, chỉ cần Kỳ Kỳ đồng ý, thể cưới em. Vậy nên đừng giận dỗi với con bé nữa, ?"
Đồng thời, bình luận màn hình cũng dày đặc:
[Mẹ nó! Nói thì lắm, bọn họ cứ lơ lửng chuyện cưới xin, thực chất chỉ lừa cô bằng lòng mà thôi!]
[Một đám giả nhân giả nghĩa, buồn nôn!]
[Trước khi đến đây, bọn họ ai nấy đều tự tin lắm. Còn gì mà " hai tháng , Ương Ương từ nhỏ nhõng nhẽo, giờ ruộng lâu như , chắc chắn nếm đủ khổ sở .]
[Lần đến đón, cô nhất định xem bọn họ là cứu tinh, cảm động rơi nước mắt, sẽ ngoan ngoãn để mặc họ giày vò.]
19
Người trong thôn ai cũng ngày mai sẽ gả cho Thạch Cửu, thấy cảnh ai nấy đều sững sờ.
Chẳng mấy chốc, họ bắt đầu chỉ trỏ, khe khẽ bàn tán.
Thậm chí, còn thấy Thạch Cửu ở rìa đám đông.
Bên cạnh là Hà Lan.
Lờ mờ, cô với :
"Đội trưởng, từ nhỏ Hứa Ương thích trai cô , chắc chắn sẽ chịu cưới ."
Thạch Cửu chăm chú, môi mím chặt, một lời.
liếc mấy đàn ông mặt, theo bản năng lùi về phía , định về phía Thạch Cửu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ai-noi-nu-phu-khong-co-ket-cuc-tot/chuong-10.html.]
mới bước một bước Đặng Quân ngăn .
Anh với vẻ khó hiểu:
"Ương Ương, em gì? Gặp vui quá hóa ngốc ? Được , hôm nay đến đón em về, mau thu dọn đồ lên xe ."
lắc đầu, bình tĩnh đáp:
"Anh Đặng, trong thư đây rõ ràng . Em gái của là Đặng Kỳ, còn , giữa và còn quan hệ gì nữa, sẽ theo về, càng nhà họ Đặng. sống ở đây, mời các về, đừng đến quấy rầy cuộc sống của nữa."
Đặng Quân sững sờ, đó dường như hiểu điều gì đó, sắc mặt vui:
"Em thật là, bao lâu mà vẫn còn giận dỗi, xem mấy tháng nay em vẫn chịu đủ khổ."
Mấy gã đàn ông cạnh cũng lên tiếng:
"Thôi nào Ương Ương, đừng dỗi nữa."
"Chẳng em chỉ tranh giành với Kỳ Kỳ ? Em cũng thật bướng bỉnh quá .”
“Kỳ Kỳ chịu khổ mười tám năm, chẳng lẽ em thể nhường nó một chút ?"
" đó, nếu chọc giận Đặng thật sự, ai quản em nữa, xem em còn với ai."
"Đừng bộ tịch nữa, mau thu dọn đồ đạc theo bọn về Bắc Kinh ."
Bên cạnh, sắc mặt Đặng Quân cũng lạnh xuống, bộ dạng vô cùng thất vọng, như thể sắp rời bất cứ lúc nào.
Thạch Cửu những lời , sắc mặt ngày càng u ám, bước nhanh đến chắn mặt .
Đặng Quân nhíu mày, giận dữ quát:
"Mày là ai, tránh xa em gái tao !"
chủ động nắm lấy tay Thạch Cửu, kiên định :
"Anh Đặng, xin giới thiệu, đây là chồng tương lai của – Thạch Cửu."
20
dứt lời, Đặng Quân và đám đàn ông phía đều sững sờ.
Chỉ vài giây , sắc mặt Đặng Quân liền sa sầm:
"Chỉ để chọc tức , em tùy tiện tìm một gã đàn ông như ? Hứa Ương, xem đây quá nuông chiều em !"
Những kẻ khác trong viện cũng hùa theo:
"Ương Ương, em quá đáng lắm đấy! Bọn em gả cho Đặng, nhưng cũng cần tìm đại một để kích thích ."