Ai Nói Nữ Phụ Không Có Kết Cục Tốt? - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:51:31
vì xổm quá lâu, chân tê cứng .
Vừa lên, liền mất thăng bằng, giật kêu lên một tiếng ngã về một bên.
Ngay khi cả gần chạm đất, một vòng tay rắn chắc đỡ lấy .
hoảng hốt ngẩng đầu, liền chạm ngay khuôn mặt lạnh lùng của Thạch Cửu.
Bàn tay giữ lấy eo , thở vẻ gấp gáp.
Rất nhanh đó, lập tức buông .
Giọng trầm thấp pha chút bực bội:
"Em gì ở đây?"
16
Uất ức trong lòng dâng lên cuồn cuộn.
Cái tật rơi nước mắt của tái phát.
lau mắt, cố nén tiếng nấc:
"Không… gì , em chỉ ngang qua thôi."
Nói xong, liền rời .
Thạch Cửu đột nhiên nắm lấy cổ tay , trầm giọng hỏi:
"Có ai bắt nạt em ?"
lắc đầu.
Anh khẽ cau mày, giọng điệu chút cứng nhắc:
" sắp xếp cho em việc trong trường học, đỡ vất vả hơn, cần xuống ruộng cực nhọc như .”
“Người nhà em cũng gửi đơn lên đội, tháng sẽ đến đón em. Em sắp về , đừng nữa."
sững sờ, ngẩng phắt đầu lên: "Ai em về?"
Thạch Cửu thoáng ngạc nhiên.
lập tức nghĩ đến Đặng Quân, nghĩ đến đám đàn ông khốn kiếp trong đại viện .
Cảm giác tủi càng dâng trào.
Nước mắt rơi ngừng.
Ngay cả Thạch Cửu cũng cần nữa ?
Vậy còn thể đây?
dùng mu bàn tay lau nước mắt, giọng run run đầy cẩn trọng:
"Anh Thạch Cửu, em cả, em ở thôn cơ. Em còn nhà nữa, nơi đó nhà em, bọn họ cũng của em… Em từng quyến rũ ai, cũng thích bọn họ, càng về Bắc Kinh."
Nói đến đây, ngước mắt , cắn môi, lấy hết dũng khí:
"Em giỏi nấu ăn, nhưng em thể học. Việc đồng áng em chậm, nhưng nhiều sẽ quen. Em chắc chắn thể chịu khổ…"
Thạch Cửu những lời , hình như chút quen tai, khẽ nhướng mày, vẻ mặt thoáng nghi hoặc.
bỗng nhắm mắt, bất chấp hổ, lớn tiếng :
"Em em bằng cô gái lúc nãy. những gì bà mối , em đều thể học. Anh… … thể cân nhắc em ? Nếu cưới em, nhất định thiệt thòi ! Em học hết cấp ba, thể dạy trẻ con, con chúng chắc chắn sẽ thông minh. Em… em cũng sẽ cố gắng một vợ !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ai-noi-nu-phu-khong-co-ket-cuc-tot/chuong-9.html.]
17
Nói xong, mặt im lặng hồi lâu.
thấp thỏm mở mắt .
Chỉ thấy Thạch Cửu yên như khúc gỗ, cả như hóa đá.
Phải mất vài phút, mới như dần dần phản ứng , ánh mắt càng lúc càng sáng, chăm chú chằm chằm, như thể đang kìm nén thứ cảm xúc mãnh liệt nào đó.
Anh khẽ ho một tiếng, giọng vẻ khàn, như cố gắng để bình thường hơn:
"Em vợ ?"
hổ gật đầu.
Nụ mặt Thạch Cửu dần dần nở rộng.
Đây là đầu tiên thấy .
Anh làn da ngăm đen, nhưng răng trắng.
Anh vẫn chăm chú, như thể sợ chạy mất.
Giọng trịnh trọng vang lên:
"Hôm nay những lời em , từng câu từng chữ, đều nhớ kỹ.”
Sau mà em dám hối hận, tha cho em ."
Những lời , như nghiến răng mà , phối hợp với biểu cảm mặt, trông hệt như một con sói con hung dữ.
lập tức gật đầu như gà mổ thóc:
"Không hối hận!"
Anh hừ khẽ một tiếng, :
"Được, tìm bà mối."
Nói xong, như thể nhớ điều gì, tiếp lời:
"Anh thích mấy cô giỏi việc . Tính hiếu động bẩm sinh, chỉ thích những cô gái nhõng nhẽo lười như em thôi. Cưới em về , nấu cơm, xuống ruộng, đều thể một . Em cần lo lắng gì cả, cứ ở nhà nghỉ ngơi là ."
Mặt lập tức đỏ bừng.
T- thế ?
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
[Aaaaa đang mơ đấy chứ! CP chèo thuyền thành đôi thật kìaaa!]
[Cưới ngay tại chỗ ! Mau để Thạch Cửu toại nguyện, thì sắp thèm phát điên !]
Nhìn thấy bình luận dày đặc màn hình, mặt càng nóng hơn.
Thạch Cửu hành động nhanh nhẹn.
Chưa đầy hai ngày, hôn sự của chúng định xuống.
Sau đó, bắt đầu bận rộn chuẩn cho đám cưới.
18
Ngày lễ cưới.
Đặng Quân dẫn theo một đám đàn ông trong viện, lái ô tô, rầm rộ kéo đến làng.
Vừa xuống xe, nhiều trong thôn vây xem náo nhiệt.