Âm Thanh Mùa Hè - Chapter 5
Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:44:22
14.
Thời gian , bọn gặp thường xuyên.
Có trêu chọc Trang Dục quá mức, khiến lấy cớ nhờ tìm một cuốn sách giúp .
Giờ ăn tối, nơi sâu trong thư viện vắng tanh vắng ngắt, ép sát giá sách, hôn đến mức thở nổi.
Hôn xong, mặt đỏ bừng, mà câu nào.
“Anh giỏi thật đấy…” nghẹn mãi mới thốt .
Trang Dục tựa đầu lên vai , thở dốc, hổ và giận dữ cảnh cáo: “Im .”
Những ngày nghỉ, Trang Dục thường đưa chơi nhiều nơi. Cả hai đều thích các môn thể thao mạo hiểm, nên cùng đua xe ở trường đua, nhảy bungee ở bãi biển gần đó, đến câu lạc bộ nhảy dù từ độ cao hàng ngàn mét.
Từ độ cao đó rơi xuống, giống như trải qua một “chết nhẹ”.
Chạm đất lâu, khi cơ thể thích nghi trở , cả hai hét toáng lên, hò reo, ôm đầy phấn khích.
Thời tiết dần ấm lên, Xuân qua Hạ tới.
Lại một cuối tuần nữa, và Trang Dục xếp bằng ghế sofa nhà xem phim.
Ban đầu bọn định bơi, nhưng hôm qua quán bar Vượt Giới tổ chức sự kiện, ở đến khuya, còn uống ít rượu. Trang Dục ngại phiền, còn cặm cụi nấu canh giải rượu cho .
Anh cũng chẳng phàn nàn khi đột nhiên đổi kế hoạch, chỉ lặng lẽ chấp nhận đề xuất của .
đang bên cạnh, chăm chú xem phim, hỏi: “Đã mấy tuần tự học đấy nhé, sợ ham chơi mà hỏng việc ?”
Trang Dục liếc sang : “Người khác thì thể, chứ đây là lao động kết hợp nghỉ ngơi.” Anh khoanh tay ngực, giọng mang theo vẻ kiêu ngạo đáng yêu: “Bạn trai em vẫn tụt khỏi vị trí Nhì chuyên ngành .”
“Ôi chao~!” vỗ tay cường điệu, “Giỏi quá nha~!”
“Vậy , học thần…” duỗi chân, khẽ cọ cọ chân : “Tối nay phòng , giúp kèm học một tí ?”
Vạt váy ngủ vì động tác của mà trượt xuống, để lộ làn da trắng mịn. Ánh mắt Trang Dục lập tức trầm xuống. Đột nhiên, đè xuống ghế sofa, hung hăng hôn lên môi .
Tối hôm , đúng là ý định “giúp học”.
Chỉ tiếc… là tranh khí, dì cả tới đúng lúc.
Hèn gì cả ngày cứ lừ đừ, hóa chỉ vì thiếu ngủ.
Chúng giường, mà buồn bất lực.
Trang Dục giúp đeo đai giữ ấm bụng, pha gừng nóng, đợi đến khi sắc mặt bớt nhợt nhạt mới nghiêng xuống cạnh , vẻ mặt mới hài lòng.
Phòng lúc đó khá tối, đèn cây toát ánh vàng dịu nhẹ, mùi gừng tỏa dễ chịu.
Phim vẫn đang chiếu - là một bộ cũ: Một nửa cuộc đời.
Ánh sáng từ màn hình hắt lên gương mặt hai đứa.
Bất ngờ, Trang Dục hỏi: “Em… em gái em là Lâm Nhạc Kỳ đúng ?”
khựng , trong lòng thoáng căng thẳng: “À… ?”
“Nghe thôi.”
rõ những gì, chỉ vài ba câu thì khó mà rõ mối quan hệ giữa chúng : “Bọn em cùng cha khác … ba từng ly hôn. Mẹ em mất cách đây bốn năm.”
Trang Dục gì, chỉ xoa đầu : “Em ghét cô ?”
“Tất nhiên là ghét .”
“Được, cũng ghét cô .”
nhịn , tâm trạng cũng dịu .
Mãi về mới , thời gian đó, thấy và Trang Dục ở bên , Lâm Nhạc Kỳ từng say khướt chặn ký túc xá nam.
Cô , căn bản hề thích Trang Dục. Chỉ là vì trả thù cô , nên mới tiếp cận .
Trang Dục rõ ràng rõ, hai đứa bước đến hôm nay như thế nào - ngay từ đầu bám dính lấy .
Vậy mà cuối cùng… vẫn hề hỏi một lời nào.
Trạm Én Đêm
15.
Giữa tháng Sáu, một quán bar mới khai trương ngay cạnh Vượt Giới.
Do doanh thu năm nay tiếp tục lập kỷ lục… thấp, còn nhận mức giá ưu đãi từ các nhà cung cấp rượu nữa.
Một sản phẩm mới cũng ưu tiên phân phối cho các quán khác.
Trang trí từ mấy năm , bartender giỏi thì giữ , giá rượu chẳng cạnh tranh, thực đơn thì thiếu sáng tạo, "Vượt Giới" dần trở thành nơi lui tới vì rượu, mà vì… hoài niệm.
Vượt Giới đầu xuất hiện khoản thâm hụt lớn. sớm đoán ngày sẽ đến. Kinh doanh nhỏ thì lời ăn lỗ chịu, ai gánh .
Tiểu Kim cẩn thận tỉ mỉ, thấy đang vò đầu bứt tai sổ sách, bèn hỏi: “Chị thế?”
: “Chị định bán xe.”
Hổ Tử sửng sốt: “Chị Lâm?!”
: “Không . Đổi sang xe bình thường cũng mà.”
Tiểu Kim trầm mặc một lúc : “Nếu gì khó khăn, bọn em thể cùng nghĩ cách.”
Tiểu Kim và Hổ Tử mắt - hai họ là những nhân viên lâu nhất từ lúc Vượt Giới khai trương đến giờ.
“Chín mươi chín phần trăm khó khăn trong đời đều liên quan đến tiền.” vỗ vai họ: “Trời sập xuống thì chị còn chống một lúc… Cả đời thể chỉ mãi một con đường. Nếu cơ hội , hai đứa cứ nắm lấy. Một sắp kết hôn, một còn lo cho gia đình, thể cứ mãi theo chị khổ sở thế , đúng ?”
Tiểu Kim và Hổ Tử nhất thời nên lời.
Vượt Giới - thể mở cả đời.
cũng chẳng còn thể gì khác.
bước khỏi Vượt Giới, cửa quán. Ánh nắng gay gắt, lá cây xanh rờn, cảnh vật đầy sức sống - trái ngược với tâm trạng lúc .
Bôn ba bốn năm, rốt cuộc vẫn chẳng chứng minh điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-thanh-mua-he/chapter-5.html.]
16.
lái chiếc Porsche nhỏ - lẽ chẳng còn thuộc về bao lâu nữa, chạy lòng vòng một hồi, ngờ dừng xe cổng trường Đại học Chính Pháp.
Trang Dục đang trong phòng tự học, thấy đến thì vẻ bất ngờ: “Sao em đến?”
“Nhớ thì tới thôi.”
Trang Dục tươi rói: “Anh còn học một lúc nữa, ăn tối cùng nhé?”
“Được.”
Tâm trạng cứ lơ lửng giữa trung, nay bỗng rơi phịch xuống mặt đất - định .
Trang Dục đang học qua video, nhàm chán lật mấy cuốn sách của . Sách phụ trợ môn Luật Hình sự, dày như viên gạch.
mới lật vài trang thì thấy giữa sách chỗ gồ lên bất thường.
mở xem, ngẩn . Chưa kịp kỹ, Trang Dục tháo tai , nhỏ giọng hỏi: “Em xem cái gì chăm chú thế?”
hoảng, vội vàng lật trang , chỉ đại một chỗ: “Chỗ nè.”
Trang Dục theo ngón tay .
【Khả năng kỳ vọng: Chỉ từ tình huống cụ thể tại thời điểm thực hiện hành vi, thể kỳ vọng thực hiện hành vi sẽ đúng theo pháp luật.】
gượng: “Chữ Hán cả mà ghép em hiểu gì hết.”
“Lúc đầu cũng hiểu.” Trang Dục , “Sau đso giáo viên Luật Hình sự lấy ví dụ, bảo kỳ vọng việc ai trốn học trong lớp là… khả năng.”
lập tức suy : “Giống như việc lúc đầu em kỳ vọng sẽ thích em cũng khả năng luôn .”
“Đừng lật chuyện cũ.”
“Em gì ? Sao guilty ( tội - theo luật pháp) thế?”
Trang Dục nhéo khẽ mũi một cái.
nghiêng gương mặt , cẩn thận lật trang .
Là một đơn đăng ký. Trang Dục đang đăng ký học cao học ở nước ngoài.
lén tra tên trường điện thoại. Xếp hạng top đầu thế giới, mức lương trung bình nghiệp: hàng triệu - tính bằng đô la Mỹ.
Dù Trang Dục từng kiểm sát viên… những con trần trụi mang đến cú sốc trực diện, kéo theo sự chênh lệch và hụt hẫng bất ngờ, khiến đả kích thực sự.
nghỉ học từ khi nghiệp cấp Ba.
Tưởng rằng thể ăn thỏa, mở quán bar là thể sống . Kết quả giờ đến cả bảng hiệu cũng dán “sang nhượng quán”.
chợt nhận , và Trang Dục giống như hai đường thẳng song song - chỉ vì cố chấp mà tạm thời cắt tại một điểm. đến cuối cùng, vẫn sẽ ngày càng xa cách.
Số phận cũng chẳng buồn che giấu, trực tiếp khẳng định suy nghĩ của .
Cuối tháng Sáu, thời tiết nóng lên, khí oi bức.
Cùng lúc với những trận sấm hè, tin dữ cũng đến: Ba bắt vì tội rửa tiền.
Và dẫn đầu cuộc điều tra … chính là Cục trưởng Trang.
17.
sẽ bao giờ quên ngày hôm đó.
Từ tiếng ngắt quãng của Trương Ngọc, chắp vá bộ sự việc.
Ba bất động sản. Vài năm mở rộng quy mô quá đà, mấy năm gần đây kinh tế khó khăn, nhiều dự án thu hồi vốn.
Chuỗi vốn cắt đứt - là chuyện cực kỳ đáng sợ.
Để duy trì tình hình, ông nảy sinh ý định kết với nhà họ Lý qua hôn nhân.
Không ngờ chỉ chịu, nhà họ Lý khi chỉ học hết cấp Ba, chẳng tiếng gì trong nhà, liền sang để mắt đến Lâm Nhạc Kỳ.
Trương Ngọc quyết để con gái rơi hố lửa, kiên quyết đồng ý.
Bất đắc dĩ, ba đành tính đường vay vốn để vượt qua khủng hoảng, ít nhất là để các dự án mới vận hành.
Không ngờ đầu tư một nửa, bên đối tác đột ngột rút vốn.
Tới đây, ông dồn chân tường.
Ông bắt đầu tham gia một chuyện mờ ám để kiếm tiền nhanh, vá những lỗ hổng tài chính. Rất nhanh, cảnh sát nhắm ông.
May mắn là sớm cắt đứt với cái nhà . Tiền trong tay cũng là phần để , nên ảnh hưởng mấy. Lúc ba của Trang Dục tìm đến , đang phối hợp điều tra theo đúng thủ tục.
Gương mặt Trang Dục hẳn là thừa hưởng từ ba - sắc lạnh, mắt dài, thần thái nghiêm nghị. Có lẽ vì công việc, trông ông càng nghiêm khắc hơn, giữa trán hằn rõ một nếp nhăn hình chữ xuyên (川).
Ông vòng vo, thẳng: “Trang Dục đột nhiên bảo nó nước ngoài học nữa.”
Ông uống một ngụm nước: “ thật cố chấp chuyện nó học ở , trong ngoài nước đều . cái trường là nơi nó luôn mơ ước. ngờ nó đổi đột ngột như . Nó , nó thích. Nếu ở quá xa, sợ rằng sẽ giữ tình cảm .”
“Là một cha, thể ngăn con đường vòng, nhưng từ bé đến lớn, nó ít khiến lo lắng. Liệu nó hối hận vì lựa chọn hôm nay ? chắc. Còn cô, cô chắc ?”
sững , sống mũi cay cay.
tất nhiên tin rằng, với năng lực của Trang Dục, bất kể lựa chọn con đường nào, cũng đều sẽ sống .
lỡ như… thực sự hối hận thì ?
nhiều tình cảm với ba . Khi còn nhỏ ông đoái hoài đến , mất thì càng cần đến.
Sau khi xảy chuyện , cũng thêm tin tức gì từ ông nữa.
cảm thấy đó là chuyện chẳng liên quan đến , cùng lắm chỉ là xui xẻo nên vạ lây đôi chút mà thôi.
Thế nhưng thể quên đêm hôm đó - khi trở thành kiểm sát viên, trong mắt như muôn vàn vì rơi xuống.
Khi , một sự ngây thơ bảo vệ kỹ.
Còn điều thành lời… là cũng tiếp tục bảo vệ sự ngây thơ cho .
Cục trưởng Trang , : “Con trai và nó yêu, đều bất cứ ai trong hai đứa một vết nhơ nào, cũng bất kỳ cơ hội để khác thêu dệt chuyện nọ. con sống quá vất vả.”
“Mong cô hiểu nỗi lòng của một cha.”