Anh Trai Tôi Là Kẻ Biến Thái - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:48:18
kéo tay áo : "Anh ơi, chụp chung tấm ảnh ."
hiếm khi chụp ảnh chung với Lục Minh.
Vì đây luôn cảm thấy chẳng gì đáng chụp với ông trai cuồng kiểm soát .
Đây là đầu tiên lưu giữ chút kỷ niệm với .
Anh khẽ cúi đầu .
Cảm xúc trong mắt trào dâng mãnh liệt quá, thầm cảm ơn vì đây là sân trường đông qua .
kéo một cô gái , nhờ cô ấy chụp giúp vài tấm.
Khi trả điện thoại, cô ấy mỉm với : "Hai bạn đôi lắm đó."
"Cảm ơn bạn."
phủ nhận.
" cũng thấy và bạn trai hợp ."
Khi trai là bạn trai , ánh mắt như ăn tươi nuốt sống .
"Đây là đầu tiên em ."
"Nói gì cơ ạ?"
Gió mùa hè thổi tung cả một sân náo nhiệt.
Thổi tung cả chiếc cà vạt của , vốn dĩ từng thuộc về tuổi thanh xuân của .
khiến tim rung động gấp trăm so với bất kỳ ai từng gặp.
Trong con hẻm nhỏ cách sân trường ồn ào chừng trăm mét.
Gió hè lùa qua hiên nhà. Anh trai áp tường, hôn tới tấp.
"Lần đầu tiên em gọi là bạn trai. Bé con , đợi câu lâu lắm đấy."
Anh hôn đến nỗi chân mềm nhũn .
Cuộc sống của dường như bước guồng của những điều .
Hai em đều ngầm hiểu, nhắc chuyện cũ.
Sáng sớm thức dậy, ôm lòng đánh răng, bóng hai đứa phản chiếu trong gương.
Chúng ai nấy .
Thỉnh thoảng, sẽ mang một bó hồng trắng còn đọng sương đến đón .
Có lúc, mang những món mới cho nếm thử.
Anh trai bảo "lấy oán báo ân".
Những cơn mưa rào mùa hạ kéo dài liên miên.
Chuyến du lịch của hai đứa đành hủy bỏ.
chẳng giận ai, chỉ giận dỗi với , ôm lòng dỗ dành.
Rồi trong vòng tay lúc nào chẳng , tỉnh dậy thì ngoài mưa vẫn rơi rả rích.
Ánh hoàng hôn len lỏi qua những giọt mưa, đèn đường từ từ bật sáng.
Và trai vẫn ôm như thế.
“Còn giận ?"
Anh khẽ vuốt mái tóc , giọng khàn khàn hỏi.
ngẩng đầu, đặt lên môi một nụ hôn.
"Ngốc ạ."
...
Một tối nọ, về nhà sớm hơn thường lệ.
Hôm đó là sinh nhật , tạo cho một bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trai-toi-la-ke-bien-thai/chuong-11.html.]
Thế là rón rén lẻn thư phòng của .
Gọi là thư phòng, nhưng thật nó giống một cái kho chứa sách vở và đủ thứ linh tinh hơn, nơi từng miệt mài ôn thi.
Bây giờ thì dùng nó chỗ việc.
định giấu món quà ngăn tủ cho .
Lúc mở ngăn kéo, vô tình liếc thấy xấp giấy trắng ở góc bàn.
Đó chỉ là một xấp giấy trắng bình thường, nhưng rõ ràng ai đó từng dùng nó để kê tay , để vài vết hằn mờ.
chằm chằm cây bút chì lăn lóc bàn, như ma xui quỷ khiến, cầm bút chì đồ theo những vết hằn đó.
Hình như đó là những dòng ghi chú từng lên. Những nét chì xám hiện dần .
"17/9 Phá dỡ"
Hình như đó là ngày ngôi nhà cũ của chúng ở quê san phẳng.
Tim như rơi xuống vực sâu băng giá.
Không ai ngôi nhà cũ đó ẩn chứa bí mật gì.
Kiếp , thậm chí còn sống nổi đến ngày căn nhà cũ phá bỏ.
những con càng ngày càng đến gần, kéo theo cả trái tim chìm nỗi sợ hãi tột cùng.
Cho đến khi giọng trầm ấm quen thuộc kéo về với thực tại.
"Nhóc con? Em đang gì ?"
Anh trai tựa khung cửa, bình thản .
"Anh..."
theo phản xạ giật vội tờ giấy đánh dấu, vò nát trong tay.
Anh trai chằm chằm nắm giấy trong tay : "Cái gì , đưa xem nào?"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
vứt nắm giấy thùng rác, bước đến ôm lấy cổ .
Anh cúi xuống . Đôi mắt trong veo như thủy tinh.
Làm thể nhẫn tâm nó tan vỡ?
nhón chân, cọ cọ môi lên môi .
Anh mặc kệ nghịch ngợm, thậm chí còn vòng tay ôm lấy eo .
"Chúc mừng sinh nhật, ."
khẽ , trao cho món quà chuẩn sẵn.
Một... cuốn album ảnh với những tấm hình của hai em.
và đặt cuốn album trang trọng lên kệ cạnh tủ lạnh.
"Mới hai tấm."
Anh tự giễu.
"Rồi sẽ đầy thôi mà."
cầm máy ảnh polaroid lên.
Anh trai bên cạnh, lưng chúng , ánh nến lung linh chiếc bánh kem.
Anh một tay chống lên bàn, tựa đầu vai .
: "Anh ơi, lên nào."
Anh khẽ nhếch môi .
Đó là sinh nhật thứ 26 của .
Ngày hôm , vẫn còn ở bên .
Thật , mỗi ngày ở bên , đều tham lam níu giữ từng khoảnh khắc.
17/9 như một lời nguyền nghiệt ngã.
Gặm nhấm mùa hè ít ỏi còn sót của hai em .