Anh Trai Tôi Là Kẻ Biến Thái - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:48:19
Ngày 16 tháng 9.
Một ngày khi căn nhà cũ ở quê phá dỡ, đến sở cảnh sát.
Hôm nay công tác, lẻn .
Trước khi đến, gọi điện cho cảnh sát Uông.
"Ồ, cô bé, lâu cháu liên lạc với chú nhỉ."
Giọng ông vẫn điềm nhiên như cũ, như thể chẳng gì khó ông .
"Cảnh sát Uông, tự thú. nghĩ ném một quả b.o.m tấn.”
Là một cảnh sát, đáng lẽ ông coi trọng lời của .
ngờ, ông những còng tay , mà còn mời lên lầu uống .
"Cảnh sát Uông, ông rõ gì ? tự..."
Ông dừng bước : "Bọn trẻ bây giờ…Coi pháp luật như trò trẻ con ?"
: ??
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Tự thú cũng bằng chứng chứng minh tội ác của .Hiểu chứ?"
Ánh hoàng hôn đổ dài những bậc thang hun hút.
Viên cảnh sát đỉnh cầu thang chằm chằm, ánh mắt như mũi kiếm sắc nhọn đ.â.m thấu tâm can.
lấy bình tĩnh, rành rọt từng chữ: "Ba nuôi của , đều do giết. Khi mười hai tuổi. chôn xác họ trong bức tường ngôi nhà cũ của .Bằng chứng là... ngày mai nhà phá dỡ, các ông sẽ thấy xác họ."
Một cuộc đối diện căng thẳng.
ghét những đôi mắt thể thấu tâm can khác, quá sắc sảo và thấu thị.
chỉ thích ánh mắt của trai , dịu dàng ấm áp bất kể lúc nào.
"Thú vị thật đấy."
Một lát , viên cảnh sát trung niên bật , nhưng thì thể nổi.
Thanh gươm công lý cuối cùng cũng giáng xuống đầu .
Trừng phạt kẻ từng nhẫn tâm bỏ rơi trai .
"Hai em cô đến tự thú đấy ? trai cô đến cô một ngày."
Anh trai ...?
"Cô bé, nhà cô hôm nay giải tỏa, ngày mai. Anh trai cô lừa cô ?"
...
"Hôm qua tạm giam , giờ đang đưa đến hiện trường để xét nghiệm ADN. Kết quả sắp . Cô cùng ? Xem rốt cuộc ai mới là hung thủ thật sự?"
Thảo nào.
Người bao giờ công tác như đột ngột công tác.
Thảo nào.
Anh hỏi kỹ về tờ giấy , vì vốn dĩ nó cho xem.
Thảo nào.
Thảo nào, trưa hôm qua, ánh mắt như khắc ghi hình bóng lòng.
Rõ ràng là… nghĩ sẽ bao giờ gặp nữa.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trai-toi-la-ke-bien-thai/chuong-12.html.]
lên xe cảnh sát cùng cảnh sát Uông như thế nào.
cũng nhớ ông gì bên tai .
Gió ngoài cửa sổ thổi qua những con phố tĩnh lặng, đầu tiên bắt cóc trai .
Người lập thu .
Mùa hè của cũng qua.
–-----
Tên là Lục Hữu.
Kẻ buôn , khi trộm , tấm vải quấn thêu tên .
Năm bán đến nhà ba nuôi, mới ba tuổi.
Mẹ nuôi : "Con gái mà, chẳng đồ bỏ ?"
Kẻ buôn cãi : "Tiền các trả ít quá. Con gái thì , dù gì cũng con ruột, gì mà .”
“Nó lớn lên xinh xắn thế , bán thể cũng dễ kiếm tiền thôi. Hơn nữa, nhé. Con bé nháo, nó nhỏ thôi, chỗ trộm nó là khu thương mại cạnh trường đại học trong thành phố đấy. Có gen văn hóa cả đấy."
Kẻ buôn rao bán như một món hàng,
ba nuôi vẫn kì kèo mặc cả. Cuối cùng, : "Con trai mất tích của hai tên là Lục Minh đúng ? Trùng hợp quá, con bé tên là Hữu. Hữu Hữu Lộc Minh, Thực Dã Chi Bình. Con bé thể giúp hai gọi con trai về đấy."
Ba nuôi nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống đất, xoa xoa cái mũi : "Đồ bỏ vớ vẩn. Con trai tao tên Lục Minh vì gà nhà tao gáy sai giờ. Nó mà gọi con ngỗng tao còn tin nó gọi con tao về."
...
cuối cùng, họ vẫn mua .
Vì rẻ.
Vì...
Cái thứ gọi là ba nuôi , đôi mắt dâm đãng đảo qua đảo , đánh giá .
Rồi ông xoa xoa cánh tay và chân : "Không con gái ruột. Hê hê, đợi mày lớn thêm chút nữa..."
...
Dường như, thường nhớ rõ những chuyện thời thơ ấu.
nhớ rõ.
chỉ cảm thấy ngày nào cũng đau.
Có khi là đau vì đánh vô cớ.
Có khi là đau vì chó nhà đuổi cắn.
Có khi là đau vì đói, đói đến chịu nổi.
Năm lên tám, Lục Minh tìm thấy.
, Lục Minh là con trai ruột của họ.
Đêm đó, đuổi chuồng heo ngủ, và thấy .
Thật , cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.
Cũng lấm lem bùn đất, nhưng đôi mắt , bao giờ thấy đôi mắt nào đến thế, giống hệt .
Thật , quý , vì dù đánh đập , nhưng cho cơm ăn.
Trong thế giới của , hề khái niệm " đối xử ".
Mẹ cho cơm ăn, tức là nhất .
hận Lục Minh. Vì từ khi về, thậm chí chẳng buồn cho một hột cơm.