Ảo Mộng Ở Tuổi Xế Chiều - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:58:55
"Cửa kính chắc đám nhóc phá chơi thôi. Còn mái nhà sập là chuyện bình thường, bao nhiêu căn cũ kỹ trong làng cũng đổ nát cả ."
Hạ Hoài An vội hỏi: "Vậy bác mấy món đồ đó ai lấy ? lấy ."
Lão độc bật : "Cả làng giờ chỉ còn mỗi ở , những khác đều dọn hết . Làm ?"
"Nhà chắc chắn ở . Hay là cho thuê căn nhà của thằng cháu nhé?"
Hạ Hoài An cũng thấy hợp lý. Nếu sửa nhà cũ, chắc chắn tốn một khoản lớn, mà hiện tại ông tiền.
Thế là ông kéo Trần Lan qua xem căn nhà đó.
Kết quả, đó chỉ là một căn nhà cấp bốn bằng xi măng, bên trong đồ đạc cũ kỹ, còn ẩm mốc bốc mùi.
Trần Lan lập tức bỏ , nhưng ngặt nỗi ngôi làng quá xa xôi, chẳng còn nhà nào khác để lựa chọn. Những căn khác thì bỏ hoang quá lâu, còn ở nữa.
Cuối cùng, còn cách nào khác, họ đành chấp nhận.
Hạ Hoài An hỏi giá thuê.
Lão độc híp mắt giá: "Một tháng 1.200 tệ."
Hạ Hoài An thể tin tai : "Bác cướp cạn đấy ? Căn nhà rách nát thế mà đòi 1.200 tệ?"
Lão độc thản nhiên đáp: "Không thích thì đừng thuê. Ở thành phố nhà 500 tệ một tháng đấy, thì thành phố ?"
Hạ Hoài An lỡ mạnh miệng tuyên bố sẽ "bỏ phố về quê", thể bỏ cuộc ngay ?
Nhìn Trần Lan đang bên cạnh với vẻ mặt sốt ruột, ông cắn răng gật đầu: "Được thôi!"
bỏ 1.200 tệ thuê nhà nghĩa là thể dọn ở ngay.
Nhà quá bẩn, dọn dẹp thì thể sống nổi.
Họ mất đến hai ngày để lau chùi, giặt giũ, phơi phóng...
Trong thời gian chờ dọn dẹp, họ đành tá túc tại nhà lão độc .
Theo lời quản gia kể , lão độc là lười biếng, nhà cửa lúc nào cũng chất đầy rác rưởi, bốc mùi hôi thối.
Hai ngày ở đó, Hạ Hoài An và Trần Lan hành đến mức quầng thâm mắt ngày càng đậm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ao-mong-o-tuoi-xe-chieu/5.html.]
Chưa kể, vì cao huyết áp, trong lúc dọn dẹp nhà cửa, Hạ Hoài An còn suýt ngất vì chóng mặt.
dù , ông vẫn từ bỏ giấc mộng "sống ẩn dật nơi thôn quê".
Trần Lan đôi cãi với ông , đòi về thành phố vì chịu nổi cuộc sống bất tiện .
mỗi như , Hạ Hoài An dùng lời ngon ngọt dỗ dành bà ở .
06
chẳng mấy chốc, một vấn đề mới ập đến – cả hai ăn để sống!
Hạt giống mua, gà con cũng mua, nhưng chúng thể lớn ngay lập tức? Lương thực mang theo cũng nhanh chóng cạn kiệt.
Hai mượn chiếc xe ba bánh cũ kỹ của lão độc , vất vả đạp xe trấn , chỉ mua nổi 10 cân gạo.
Đến lúc trả tiền, Hạ Hoài An mới tá hỏa nhận hết sạch tiền.
Số tiền lương 5.000 tệ mỗi tháng, chỉ mới vài ngày mà tiêu tán hết: tiền thuê nhà, nhu yếu phẩm, vài bộ quần áo, cả mỹ phẩm của Trần Lan… tất cả đội nón .
Trần Lan nhịn một lúc lên tiếng: "Hoài An, là chúng đừng cố chấp nữa, thành phố ! Em thể trở về viện dưỡng lão của , cũng nên về với vợ ."
Trước đây, Trần Lan sống trong viện dưỡng lão, con trai bà vẫn gửi tiền chu cấp đều đặn. kể từ khi bà quyết định theo Hạ Hoài An về quê "bỏ phố về quê", con trai bà lập tức cắt viện trợ, tuyên bố thẳng thừng rằng: "Tiền của con thể dùng để nuôi một ngoài như Hạ Hoài An !"
Nghe Trần Lan , Hạ Hoài An lập tức nổi giận: "Chẳng chính em cùng quy ẩn ? Vì em, từ bỏ cả gia đình! Vậy mà bây giờ em về? Em đang phản bội tình yêu của chúng đấy!"
Trần Lan cũng tự , nhưng bà thực sự thể chịu nổi cảnh sống thiếu thốn thế .
Nghĩ một hồi, bà nảy một ý tưởng: "Con trai em nghề sản xuất nội dung video. Hay là nhờ nó cảnh sinh hoạt ẩn dật của hai ? Kiếm tiền , chúng mới thể tiếp tục sống ẩn cư chứ!"
Ban đầu, Hạ Hoài An nhất quyết đồng ý.
Ông cảm thấy cuộc sống của đăng lên mạng thì còn gì gọi là ẩn dật nữa?
ông sợ Trần Lan bỏ mà , thế nên đành miễn cưỡng gật đầu.
Con trai Trần Lan quả thực năng lực.
Chỉ trong thời gian ngắn, mua các gói quảng cáo mạng, giúp họ xây dựng hình ảnh, biến cuộc sống "quy ẩn" của họ thành một câu chuyện lãng mạn để tiếp thị.
Dưới ống kính máy , Hạ Hoài An và Trần Lan trở thành một cặp đôi "tình yêu vĩnh cửu" nơi thôn quê, sáng ruộng, tối sưởi nắng hoàng hôn, tận hưởng những khoảnh khắc bình dị mà lãng mạn.