Ảo Mộng Ở Tuổi Xế Chiều - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:58:54
Bề ngoài chúng về phía , nhưng dù gì đó vẫn là cha ruột chúng. Ai lưng chúng mềm lòng ?
Hạ Điềm Điềm là hiểu nhất, lập tức lên tiếng: "Mẹ yên tâm, con tuyệt đối giúp. Ông chịu khổ thì mới quý trọng những gì ."
Hạ Bân cũng ngay: "Mẹ, con đảm bảo sẽ chuyện ngu ngốc. Ông ngày hôm nay, tất cả đều là do ông tự chuốc lấy!"
lúc , quản gia bước đến hỏi : "Phu nhân, vườn rau và chuồng gà ngoài sân giữ ạ?"
phất tay: "Dẹp hết ! Mấy con gà kêu inh ỏi đó, bảo bắt hết ! Vườn rau cũng cho san bằng. Còn cây mai hôm dời , thì mang về chỗ cũ."
Nghĩ một lúc, dặn thêm: "Kiểm tra xem ai là dẫn Trần Lan đây hôm nay. Biết rõ cô là trong lòng của Hạ Hoài An, còn cố tình mang đến chọc tức ?"
Tiệc nhà , thiệp mời thì ai phép .
Quản gia việc hiệu quả.
Chưa đầy nửa tiếng, vườn rau dẹp sạch, chuồng gà cũng tháo dỡ.
Ngoài , ông còn mang đến một đoạn ghi hình.
Trong video, thể thấy Trần Lan do một bạn của Hạ Hoài An là ông Lâm dẫn .
lập tức : " nhớ hợp đồng với ông sắp hết hạn nhỉ? Không cần gia hạn nữa."
Đây là cách gửi thông điệp ngoài: giúp đỡ Hạ Hoài An chính là đối đầu với .
Sau hôm nay, chắc chắn ai dám tay giúp đỡ ông nữa.
Với một bình thường, lương hưu 5.000 tệ, sống ở quê lẽ cũng đến nỗi nào.
với Hạ Hoài An, quen tiêu xài hoang phí thì ?
Số tiền đó, e là còn chẳng đủ cho ông ăn tiêu vặt!
Quả nhiên, đến buổi chiều, một bà bạn quen trong hội phu nhân gọi điện cho : "Chị Trương, kể chị chuyện . Hôm nay ông Hạ dẫn Trần Lan đến siêu thị nhà mua sắm, là mua đồ về quê sống."
"Họ lấy một đống đồ, nhưng lúc tính tiền thì phát hiện đủ tiền, còn xin giảm giá."
"Chị đoán xem giảm ? Ông đối xử với chị như , thể giúp ông ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ao-mong-o-tuoi-xe-chieu/4.html.]
"Nghe đó ông Hạ định để Trần Lan trả tiền, nhưng bà khuyên ông cần mua chăn lông Ai Cập và đồ ngủ lụa đắt tiền. Cuối cùng, họ mua gì cả, kéo ngoài tìm cửa hàng giá rẻ hơn."
xong thấy vô cùng hả , : "Cảm ơn nhé! Hôm nào hẹn đánh bài, mời cô ăn một bữa."
Hạ Hoài An bao năm qua nuôi cho quen thói kén chọn.
Chăn thì là vải Ai Cập, đồ ngủ thì là lụa thật, ăn uống thực phẩm hữu cơ, từng giá cả.
Giờ thì , để hiện thực dạy ông một bài học.
quá tò mò cuộc sống của ông thế nào khi về quê.
Vì , bảo liên lạc với một ông lão độc duy nhất còn sống trong làng.
mua cho ông một chiếc điện thoại thông minh gói 5G, đưa một tiền, bảo ông cứ cách vài ngày thì báo tin về cuộc sống của Hạ Hoài An và Trần Lan.
Chỉ cần họ sống khổ sở , sẽ cảm thấy hả lòng hả .
Số tiền , thấy bỏ đáng!
05
Lão độc trong làng ngay ngày đầu tiên gửi cho một đoạn video lén.
Trong video, Hạ Hoài An và Trần Lan lôi thôi lếch thếch, tay xách nách mang đủ loại túi lớn túi nhỏ. Sau khi đổi xe bao nhiêu , cuối cùng họ cũng lê bước về đến căn nhà cũ của ông trong ngôi làng nhỏ vùng núi.
Nhìn thấy căn nhà mắt, Hạ Hoài An liền sững sờ.
Cánh cửa gỗ nửa khép nửa hở, bên trong còn bất cứ đồ đạc nào, gạch vỡ và ván gỗ vứt bừa bãi khắp nơi, mạng nhện giăng đầy, cửa kính cũng vỡ nát. Đây mà là nơi thể ở ?
Rõ ràng khi rời năm mười bảy, mười tám tuổi, ông còn nhớ căn nhà vẫn còn nguyên vẹn, đồ đạc vẫn đủ đầy, sân còn hoa cỏ tươi .
Giờ đây, cả khu vườn cỏ dại mọc um tùm, bên trong thì hoang tàn như một đống đổ nát.
Không chỉ ông , ngay cả Trần Lan cũng tái mặt thấy rõ. Nghĩ đến việc sống lâu dài trong cảnh , bà tức giận đẩy Hạ Hoài An:
"Không bảo nhà cũ của ấm áp, thoải mái lắm ? Cái mà gọi là thoải mái ?"
Hạ Hoài An cũng ngờ thứ thành thế . Quay đầu thấy lão độc là đầu tiên ông gặp khi trở về làng, bèn vội vàng hỏi: "Bác đồ đạc trong nhà ? Nhà trộm ?"
Lão độc ngậm điếu thuốc, nhếch miệng đáp: "Mười mấy năm , cha rời khỏi đây bao giờ về nữa, mấy món đồ trong nhà họ tự tặng hết cho dân làng ."