Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ây Da, Lại Có Thêm Một Nữ Nhân Xuyên Tới Nữa Rồi. - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:50:10

“Mạn Hi , nhà họ Chu chúng vinh hoa phú quý đến , nhưng hiện tại quả thật là như đang bước lưỡi dao. Hoàng Thượng nhiều ném thiệp của phụ con chậu than đốt . Các trưởng của con cũng gặp nhiều trở ngại trong việc thăng quan tiến chức. Các thúc bá cũng gọi đến Ngự Thư Phòng để răn dạy.”

“…”

Chuyện xảy khi nào? Sao hề nhỉ?

Ta vội vàng trấn an: “Mẫu yên tâm, nữ nhi gì mà.”

Mẫu hài lòng rời cung.

Ta qua trong Vị Ương Cung.

Có những việc thì dễ, khó như lên trời.

“Nương nương, Hoàng Thượng thỉnh ngài đến Dưỡng Tâm Điện dùng bữa.”

Ta .

Nhìn cái tên Hoàng Đế đáng ghét chán ăn .

mái hiên thể cúi đầu, thể .

Còn bước Dưỡng Tâm Điện, thấy tiếng đàn sáo du dương cùng những tràng yểu điệu.

Bước trong, thấy Hoàng Đế long ỷ, Diêu Quý Phi ăn mặc mát mẻ, uốn éo bên cạnh , còn bưng rượu đút cho uống.

“Hoàng Hậu đến , .”

Ta yên lặng xuống.

Bàn tiệc thịnh soạn, đầy đủ sắc hương vị.

Vừa ăn, thưởng thức ca vũ, mấy vũ cơ nhảy khá, quyết định một lát nữa sẽ trọng thưởng cho bọn họ.

Còn Hoàng Đế và Diêu Quý Phi? Ta sớm quên mất hai họ .

“Hoàng Hậu cảm thấy các nàng nhảy thế nào?” Giọng Hoàng Đế nhàn nhạt truyền đến.

Ẩn chứa cả chút bực bội.

“Hoàng Thượng quả nhiên mắt , các nàng nhảy , đáng để ban thưởng.”

Ta nghiêm túc , thành ý tràn đầy.

Sắc mặt Hoàng Đế hình như càng khó coi hơn.

Sau đó, trầm mặt xuống, lạnh lùng : “Hoàng Hậu, nàng mau cút .”

Ta tưởng nhầm.

Hắn nhấn mạnh: “Hoàng Hậu, nàng mau cút .”

Được , gọi đích danh như thế, cũng .

Ta bình thản dậy hành lễ: “Thần cáo lui.”

Chân bước khỏi cửa Dưỡng Tâm Điện.

Sau lưng liền vang lên tiếng đồ vật vỡ nát.

Còn tiếng hét thất thanh kinh hoảng của Diêu Quý Phi.

“?”

Bọn họ cãi ?

đó là chuyện của bọn họ, tại lôi để trút giận?

Ta trêu ai chọc ai chứ?

Lại nghĩ đến bản tính mới nới cũ của Hoàng Đế…

“Chả trách.” Ta lẩm bẩm thở dài.

Diêu Quý Phi sủng ái cũng chỉ đến thế mà thôi, nàng còn kịp toả sáng trong yến tiệc thì trở thành trò .

Thật đáng tiếc.

“Nương nương, yến tiệc tiếp tục ạ?” Ngọc Quân hỏi.

Ta dừng bước, xuống ao cá chép.

Chúng ăn no mỗi ngày, bơi lội vô ưu vô lo.

nếu còn ai cho ăn, trong gian nhỏ bé , chúng sẽ chếc đói, thậm chí cắn xé đồng loại.

Ở cái hoàng cung lạnh lẽo , cá như , huống chi là con .

“Cứ chờ xem.”

Hoàng Đế đối với Diêu Quý Phi lẽ là chân ái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ay-da-lai-co-them-mot-nu-nhan-xuyen-toi-nua-roi/chuong-3.html.]

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Bằng , giáng nàng lãnh cung?

Yến tiệc vẫn diễn như cũ.

Hôm đó thật sự náo nhiệt vô cùng.

Diêu Quý Phi trang điểm lộng lẫy đến mức còn lo nàng thể gãy cổ vì đeo quá nhiều trang sức .

Nàng duyên ngớt, tiếng khiến liên tưởng đến con gà mái già đẻ trứng xong — thật sự giống y như đúc.

Hoàng Đế đến, cho nàng đủ thể diện.

Ngọc Quân rót rượu cho .

Một mùi tanh hôi xộc đến, ly rượu ngon bẩn, đè xuống cơn giận:

“Đi đổi ly khác.”

“Vâng.”

Ngọc Quân vội vàng đổi rượu, tiện thể dọn luôn ly cũ.

Hoàng Đế đột nhiên đưa ly rượu của đến mặt :

“Hoàng Hậu, uống ly của trẫm .”

“…”

Chuyện thật sự khó .

Hắn mới uống qua mà…

chếc...

"Vẫn là , thần lát nữa còn chuyện quan trọng, nên uống rượu."

Ta bình tĩnh đẩy chén rượu trở .

Hoàng Đế "hừ" một tiếng, cầm ly rượu ngửa đầu uống cạn. Nội thị vội vàng rót thêm cho .

Rượu trong ly trong veo, tỏa mùi hương thanh khiết.

Ta thẳng lưng kỹ.

Ngọc Hồ Xuân Nhưỡng?

Dựa mùi hương, chắc là rượu ủ trăm năm, đúng là trân phẩm trong trân phẩm.

Ta nhịn mà nuốt nước miếng.

Ta thích rượu ngon, cũng thưởng rượu, nhưng ngày thường vì giữ gìn hình tượng, hầu như uống.

Sợ say rượu mặt.

Những yến tiệc thế , mới thể uống chút ít, vì rượu lấy từ kho riêng của Hoàng Đế, bên ngoài mua , cũng cơ hội để nếm thử.

Ta Hoàng Đế uống mấy chén.

Thầm trách Ngọc Quân còn trở ?

Ta sắp chịu nổi nữa .

"Hoàng Thượng." Ta đột nhiên lên tiếng.

"Hả?"

Hoàng Đế , tay cầm ly rượu sắp đưa lên môi.

"Hoàng Thượng, đây là Ngọc Hồ Xuân Nhưỡng ?"

"Ừm, rượu ủ gần 200 năm, trẫm chỉ một vò."

Hoàng Đế hỏi nội thị còn bao nhiêu rượu?

Nội thị đáp chỉ còn hai ly...

Ta chần chừ.

cuối cùng vẫn mặt dày mở miệng:

"Hoàng Thượng thể ban cho thần một ly nếm thử ?"

Diêu Quý Phi khẽ, ánh mắt đầy vẻ chế giễu.

Nhìn thấy nàng như , chỉ đào một cái hố chôn luôn cho .

Thèm ăn thèm uống đến ?

Không uống rượu thì chếc ?

Cơ mà nhạo thì chứ, chẳng lẽ trời sập xuống bằng?

Loading...